Tưởng Ngọc Trân đang định vui sướng, nghĩ tới Chu Bình An “Mẹ, nhưng mà với Bình An như thế nào đây, mà hỏi tới chẳng sẽ như là do con , thể bằng lòng giao hết tiền cho con ?"
“Cậu thể bằng lòng ? Nhà cho dù điều kiện , chẳng lẽ còn thể kết hôn thứ ba ? Bây giờ ở bộ đội, một nhà già trẻ thể chỉ còn trông chờ con, kể cả tức giận, thì cũng chẳng dám gì con , con cứ lời , đừng sợ!”
“Hai ngày con cứ về , chăm sóc Chu lão thái cho , chờ lúc Bình An trở , con thông báo cho một tiếng, sẽ qua giúp con.”
Lúc Tưởng Ngọc Trân mới yên tâm, nhưng tưởng tượng đến sẽ chăm sóc một bà già tê liệt giường, cô vẫn là cực kỳ tình nguyện.
Triệu Xuân Hoa cô oán giận, thuận miệng an ủi “Được , đừng nghĩ nhiều như thế, tục ngữ " Già mà ngã, Diêm Vương chạy theo ”, một cú ngã thể khiến cho bà thành một liệt, về chắc thể sống mấy ngày , với cả, bảo con bộ tịch lúc Bình An trở về , chờ , con chăm sóc bà như thế nào cũng , còn một câu chuyện .”
“Trong mộng của con , nhiều nhất là sang năm Bình An thể thăng chức, đến lúc đó thể đón còn trong thành phố sống an nhàn sung sướng , chỉ còn trông chờ con thôi đấy, vì ngày lành về , chịu đựng thêm mấy hôm nữa sợ gì.”
Tưởng Ngọc Trân gật gật đầu, nghĩ đến ngày lành , thuyết phục.
Cứ như qua mười ngày, Chu Bình An đến bộ đội thì nhận tin tức trong nhà, lập tức nhanh chóng trở về, bởi lúc Triệu Xuân Hoa mới tới thôn Tam Tuyền, bà cướp chỗ thịt từ trong tay Sơn Trà, thật chính là bà mang qua cho Chu lão thái bồi bổ thể.
Dù Chu Bình An cũng trở , cho nên cũng bộ tịch chút.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-59.html.]
bà cũng ngờ tới là tới khéo, chỗ của chú Lưu bán thịt chỉ còn một miếng thịt ngon cuối cùng, còn là xương sườn chả miếng thịt nào, lột sạch sẽ cứ như là moi từ từ kẽ răng . Nếu như như mà mang thứ đến nhà họ Chu khiến cho Chu Bình An trông thấy, còn chẳng khiến cho càng thêm tức giận .
Sớm thì chẳng thà lấy lòng từ vịnh Thanh Thủy mang tới còn hơn! lúc cái gì cũng muộn, bà tốn hai tiếng mới đến thôn Tam Tuyền, dù cũng thể tay trở về chứ?
Triệu Xuân Hoa thật sự là hết cách, ở tại chỗ nửa ngày, cuối cùng vẫn là đành tới mua một chuỗi xương sườn, xách về hướng nhà Chu Bình An.
Sơn Trà uống canh xương sườn, lúc Tạ Trị Viễn đường trở về nhà, còn thuận tiện hải mấy cây bắp non, cách cũng là Sơn Trà dạy cho , bắp gia xương sườn, dùng ấm sành nhỏ hầm canh một giọt dầu, thơm ngon ngọt Sơn Trả cực kỳ thích.
Mùa cùi bắp đang là lúc ăn ngon, nhưng trong thôn ít khi bẻ bắp ăn lúc , bọn họ cảm thấy lúc bắp ăn chỉ nước, no, còn bang chờ đến mùa thu phơi thành bắp khô, hoặc là nghiền thành bột bắp, còn thể no bụng.
May
“Hai đây là mua thịt ? Chị dâu Lan Hương đang ôm con ở cửa, thấy hai từ cửa qua, mở miệng hỏi.
Tạ Tri Viễn gật đầu, cùng với Sơn Trà tới chào hỏi.
“ , vợ của Tiểu Tạ , nhà chị vẫn còn một ít thịt hầm còn thừa, nếu như nhà em , thì cứ tới đây lấy nha.”
Cô thích cô bé Sơn Trà xinh , dáng vẻ , cũng lễ phép, điều thuận bàn tịnh, đừng là Tiểu Tạ, nếu cô mà là đàn ông thì cũng sẽ thích thôi.