Quân Hôn Ngọt Ngào: Nàng Dâu Nhỏ Của Đại Lão Tái Sinh Rồi - Chương 701: Ngoại truyện 35 của Dương Duy Khôn

Cập nhật lúc: 2025-04-22 15:40:50
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói chính xác thì Vương Cường không phải là biến mất, mà là đi nhập ngũ.

Chỉ là nơi anh nhập ngũ tất nhiên chỉ có gia đình họ Vương biết, mẹ Vương Cường không hé răng nửa lời với ai khác.

Nói để làm gì?

Nhỡ may Hồ Thúy Hồng biết được rồi lẽo đẽo đuổi theo đến tận đơn vị, thì đứa con trai này của bà coi như hỏng hẳn.

Ban đầu, mẹ Vương Cường còn tưởng phải khó khăn lắm mới thuyết phục được anh đi nhập ngũ, nào ngờ vừa nhắc đến là anh liền đồng ý ngay.

Đúng lúc huyện họ có chỉ tiêu tuyển quân, người phụ trách Ban chỉ huy quân sự lại là bạn học của bố Vương Cường. Gia đình họ không có vấn đề gì về lý lịch, nên suất đi của Vương Cường nhanh chóng được xác nhận. Sau khi vượt qua khám sức khỏe, anh lập tức lên đường.

Mãi đến khi đoàn người đánh trống khua chiêng tiễn các tân binh lên đường, Hồ Thúy Hồng mới biết Vương Cường đã đi nhập ngũ.

Nhìn Vương Cường mặc quân phục xanh, đeo bông hoa đỏ trên ngực, mặt lạnh như tiền ngồi trên xe kéo, lòng Hồ Thúy Hồng như rơi xuống vực sâu.

Dù Vương Cường nhập ngũ nhanh, nhưng không thể nào xong trong một ngày. Trong khoảng thời gian đó, anh không hề tìm gặp cô, thậm chí chẳng buồn nói một lời.

...

...

Hồ Thúy Hồng muốn xông lên chất vấn Vương Cường cho ra nhẽ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Tại sao anh lại đối xử với cô như vậy?

Nhưng cô đâu có nghĩ, trước đây mình đã đối xử với Vương Cường ra sao?

Khi cần thì gọi, khi chán thì đuổi?

Giờ đây, người luôn quẩn quanh sau lưng cô đã đi rồi, chính cô lại cảm thấy không quen?

"Triệu Vịnh Mai, ta không ngờ ngươi lại nhẫn tâm đến thế." Hồ Thúy Hồng giận dữ nhìn Triệu Vịnh Mai nói, "Chỉ để chia rẽ chúng ta?"

"Chúng ta?" Triệu Vịnh Mai không khách khí đáp, "Các người từng nào giờ ở bên nhau? Cô luôn giữ anh ấy ở thế treo lơ lửng, sao còn có mặt nói ra lời này?"

Chia rẽ họ?

Thật buồn cười.

"Ngươi tưởng quen Dương Duy Khôn rồi sẽ có kết cục tốt đẹp sao?" Hồ Thúy Hồng chế nhạo, "Đồ phân tử xấu."

Phiêu Vũ Miên Miên

Nhắc đến Dương Duy Khôn, gương mặt Hồ Thúy Hồng càng thêm nét ghen tức xấu xí.

Cô thích khuôn mặt điển trai chưa từng thấy của Dương Duy Khôn, nhưng ngờ đâu trong những ngày cô rơi vào hố phân, làng xôn xao tin đồn Triệu Vịnh Mai và Dương Duy Khôn đang bên nhau.

Khi biết chuyện, Hồ Thúy Hồng suýt nữa đập nát cả căn nhà.

"Triệu Vịnh Mai, tại sao ngươi luôn chống đối ta?" Hồ Thúy Hồng lạnh lùng nhìn Triệu Vịnh Mai.

Một Vương Cường chưa đủ, giờ thêm cả Dương Duy Khôn.

Hồ Thúy Hồng quay gót lên huyện.

Dương Duy Khôn không thích cô, vậy cô không được thì người khác cũng đừng hòng.

"Tại sao?" Hồ Thúy Hồng trợn mắt không tin nổi nhìn anh trai làm việc ở Ủy ban Cách mạng, "Em không quan tâm, anh phải cho người đi bắt cả nhà họ đi đấu tố ngay."

"Anh trai, anh không thương em nữa sao?" Hồ Thúy Hồng khóc lóc.

"Không phải anh không thương em, mà là cấp trên có lệnh, không được động đến nhà đó." Hồ đại ca nói, "Em về đi, sau này đừng đến đây nữa."

Gần đây tình hình thay đổi, nhiều việc phải xử lý, nếu không khéo vị trí của anh không giữ được mà còn rước họa vào thân.

"Anh trai!" Hồ Thúy Hồng dậm chân khóc chạy đi.

Cô cảm thấy cả thế giới như đã bỏ rơi mình, không hiểu tại sao mọi chuyện lại trở nên như vậy.

Và tất cả đều liên quan đến Triệu Vịnh Mai.

Hồ Thúy Hồng hậm hực trở về làng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-nang-dau-nho-cua-dai-lao-tai-sinh-roi/chuong-701-ngoai-truyen-35-cua-duong-duy-khon.html.]

Chẳng mấy chốc, lời đồn về Triệu Vịnh Mai và Dương Duy Khôn trong làng ngày càng khó nghe, thậm chí có kẻ còn bịa đặt Triệu Vịnh Mai đã mang thai con của gia đình phân tử xấu.

Mẹ Triệu Vịnh Mai tức giận muốn đi tranh luận với những kẻ đó, nhưng rồi những kẻ buôn chuyện lần lượt gặp họa.

Kẻ thì vấp ngã, người thì đập đầu vào cửa.

Và điều khiến mọi người chú ý nhất là Hồ Thúy Hồng lại một lần nữa rơi xuống hố phân.

Khoảng cách từ lần trước chưa đầy một tháng.

Khi ký ức mọi người sắp quên đi sự việc đó, khi tất cả đang tập trung vào chuyện của Triệu Vịnh Mai và Dương Duy Khôn.

Hồ Thúy Hồng lại rơi xuống hố phân.

Lần này không chỉ một mình cô, mà còn có một người đàn ông không phải dân làng cùng rơi theo.

Người đàn ông đó là ai? Từ đâu đến? Quan hệ gì với Hồ Thúy Hồng?

Không ai biết.

Nhưng có thể đoán, là người Hồ Thúy Hồng thích? Hay là người thích cô?

Hơn nữa, hai người cùng rơi xuống hố phân, mặc ít quần áo, ôm ấp nhau giữa thanh thiên bạch nhật, chẳng phải sắp có hỷ sự sao?

Thế là có người đến chúc mừng bà và dì của Hồ Thúy Hồng.

Dì Hồ: "..."

Sao bà không biết chuyện Hồ Thúy Hồng sắp kết hôn?

Quả nhiên, dù đã về nhà họ Hồ hơn hai năm, nhưng trong mắt họ, bà vẫn là người ngoài.

Bà Hồ: "Câm mồm lại, cháu gái tôi không thể lấy hắn ta."

"Vậy mà không lấy?" Có người trong làng không ưa nói, "Cháu gái nhà bà bị người ta ôm ấp, miệng đỏ hoe, chắc là bị hôn đến sưng đấy."

"Ngươi nói bậy!" Bà Hồ tức giận muốn xông vào đánh nhau.

Lần này Hồ Thúy Hồng được vớt lên từ hố phân không may mắn như lần trước, suýt nữa mất mạng.

Vừa mới quên đi ký ức nhục nhã và mùi hôi thối lần trước, nào ngờ lại rơi xuống lần nữa.

Hồ Thúy Hồng không thể hiểu nổi, tại sao lại rơi xuống nữa.

Rõ ràng họ đã tránh xa cái hố phân đó rồi.

"Anh làm thế nào vậy?" Triệu Vịnh Mai nghĩ đến cảnh tượng Hồ Thúy Hồng mà thấy hả hê, "Đáng đời cô ta."

"Lần này không phải tôi." Dương Duy Khôn nói, "Là do vận may của họ kém thôi."

Đúng lúc cậu em trai nóng tính nhất nhà đến thăm, Dương Duy Phong đã kể chuyện Hồ Thúy Hồng cho Dương Duy Lực nghe.

"Tình cờ tôi nghe được một chuyện ở Ủy ban Cách mạng huyện," Dương Duy Lực nói, "Cô ta định tìm người hại nhà mình."

Dương Duy Lực lần này cải trang đến, vô tình nghe được cuộc trò chuyện giữa Hồ Thúy Hồng và anh trai ở sân sau Ủy ban.

Tâm địa độc ác như vậy, không dạy cho cô ta một bài học sao được?

Khi đến thăm bố mẹ, cậu lại nghe Dương Duy Phong kể chuyện trong làng, nhắc đến tên Hồ Thúy Hồng khiến Dương Duy Lực cảm thấy quen thuộc.

Nghĩ kỹ lại, chẳng phải chính là người phụ nữ định hại nhà mình sao?

Cô ta thích hại người, vậy hãy để cô ta nếm mùi hậu quả.

"Em trai anh?" Triệu Vịnh Mai ngạc nhiên nhìn anh.

"Ừ, cậu em hay trèo mái nhà nhà tôi." Dương Duy Khôn nhắc đến cậu em với vẻ trìu mến, "Sau này em gặp sẽ biết."

"Này, Mai Mai." Dương Duy Khôn đột nhiên nói, "Những lời đồn trong làng, em cũng nghe rồi chứ?"

Triệu Vịnh Mai gật đầu: "Em không sợ, mặc kệ họ nói gì thì nói."

"Bố mẹ anh muốn chúng ta đính hôn trước." Dương Duy Khôn nói, "Khi về tỉnh hoặc trước khi về, chúng ta sẽ kết hôn nhé?"

Loading...