Quân Tẩu Mang Thai Năm Bảo Bối, Nhà Thủ Trưởng Phá Vỡ Mười Đời Đơn Truyền - Chương 167: Lịch Sử "Đen Tối" Của Cha Cố
Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:38:39
Lượt xem: 58
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Vãn theo bản năng về hướng ngón tay của cha chỉ. Vừa ngước mắt lên, cô liền thấy một biệt thự lớn mang phong cách thời Dân quốc. Và ở một đầu đường khác, sừng sững một tòa tứ hợp viện thể hiện sự bề thế của một thế gia. Tòa tứ hợp viện nghi ngờ gì chính là tổ trạch của gia tộc họ Tạ. Ngoài , xung quanh còn đủ loại biệt thự kiểu Tây và các khu dân cư khác.
Nhìn những thế gia liền kề , Cố Vãn khỏi chút cảm khái: "Khó trách , các gia tộc ở Hải Thị chúng cơ bản đều ở cùng một khu vực."
Giờ thấy, quả nhiên đúng là như ! Bởi vì ở khu vực , bộ đều là những danh gia vọng tộc giàu và quyền quý. Từ đó thể thấy, những gia tộc thể đồng thời giao hảo với cả Cố gia và Tạ gia chắc chắn là những gia tộc bình thường.
"Giờ sẽ còn cảm thấy kinh ngạc nữa chứ?" Cố Hạng Hoa kìm .
Cố Vãn lắc đầu: "Không! Và cũng thật sự tin ạ!" Dù sự thật đang bày mắt.
Đột nhiên, một vấn đề nảy trong đầu Cố Vãn, vì thế cô kìm hỏi Cố Hạng Hoa: "À, ba ơi, nếu nhà với nhà ông ngoại ở gần như , năm đó ba cưới con, cảm thấy áp lực đặc biệt lớn ạ!"
Dù nhà nhạc phụ nhạc mẫu ở ngay đối diện, ước chừng trong sân nhà mà hét lớn một tiếng, bên Tạ gia cũng thể thấy. Cho nên —— áp lực thể tưởng tượng !
Cố Hạng Hoa , lập tức ha hả: "Chẳng !"
"Lúc đó ba áp lực kinh khủng, sợ chỗ nào ông ngoại với bà ngoại con ghét bỏ."
"Thiệt giả ạ?" Cố Vãn chút kinh ngạc ông, ngờ cha thẳng thắn như .
"Đương nhiên là thật !"
Cố Hạng Hoa nhớ cảnh tượng năm xưa, khỏi cảm khái muôn vàn, nhưng mặt treo đầy nụ vui vẻ. Ông cảm khái kể : "Con , lúc ba tốn nhiều công sức mới thuyết phục ông ngoại bà ngoại con, để hai ông bà già gả cô con gái bảo bối duy nhất cho ba đó."
"Có mà quá ?" Tạ Vân Dao đến đây, nhịn liếc mắt giận dỗi ông.
Tiếp theo, bà liền với Cố Vãn: "Con gái , con đừng ba con bậy, năm đó ông ít chọc giận ông ngoại con . Lần quá đáng nhất là ông phá nát vườn hồng mà ông ngoại tặng cho bà ngoại con."
"A? Ba con mà lịch sử 'đen tối' như ?" Cố Vãn cảm thấy chút thể tin nổi, chủ yếu là đây ba và cả từng kể cho cô những chuyện . Ngay cả ông ngoại cũng nhắc đến chuyện cha năm đó theo đuổi cô. Cho nên bây giờ đột nhiên , thật sự mà , cô chút tưởng tượng cảnh tượng cha năm đó phá nát vườn hồng của bà ngoại trông như thế nào.
Vừa lúc , ông Tạ một bên tiếp lời: "Sao ."
"Lúc đó thằng bé vì cầu hôn con, trong lúc nhất thời tìm thấy hoa thích hợp, vặn lúc đó vườn hoa nhà chúng nở rộ , vì thế nó liền đánh ý đồ lên những bông hồng đó..."
Khi ông hơn nửa vườn hồng nhà thằng con rể cắt , ông tức đến nỗi túm lấy cái chổi lông gà trong nhà đuổi theo Cố Hạng Hoa gần hai con phố. Thậm chí nửa tháng liền cho Cố Hạng Hoa bước chân cổng lớn của Tạ gia!
Không ngờ lời của ông Tạ dứt, Cố Trạch Dật bên cạnh liền thốt lên một tiếng kinh ngạc kéo dài: "Oa nga~! Ba ba, hóa lúc trẻ ba còn nghịch ngợm hơn con nữa ~!"
Cố Trạch Dật Cố Hạng Hoa đầy vẻ thể tin . Vài giây , bé tủm tỉm tiếp: "Nói như , thói quen thích trêu chọc khác của con chẳng là di truyền từ ba ?"
"Ha ha ha ha..."
Những lời của Tiểu Dật lập tức khiến ầm lên. Ông Tạ càng đến mức tít cả mắt. Ông xoa đầu Tiểu Dật, mặt mày hớn hở với bé: "Tiểu Dật nhà sai, lúc trẻ ba con, thật sự nghịch ngợm và gây chuyện hơn con bây giờ nhiều lắm."
Đặc biệt là khi Cố Hạng Hoa còn nhỏ, gần như ngày nào cũng cha tức đến đỏ mặt tía tai. Mà mỗi ông Cố già giận, liền túm lấy cây roi tre trong nhà đuổi theo Cố Hạng Hoa chạy khắp sân. Lúc đó Cố Hạng Hoa, quả thực chính là đầu lĩnh phá phách của bộ khu Trường Vân. Vừa đau đầu, lòng . Tóm , gì, đều đủ.
Phiêu Vũ Miên Miên
"Thật ?"
Cố Trạch Dật ông ngoại , lập tức truy hỏi, đôi mắt đen nhánh của bé lúc cũng tràn đầy sự tò mò và linh động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-tau-mang-thai-nam-bao-boi-nha-thu-truong-pha-vo-muoi-doi-don-truyen/chuong-167-lich-su-den-toi-cua-cha-co.html.]
Ông Tạ vui vẻ gật đầu: "Thật thể thật hơn nữa!"
"Nếu tin nha, con thể hỏi con, hoặc hỏi ba con cũng ."
Nghe lời Cố Trạch Dật lập tức đầu về phía Cố Hạng Hoa, ngờ thấy cha nắm tay thành quyền, đặt lên miệng khẽ ho một tiếng. Sau đó lập tức đánh trống lảng: "Cái , con gái , con và Tiểu Mặc cứ nghỉ ngơi ở nhà hai ngày , chờ các con nghỉ ngơi , ba và cả con sẽ đưa các con thăm hỏi một trưởng bối quan trọng."
"Dạ!"
Cố Vãn tuy rằng cảm thấy dáng vẻ của cha lúc chút đáng yêu, nhưng cuối cùng vẫn nhịn và gật đầu với Mặc Bắc Thâm.
Cố Trạch Dật chịu, bé lập tức cất cao giọng "Hoắc!" một tiếng: "Hoắc! Ba ơi, ba chơi đó ~!"
Cố Hạng Hoa vỗ một cái gáy bé: "Thằng nhóc con cũng thôi chứ."
"Chị con, rể con, và mấy đứa cháu ngoại nhỏ, còn thím Mặc, dọc đường mệt , mau dẫn nhà nghỉ ngơi !"
"Nga ~"
Cố Trạch Dật bĩu môi, một cái vẻ khinh thường rõ rệt. Sau đó liền về phía chị : "Chị ơi, đây, em dẫn chị tham quan nhà , còn phòng công chúa mà ba đặc biệt chuẩn cho chị đó."
"Anh rể, đẩy mấy đứa cháu ngoại nhỏ với thím Mặc cùng nha, em sẽ dẫn chị một bước ha."
Cố Trạch Dật còn quên đầu gọi Mặc Bắc Thâm một tiếng. Thấy Mặc Bắc Thâm gật đầu đáp , bé mới nắm tay Cố Vãn bước nhanh cổng lớn của Cố gia.
Cố Trạch Dật dẫn Cố Vãn biệt thự, kể cho chị gái về căn phòng công chúa mà cha chuẩn riêng cho cô.
Nhìn thấy vẻ mặt sốt sắng tranh công của con trai út, Cố Hạng Hoa kìm khẽ thành tiếng.
"Cái thằng nhóc quỷ đúng là tranh công!"
mà, Tiểu Dật hiện tại dáng vẻ như mới là bộc lộ mặt trẻ con của . Cậu bé còn tựa như đây, còn nhỏ tuổi quan tâm khác, ít khi cha bận lòng. Đặc biệt là khi bé chơi một trong nhà, vẻ yên tĩnh đó dễ khiến bỏ qua sự tồn tại của .
Hiện giờ thể thấy con trai út ngày càng hoạt bát và hiếu động, nội tâm Cố Hạng Hoa liền vui mừng.
Tạ Vân Dao vốn dĩ cũng gì đó, nhưng nghĩ đến thông gia và con rể vẫn còn bên cạnh. Vì thế, bà vội vàng tiếp đón hai nhà: "Chị thông gia, Tiểu Mặc, mau mau, mau cùng nhà nghỉ ngơi !"
Tiếp theo bà liền đưa mắt về phía năm tiểu bảo bối trong xe nôi: "Các bảo bối, lạc , cùng ông ngoại bà ngoại về nhà nào!"
Nói xong, Tạ Vân Dao từ tay con rể đón lấy chiếc xe đẩy em bé, đẩy mấy đứa cháu ngoại ngoan ngoãn, đó một tay kéo Đổng Uyển Thu cổng lớn của biệt thự nhà .
Mặc Bắc Thâm thì theo nhạc phụ, ông ngoại, cùng với Cố Trạch Xuyên và Vương Viện Viện, cùng Cố gia.
Cha và ông nội vì công vụ trong , hai họ lên đường trở về Thịnh Kinh ngày hôm khi tiệc đầy tháng của năm đứa bé kết thúc.
Ban đầu ông nội ở thêm để bầu bạn với năm em Thần Dật. Bất đắc dĩ tiệc đầy tháng mới kết thúc, bên Thịnh Kinh gọi điện thoại đến quân khu A thúc giục ông già về kinh.
Mà cha, với tư cách là Tổng Tư lệnh quân khu Thịnh Kinh, công vụ bận rộn, năm ngoái ông thể dành thời gian đến thành phố Trúc ở hơn một tháng là cực hạn.
Vì , chỉ cùng họ đến Hải Thị, còn cha và ông nội, lúc trở về Thịnh Kinh và bắt đầu bận rộn với công việc.
Chỉ chốc lát , đoàn liền trong biệt thự.