Quân Hôn Ngọt Ngào: Nàng Dâu Nhỏ Của Đại Lão Tái Sinh Rồi - Chương 705: Ngoại truyện 39 - Dương Duy Khôn

Cập nhật lúc: 2025-04-22 15:41:52
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Triệu Vịnh Mai vốn là cô gái kín đáo, chưa từng đứng trước đám đông để nói nhiều lời như thế.

Càng không từng thốt ra những lời yêu đương ngọt ngào.

Trong khoảnh khắc, khuôn mặt cô ửng hồng, nhưng cô không hề hối hận về những gì mình đã nói.

Dù ai đến hỏi, câu trả lời vẫn thế.

Triệu Vịnh Mai chính là muốn lấy Dương Duy Khôn làm chồng, bất kể anh là đại công tử của gia tộc họ Dương ở tỉnh thành, hay chỉ là kẻ "phần tử xấu" bị đày xuống thôn quê.

Cô thích chính con người anh, không liên quan gì đến thân phận!

Mọi người đều bất ngờ trước sự thẳng thắn của Triệu Vịnh Mai.

Thậm chí, có người còn cảm thấy cô nói rất hay, ánh mắt lộ rõ sự ngưỡng mộ?!

Điều này khiến Hồ Thúy Hồng không thể ngờ tới.

...

...

Cô ta càng không ngờ rằng, chỉ vài câu nói của Triệu Vịnh Mai đã khiến mũi nhọn chỉ trích quay ngược về phía mình.

Không phải tất cả cô gái trong làng đều là tay sai của Hồ Thúy Hồng. Hôm nay, nhiều người đi theo chỉ vì lo lắng danh tiếng của mình bị ảnh hưởng.

Nhưng giờ đây, khi biết kẻ phá hoại danh tiếng con gái trong làng là Hồ Thúy Hồng chứ không phải Triệu Vịnh Mai, lòng căm ghét tự nhiên đổ dồn về phía cô ta.

"Đừng có nói bậy!" Hồ Thúy Hồng tức giận hét lên, "Ai cũng hiểu đúng sai rõ ràng. Chúng tôi không dễ bị mấy lời của cô lung lạc!"

"Vậy mọi người hãy về suy nghĩ kỹ đi," Triệu Vịnh Mai mỉm cười nhẹ nhàng, "Đừng để bị lợi dụng. Nếu không rõ, có thể hỏi người lớn trong nhà, xem ai mới là kẻ vô liêm sỉ."

"Chúng ta đều là người lớn, không phải trẻ con," cô nói tiếp, "Nếu là các bạn, các bạn có làm thế không?"

"Chúng tôi đã đính hôn rồi," Hồ Thúy Hồng biện minh, "Vương Vĩ nhà tôi ít nhất cũng là người trong sạch, không như mấy kẻ phần tử xấu, đáng lẽ phải bị kéo đi đấu tố, treo bảng!"

"Thôi, không nói chuyện với cô ta nữa," Hồ Thúy Hồng vội vàng nói với mọi người trước khi Triệu Vịnh Mai kịp phản bác, "Cô ta đến giờ vẫn không nhận ra lỗi lầm, nói nhiều cũng vô ích."

"Vậy từ nay về sau, xin đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa," Triệu Vịnh Mai lạnh lùng nói, "Tôi thấy ghê tởm."

"Cô!" Hồ Thúy Hồng trợn mắt nhìn cô.

"Tôi sao?" Triệu Vịnh Mai cười lạnh, "Đồ không biết điều. Nếu còn dám nói xấu anh ấy một lần nữa, tôi sẽ không tha cho cái mặt của cô đâu."

Nói gì cô cũng được, nhưng nói Dương Duy Khôn phải đi đấu tố, treo bảng? Điều này Triệu Vịnh Mai không thể chấp nhận.

"Loại người như cô, đáng lẽ phải bị trói đá trầm để răn đe thiên hạ," Triệu Vịnh Mai nói, lại liếc nhìn những cô gái khác, "Như vậy danh tiếng của các bạn mới được bảo vệ."

"Cô mới đáng bị trầm đá ấy!" Hồ Thúy Hồng hét lên, "Chúng tôi sắp kết hôn rồi..."

"Khạc!" Một cô gái đứng cạnh Hồ Thúy Hồng bất ngờ nhổ nước bọt vào mặt cô ta, "Đồ vô liêm sỉ!"

"Vịnh Mai, là tôi sai, tôi không nên nghe vài lời xúi giục mà chạy đến đây," cô gái đó quay sang xin lỗi Triệu Vịnh Mai.

"A... Hồ Hiểu Hoa, cô điên rồi!" Hồ Thúy Hồng la hét.

"Đúng, tôi điên thật," Hồ Hiểu Hoa nói, "Có một kẻ vô liêm sỉ như cô trong họ Hồ, tôi phát điên lên được. Cô lấy chồng xong, nhưng chúng tôi thì bị hại khổ!"

Cô ta thật ngốc, tưởng rằng vấn đề nằm ở Triệu Vịnh Mai.

Nhưng liên quan gì đến Triệu Vịnh Mai? Chính là họ Hồ có kẻ như Hồ Thúy Hồng, chưa cưới đã lăn vào giường với đàn ông, sau này ai còn dám lấy con gái họ Hồ nữa?

Hồ Hiểu Hoa tức giận tát Hồ Thúy Hồng mấy cái liên tiếp, "Sao cô không c.h.ế.t đi!"

Không trách từ sau sự việc đó, bố mẹ cô nhìn cô bằng ánh mắt khác hẳn.

Mẹ cô thường ngồi lặng lẽ khóc.

Trước đây cô không hiểu tại sao, nhưng giờ thì đã rõ. Mẹ cô lo sợ cô sẽ không lấy được chồng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-hon-ngot-ngao-nang-dau-nho-cua-dai-lao-tai-sinh-roi/chuong-705-ngoai-truyen-39-duong-duy-khon.html.]

Cùng họ Hồ, nhưng Hồ Thúy Hồng may mắn hơn, có anh trai làm quan trong Ủy ban Cách mạng, nên có thể ngang nhiên khắp làng.

Còn họ chỉ biết theo sau, nịnh bợ cô ta.

Nếu cô ta tức giận, họ sẽ bị mắng chửi hoặc bị cô ta xúi đám con gái khác tẩy chay.

Tất cả những điều đó, cô đều nhẫn nhịn chịu đựng.

Nhưng bây giờ, nghĩ đến tương lai của mình, liệu cô còn tìm được nhà chồng tử tế nào?

Hồ Hiểu Hoa cảm thấy tương lai mù mịt, không lối thoát.

"A... Cô điên rồi!" Hồ Thúy Hồng gào thét.

Hồ Hiểu Hoa không phải loại con gái chưa từng lao động như Hồ Thúy Hồng. Gia đình cô tuy cùng họ nhưng không khá giả bằng.

Từ nhỏ cô đã phải ra đồng làm việc, tay chân chắc khỏe. Chỉ vài cái tát, mặt Hồ Thúy Hồng đã sưng đỏ lên rõ rệt.

"Đừng khóc nữa," Triệu Vịnh Mai thương xót đỡ cô gái kia dậy, "Cô ta là cô ta, cô là cô, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi."

Hồ Thúy Hồng: "..."

Cô ta bị đánh, sao giống như cô ta mới là kẻ xấu vậy?

Nhưng khi ngẩng đầu lên, cô ta thấy những cô gái khác cũng nhìn mình bằng ánh mắt căm thù.

Hồ Thúy Hồng: "Triệu Vịnh Mai, bây giờ cô hài lòng chưa?"

Triệu Vịnh Mai nhìn Hồ Thúy Hồng đang khóc lóc: "Cô lại bị bệnh gì vậy?"

Cô hài lòng cái gì chứ?

"Tất cả là tại cô," Hồ Thúy Hồng tức giận nói, "Nếu không phải vì cô, Vương Cường đã không bỏ đi, tôi cũng không phải lấy Vương Vĩ."

Dù cô ta luôn miệng khoe Vương Vĩ tốt, gia thế trong sạch lại có năng lực, nhưng đó không phải là người cô ta yêu.

Sau khi Vương Cường rời đi, Hồ Thúy Hồng mới nhận ra mình thực sự yêu anh ta. Anh không phải công cụ để trêu tức Triệu Vịnh Mai, càng không phải "bánh dự phòng".

Đặc biệt là thời gian gần đây, hình ảnh Vương Cường luôn hiện lên trong tâm trí cô ta, không cách nào xóa nhòa.

Phiêu Vũ Miên Miên

Lúc này, cô ta mới nhận ra mình không muốn lấy Vương Vĩ.

Nếu thích, cô ta đã sớm đến với Vương Vĩ rồi, cần gì phải đợi đến bây giờ?

Nhưng nhận ra đã quá muộn.

"Không phải cô nói hai người yêu nhau, làm chuyện đó là bình thường sao?" Một cô gái yếu ớt lên tiếng, "Sao giờ lại không muốn lấy anh ta nữa?"

Hồ Thúy Hồng: "..."

Giờ thì không thể viện cớ gì được nữa, cô ta chỉ biết tức giận bỏ lại một câu: "Các người đợi đấy!"

Rồi bỏ chạy.

Hai tay chân thân tín của Hồ Thúy Hồng vội vàng chuồn theo. Trong đó có cả Triệu Mai Hồng, chị họ của Triệu Vịnh Mai. Cô ta liếc nhìn Triệu Vịnh Mai, mắt lấm lét, rồi cũng lặng lẽ bỏ đi.

Nhưng không phải đuổi theo Hồ Thúy Hồng, mà là về nhà mình.

Khi đám đông tan đi, Triệu Vịnh Mai mới nhìn thấy Dương Duy Khôn đứng cách đó không xa.

"Anh đến từ khi nào vậy?" Cô cười bước đến, "Đói không? Sáng nay em làm bánh cuốn, để phần cho anh rồi."

"Bánh cuốn nhân hẹ," cô nói thêm.

Dương Duy Khôn không nói gì, chỉ chăm chú nhìn cô, trong mắt ánh lên thứ tình cảm khó hiểu.

Rồi cô nghe thấy giọng nói của anh: "Vịnh Mai, đời này anh nhất định không phụ em!"

Nếu trái lời, nguyện bị trời tru đất diệt!

 

Loading...