Quân Hôn Ngọt Ngào: Nàng Dâu Nhỏ Của Đại Lão Tái Sinh Rồi - Chương 221: Kẻ thua trận

Cập nhật lúc: 2025-03-29 17:06:57
Lượt xem: 682

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn bộ dạng đáng đ.ấ.m của , Mao Tiểu Khê " thi ", nhưng cô cũng hiểu rằng hôn sự giữa và gã chắc chắn thể tránh .

cũng cho chút thể diện.

Cô liền đảo mắt một cái, : "Thi thì thi, chỉ sợ lúc thua mặt mũi còn."

Chu Nham Bằng: "..."

Đồ tiểu yêu tinh, bắt đầu chửi thua !

"Nếu thua, ngươi cùng gọi một tiếng 'chị dâu'." Hắn hừ một tiếng.

"Gọi thì gọi, một chị xinh như , vui còn kịp nữa là." Mao Tiểu Khê liếc mắt nháy nháy với Chu Chiêu Chiêu, " nào, chị xinh ?"

"Ta còn thi đây!" Chu Nham Bằng tức giận gào lên.

Hắn còn kịp động thủ, Mao Tiểu Khê đầu hàng mất !

...

"Ái! Ngươi gì thế?" Mao Tiểu Khê đột nhiên kêu lên, chỉ thấy Chu Nham Bằng nghiến răng bế cô lên, "Đừng cựa quậy, bản nặng bao nhiêu ?"

Mao Tiểu Khê: "..."

Cô cao 1m63, nặng đầy 50kg mà gọi là béo?

"Chu Nham Bằng, buông xuống! Muốn bế ai thì bế!" Mao Tiểu Khê tức giận hét.

Dám cô béo?

"Còn đau ?" Dương Duy Lực để ý đến hai , nhẹ nhàng hỏi Chu Chiêu Chiêu. Thấy cô lắc đầu, mới : "Vậy để bế em."

Nói xong, cúi , ôm cô lòng theo kiểu công chúa.

"Có nặng ?" Chu Chiêu Chiêu khẽ hỏi.

"Không, nhẹ lắm." Dương Duy Lực mỉm , "Về nhà ăn nhiều ."

Mao Tiểu Khê bên cạnh: "..."

"Người phụ nữ , dám véo ?" Chu Nham Bằng kêu lên.

"Bởi vì ngươi đáng đời!" Mao Tiểu Khê trừng mắt.

Học theo Dương Duy Lực , đồ ngốc!

Cùng là đàn ông, chênh lệch thế?

"Đồ đàn bà ..." Chu Nham Bằng nghiến răng, "Đợi đấy, xem đánh bại thảm bại thế nào!"

Hắn từng thua Dương Duy Lực, nhưng mấy năm nay ngừng luyện trượt băng. Trong khi đó, theo , Dương Duy Lực suốt mấy năm từng trượt băng nào.

Lần , chắc chắn thắng!

nghĩ là một chuyện, khi thực sự thi đấu, Chu Nham Bằng mới nhận : cha vẫn là cha!

"Dương Duy Lực tên khốn dám lừa !" Chu Nham Bằng ôm Mao Tiểu Khê, nghiến răng .

"Buông xuống!" Mao Tiểu Khê chán ghét , "Kém cỏi thì đổ cho ai?"

là đồ vô dụng!

"Ngươi..." Chu Nham Bằng đảo mắt, "Chẳng do ngươi béo quá, suýt ôm nổi ?"

"Đồ yếu đuối..." Mao Tiểu Khê cũng chịu thua, trả một cái nhếch môi.

Chu Nham Bằng tức đến nổ tung.

Mao Tiểu Khê thèm để ý, tươi chạy đến bên Chu Chiêu Chiêu: "Chị xinh ..."

Chợt nhận lẽ hơn tuổi , liền : "Em tên Mao Tiểu Khê, năm nay 20 tuổi. Vừa tên Chu Nham Bằng khốn nạn lôi ... Nếu chị lớn tuổi hơn..."

Phiêu Vũ Miên Miên

"Chị tên Chu Chiêu Chiêu," Chu Chiêu Chiêu đáp, "năm nay 22 tuổi, hơn em hai tuổi."

"Vậy em gọi chị là Chiêu Chiêu tỷ nhé!" Mao Tiểu Khê , " trông chị trẻ lắm, như mới 18 ."

"Họ Chu?" Chu Nham Bằng tới thấy, lập tức nhao , "Vậy chúng là một nhà , trách thấy quen quá!"

Vừa dứt lời, nhận tiếng khinh bỉ của Mao Tiểu Khê.

"Mao Tiểu Khê!" Chu Nham Bằng nghiến răng.

"Nghe thấy , tai em điếc." Mao Tiểu Khê chán ghét , "Hét to thế gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-nang-dau-nho-cua-dai-lao-tai-sinh-roi/chuong-221-ke-thua-tran.html.]

Nói xong, cô sang Chu Chiêu Chiêu: "Chiêu Chiêu tỷ, trượt băng thôi!"

"Chị... chị trượt lắm." Chu Chiêu Chiêu ngại ngùng .

"Vậy để em..." dạy chị — hai chữ kịp thốt , Mao Tiểu Khê cảm nhận ánh mắt lạnh lùng lưng. Cô bật : "Để dạy chị , trượt siêu đỉnh!"

"Này, Mao Tiểu Khê, ngươi dám khen đàn ông khác mặt , coi là đồ c.h.ế.t ?" Chu Nham Bằng trợn mắt.

Lại còn khen Dương Duy Lực! Hắn trượt giỏi, nhưng Chu Nham Bằng cũng kém!

"Kẻ thua trận." Dương Duy Lực lạnh lùng bốn chữ.

Chu Nham Bằng: "..."

Đập bàn! Không thể chuyện nữa!

"Thử nhé?" Dương Duy Lực đến bên Chu Chiêu Chiêu, giọng dịu dàng.

Chu Nham Bằng dụi mắt.

Thật hiếm thấy, chứng kiến "Dạ Xoa" dịu dàng thế !

"Ừm." Chu Chiêu Chiêu gật đầu.

Dương Duy Lực nắm tay cô, kiên nhẫn dạy từng động tác.

"Ghen tị quá..." Mao Tiểu Khê hai xa xa, thở dài.

"Sao? Muốn dạy ?" Chu Nham Bằng hừ hừ.

Mao Tiểu Khê lườm một cái, trượt đến bên Dương Gia Hinh: "Để chị dạy em nhé!"

"Cảm ơn chị!" Dương Gia Hinh ngọt.

"Miệng ngọt thế!" Mao Tiểu Khê vui sướng, dạy càng nhiệt tình.

Chu Nham Bằng bên cạnh vuốt cằm: "Biết trượt còn giận, đúng là 'nữ tử cùng tiểu nhân nan dưỡng'!"

Anh vác máy ghi âm: "...Vậy bật nhạc disco ?"

"Bật! Bật to lên!" Chu Nham Bằng ha hả, "Tết nhất náo nhiệt chứ!"

Trong chốc lát, cả mặt hồ rộn ràng tiếng nhạc.

"Bạn vui tính thật." Chu Chiêu Chiêu liếc Chu Nham Bằng.

Ngay lập tức, Dương Duy Lực xoay mặt cô : "Chồng em đang ở đây."

Còn dám đàn ông khác?

"Đồ ghen!" Chu Chiêu Chiêu khẽ mắng.

"Nãy , ánh mắt em như thế ." Dương Duy Lực khẽ , thì thầm bên tai.

Đặc biệt khi ôm cô lao về đích, ánh mắt cô đầy ngưỡng mộ và yêu thương.

Giờ khác?

"Im !" Chu Chiêu Chiêu đỏ mặt, buông tay tự trượt .

"Dương Duy Lực!" Cô đột nhiên gọi, "Lần em thực sự trượt !"

Không như , xong ngã đau điếng.

Lần , cô đúng theo hướng dẫn của .

"Em sắp bay lên !" Cô giang tay, Dương Duy Lực âm thầm bảo vệ phía .

"Tình cảm chú cháu và chị dâu thật ." Mao Tiểu Khê chân thành .

Nãy ghen tị chỉ để trêu Chu Nham Bằng, nhưng giờ cô thực sự ngưỡng mộ Chu Chiêu Chiêu.

Ánh mắt cô hướng về Chu Nham Bằng, đang hò hét tức giận vì chuyện gì đó.

Ôi...

So sánh mới thấy đau lòng!

Chu Nham Bằng chợt thấy lạnh gáy, Mao Tiểu Khê đang trừng mắt: "Lại ?"

Sao cứ với ánh mắt kỳ lạ thế?

Hay là... cô quá thích ?

Chu Nham Bằng vuốt cằm, tự tin gật đầu — chắc chắn là !

Loading...