Trương Hỉ Muội khẽ gật đầu, giao cái cuốc cho xong, còn thì vẻ mặt vui mừng mà đón Sơn Trà nhà.
“Em phiền chị chứ?” Sơn Trà hỏi.
May
Trương Hỉ Muội xua xua tay: “Làm phiền gì chứ, em thấy em đến, lão nhà ngoác miệng đấy , em chính là ông Thần Tài của nhà chị, nào chuyện phiền phiền chứ.”
Chị quá lên, Sơn Trà cũng chị chọc cho bật , xong mới mục đích mà đến đây.
Trương Hỉ Muội xong, miệng cũng sắp há đến mang tai, một đôi mắt trừng đến tròn xoe.
“Năm mươi bộ mới xong ? Đã bán hết á?”
Thật chị Sơn Trà bán chúng cho ai, nhưng tóm là bán .
Chị vốn thấy Sơn Trà bỏ nhiều tiền như thế, còn sợ Sơn Trà lấy vốn, chút ngượng ngùng, bây giờ thấy Sơn Trà siêu như , nhiều hàng như thế mà mất bao lâu thời gian bán hết , kể còn thêm, lập tức càng thêm bội phục sát đất đối với Sơn Trà.
Vốn dĩ chị chỉ là thấy Sơn Trà dung mạo xinh cho thích nên mới chủ động nhận lời với cô, nghĩ tới đây là một hành động vô tình, nhưng thật sự cho mang tới cho một ông Thần Tài, khiến cho cô thể theo kiếm chút tiền như thế.
Sơn Trà khẽ gật đầu, cũng nhiều lời.
Cô , Trương Hỉ Muội cũng hiểu quy củ, hề hỏi nhiều, chị công việc ai cũng thể , Sơn Trà cứ nhất thiết tìm chị , tìm chị thì đó chính là tin tưởng chị , tuy rằng chị văn vấn, nhưng cũng thể phụ lòng tin của Sơn Trà, chuyện gì chị nên hỏi, chị cũng sẽ hỏi nhiều một câu, dù kiếm là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/nu-phu-xinh-dep-nhung-nam-80/chuong-91.html.]
Nghĩ đến đây, chị lập tức dứt khoát đồng ý luôn.
“Em yên tâm, nếu em giao cho chị, chị chắc chắn sẽ thật cho em, bộ nào đủ tiêu chuẩn, em cứ với chị, chị lập tức sẽ hủy nữa, cũng thể để em tốn tiền lãng phí.”
Chị điều như , Sơn Trà cũng cảm thán lầm .
Biết Sơn Trà cần gấp, với cả hai ngày nay cũng cần gì, con nhỏ thì cũng đưa đến nhà đẻ, mắt cứ cho cô, dùng thời gian nhanh nhất kịp đồ mà cô cần.
“Chị bỏ hết chuyện khác sang một bên, Lưu ý kiến gì chứ?”
Tuy rằng bây giờ việc đồng áng cũng quá nhiều, nhưng dù cũng là nông dân, thời gian dài như thế chút việc nhà nông , chăm nom con nhỏ, cô cũng sợ hai vợ chồng sẽ vì thế mà cãi .
Trương Hỉ Muội một tiếng giữ tay cô .
“Hai nông dân bọn chị bận rộn nông mệt c.h.ế.t suốt cả mùa hè , mà kiếm về tay cũng chắc nhiều bằng một tháng em cho chị, công việc còn là thủ công, còn cần dãi nắng dầm mưa, thể ý kiến gì chứ?”
“Không sợ em chê , từ khi chị theo em kiếm tiền, hiện giờ đối xử với chị còn hơn nhiều, con nhỏ cũng nguyện ý trông nom, công việc trong nhà thì càng cần , hai vợ chồng bọn chị nhờ phúc của em, chẳng những hề cãi , mà ngược tình cảm còn hơn cả lúc nữa.”
Bây giờ chị coi như cũng cảm nhận thế nào gọi là sống thẳng lưng, lúc tuy rằng Lưu Hưng Tài cũng lời chị , nhưng khó tránh khỏi những lúc chủ nghĩa gia trưởng, việc bên ngoài thì chịu , nhưng việc trong nhà thì khỏi chút diễn cho xem, bây giờ chị thể kiếm tiền, cũng so đo giống như lúc , Lưu Hưng Tài về nhà cũng bắt đầu ôm đồm việc, hai ai nấy đều nhường một bước, ngược càng thêm đường mật ngọt ngào hơn.
Tất cả những điều đều là nhờ phúc của Sơn Trà, trong lòng chị thể cảm kích .