Anh vô cùng tiếc hận liếc mắt xe đạp một cái, lúc mới tình nguyện đem Sơn Trà thả xuống.
Sơn Trà mật cho thiếu oxy, hai chân nhũn , ở yên xe đạp đều ôm lấy eo Tạ Tri Viễn, Tạ Tri Viễn tương phản, rõ ràng giữa trưa ăn hai chén cơm, buổi trưa và buổi chiều còn mà dường như vẫn dùng hết, đem xe đạp vô cùng nhanh, chỉ dùng thời gian một nửa so với ngày thường mang theo Sơn Trà trở về nhà.
Sơn Trà đang kích động vì cái gì, chính là một thẳng nam chính hiệu, nhịn chỉ là bởi vì khai trai, cái gì cũng đều hiểu, hiện giờ giống như là một tên hòa thượng phá giới, nếm vị ngon ngọt tất nhiên rốt cuộc cũng nhịn .
Hiện tại tình cảm hai đến như thế, nếu cái gì thì cũng chỉ là việc nước chảy thành sông, huống chi hôm nay Tạ Tri Viễn nhắc tới việc bán lá , về nhất định sẽ giống hiện tại vẫn luôn ở bên cạnh Sơn Trà .
Người còn , chỉ là ngẫm , Sơn Trà cũng thấy chút quen.
Tuy cô thành lời nhưng thật trong lòng thành thật mà vô cùng ỷ .
Thế là buổi tối mới lên giường, cô trêu chọc cho Tạ Tri Viễn một chút ám chỉ, Tạ Tri Viễn vốn đang chút lý trí, nghĩ từ từ tới. Lần thì , trêu chọc cho điên , lập tức lên thổi đèn, đem ấn Sơn Trà ở trong ổ chăn.
Buổi sáng ngày hôm , Sơn Trà mới tỉnh hối hận.
Cô vì mà nghĩ thông trêu chọc một trẻ tuổi khí huyết dâng trào như thế , tên thì , lúc chỉ eo cô cũng đau mà chân cũng đau, chì mặc quần áo xuống giường khó khăn.
Sơn Trà nhịn ở trong lòng mắng Tạ Tri Viễn hai câu, Tạ Tri Viễn đột nhiên bước .
Sơn Trà thấy tức giận đầu.
Với mùa hè thế , cả Sơn Trà đều là dấu vết, cổ càng thảm nỡ , Tạ Tri Viễn tự bản đuối lý, quá mức nên cho Sơn Trà tức giận, nhanh chóng gãi gãi tóc, lấy lòng : “Vợ , cơm xong, em ăn chút , hôm nay việc, bấm cho em.”
Sau khi trải qua chuyện đêm qua, hiện tại gọi Sơn Trà là vợ, cũng gọi càng thêm thiết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-88.html.]
Đêm qua trở về cơm chiều cũng ăn, trợn mắt đến lúc , bụng Sơn Trà cũng sớm kêu lên.
Nghe cơm xong, thái độ nhận sai cũng thành khẩn như thế, Sơn Trà cũng so đo với .
“Vậy mau đem cơm , em ngoài ăn.”
Tạ Tri Viễn ngay lập tức đồng ý, nhanh chóng đưa cơm cho Sơn Trà.
Cơm nước xong Tạ Tri Viễn tỉ mỉ mát xa cho Sơn Trà một , Sơn Trà cuối cùng chút sức lực, nhưng thấy cô cũng cửa, Tạ Tri Viễn cũng đành ở bóng cây trong sân đặt một chiếc ghế tựa mây bóng cây trong sân, ở đó hóng mát nghỉ ngơi.
Tạ Tri Viễn cắt dưa hấu Sơn Trà, sợ cô tham lạnh ăn nhiều khiến cho bản thoải mái, còn nấu một chén đường phèn quả mơ, uống một ngụm cảm thấy ấm áp .
Sơn Trà lúc thật thoải mái, ở ghế mây, ăn đồ ăn sách.
Tạ Tri Viễn bận bịu xong cũng đến bên cạnh Sơn Trà, ghế mây rộng, cùng chung với Sơn Trà, nhưng Sơn Trà đẩy .
“Nóng gần chết, mặt đất .”
Mùa hè đến, mà để thịt gần thịt, chen chúc ở cạnh , thấy nóng .
Tạ Tri Viễn chê nóng, chỉ ở bên cạnh vợ của mà thôi, chỗ nào cũng đều , nhưng Sơn Trà ngại nóng, chỉ đành tìm cái chiếu, trải mặt đất, gần Sơn Trà.
May
Bên mơ màng sắp ngủ, Sơn Trà bên đột nhiên : “Anh đừng ngủ, Trung Bình , khi nào thì sẽ , , khi sẽ gì? Dù cũng lên kế hoạch một chút .”