Quân Tẩu Mang Thai Năm Bảo Bối, Nhà Thủ Trưởng Phá Vỡ Mười Đời Đơn Truyền - Chương 170: Cặp Đôi Tiên Đồng
Cập nhật lúc: 2025-07-25 04:38:47
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi tối, khi cả nhà ăn uống xong, liền ở phòng khách trò chuyện.
Trước khi lên lầu nghỉ ngơi, Cố Hạng Hoa đề nghị với : " , Tiểu Mặc và con gái ngày mai nội thành ? Hay là chúng cùng ? Để khỏi những kẻ đáng ghét đó tìm đến nhà ngay khi chúng trở về."
Tạ Vân Dao , lập tức hưởng ứng: "Được thôi, chúng cũng theo vợ chồng trẻ chúng nó xem căn nhà của chúng nó trong nội thành, nhận đường, như chúng thì sẽ lạc đường."
Vừa dứt lời, Cố Trạch Dật liền chen . Cậu bé vỗ tay tủm tỉm : "Con xem nhà của chị và rể lớn đến cỡ nào, phòng đủ để ở , nếu đủ thì con sẽ đập heo đất tiết kiệm, lấy tiền tiêu vặt mua một căn hộ trong tiểu khu của rể."
Câu của bé lập tức khiến Cố Trạch Xuyên bật . Anh véo véo má Cố Trạch Dật, trêu chọc : "Thằng nhóc con giỏi thật, hồi ở nước Y, bảo con chia cho một nửa tiền tiêu vặt, con giấu kỹ như vàng, keo kiệt vô cùng. Giờ chịu lấy mua nhà nha."
Cố Trạch Dật một cái vẻ khinh thường rõ rệt, đó thẳng n.g.ự.c phản bác : "Cái thể giống chứ?"
"Con chia tiền cho , chẳng tiền quỹ nhỏ con vất vả tích cóp sẽ teo ? con lấy tiền mua nhà, thì đó là nhà của chính con."
Muốn lừa gạt bé , căn bản là thể nào ! Cậu bé là vô cùng thông minh. Cho nên, những chiêu trò lừa gạt trẻ con ba tuổi của cả nhất là cứ giữ mà lừa con cái của !
Cố Trạch Xuyên kìm bật : "Không hổ là nhà Cố gia chúng , nhỏ như tính toán cho tương lai của ."
"Đó là! Cũng xem con là con trai của ai." Cố Trạch Dật xong, nữa ưỡn ngực.
Vẻ mặt kiêu ngạo tự hào của bé lập tức khiến ha hả.
Một lát , Tạ Vân Dao mới mở miệng: "Vậy cứ quyết định như , ngày mai ăn sáng xong, chúng sẽ ngoài." Để khỏi kẻ nào họ trở về Hải Thị, liền vội vàng chạy đến Cố gia để tìm hiểu sự thật. Bà bây giờ chỉ cần nghĩ đến những trong dòng thứ của gia tộc họ Tạ là cảm thấy vô cùng khó chịu.
Cố Hạng Hoa gật đầu hưởng ứng: "Được, dù bây giờ cũng thấy họ."
Những khác cũng tỏ vẻ ý kiến, vì thế lượt gật đầu đồng ý. Sau đó chúc ngủ ngon lẫn , ai nấy trở về phòng nghỉ ngơi.
Phòng ngủ của Cố Vãn và Mặc Bắc Thâm ở tầng 3. Phòng lớn, còn là một căn áp mái nhỏ. Bên trong ngoài phòng ngủ, còn phòng chứa quần áo và thư phòng, ngoài còn một ban công lớn, ghế xích đu ở ban công, thể thu trọn tầm mắt những loại hoa cỏ trồng trong vườn nhà Cố gia!
Chờ hai dỗ các con ngủ xong, Mặc Bắc Thâm liền ôm Cố Vãn lòng, nhẹ giọng hỏi cô: "Cảm giác thế nào? Lần đầu tiên về Cố gia ở Hải Thị, tâm trạng kích động ?"
Cố Vãn dùng mặt khẽ cọ cọ n.g.ự.c : "Thật mà kích động, đó là dối." Trong lòng cô thậm chí còn chút lo lắng nhỏ nữa. Dù ...
Cố Vãn nén xuống một tia gợn sóng trong lòng, đó bàn bạc với Mặc Bắc Thâm: "A Thâm, em thành lập một quỹ từ thiện, chuyên dùng để từ thiện."
"Em tích phúc cho các con, và cũng tích góp thêm chút phúc đức cho bé, hy vọng kiếp , bé thể một nữa đầu thai một gia đình ấm áp và đầy yêu thương." Đến lúc đó sẽ trộm , cũng sẽ chịu đựng khổ sở nữa. Sau đó sống một đời hạnh phúc vui vẻ!
"Được!"
Câu trả lời của Mặc Bắc Thâm tuy đơn giản, nhưng mang đến cho Cố Vãn sự cổ vũ và an ủi lớn. Cố Vãn ngẩng đầu, ghé sát Mặc Bắc Thâm hôn lên đôi môi mỏng của : "A Thâm, chúng nhất định ! Không cãi vã gây chuyện, hỗ trợ lẫn , tin tưởng lẫn , một cặp đôi tiên đồng ngọc nữ khiến ngưỡng mộ!"
"Được ?"
Nói xong, cô khỏi ngẩng đầu đôi mắt sáng như đá hắc diệu của Mặc Bắc Thâm. Ai ngờ —— Mặc Bắc Thâm vươn ngón tay búng nhẹ trán cô, giọng trầm thấp tràn đầy tiếng : "Ngốc ngốc nha? Chẳng lẽ từ khoảnh khắc chúng gặp , là cặp đôi tiên đồng ngọc nữ trời cao chỉ định ?!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-tau-mang-thai-nam-bao-boi-nha-thu-truong-pha-vo-muoi-doi-don-truyen/chuong-170-cap-doi-tien-dong.html.]
Cố Vãn: "......"
Cô bất mãn liếc một cái. "Anh mới ngốc, cả nhà đều ngốc..."
Lời còn dứt, tiếng trầm thấp của đàn ông vang lên đỉnh đầu Cố Vãn. "Ừm, nhà chẳng một cô gái ngốc đáng yêu !"
"......"
Cố Vãn khỏi nữa cạn lời.
giây tiếp theo, cô liền cắn lên đôi môi của đàn ông: "Cho em đó, xem em cắn nát môi ."
Rõ ràng cắn mạnh một chút, nhưng cố tình ngay khoảnh khắc cắn xuống, nỡ.
Kết quả là —— Cô ôm lấy mặt Mặc Bắc Thâm, hôn lên khuôn mặt tuấn tú của mấy cái thật mạnh. Rồi định dậy rút lui.
—— Cố Vãn mới động tác, Mặc Bắc Thâm ôm chặt lòng. Mặc Bắc Thâm khuôn mặt xinh hồng hào của cô gái nhà , vươn tay nâng cằm cô, trêu chọc cô một cách tinh quái: "A Vãn, nếu em dư thừa năng lượng, là chúng vận động một chút, vài chuyện lợi cho sức khỏe thể chất và tinh thần ."
Nani (cái gì)? Anh là ...
Quả nhiên. Ngay khi Cố Vãn về phía , ngước mắt lên, cô bắt gặp đôi mắt lấp lánh u quang của Mặc Bắc Thâm. Sau đó —— Anh đột nhiên hôn lên môi đỏ của cô, nhanh chóng đổi vị trí của cả hai.
Cố Vãn căn bản kịp suy nghĩ, Mặc Bắc Thâm dẫn dắt mở chương mới của hạnh phúc!
Sáng hôm .
Khi mặt trời từ từ lên, Cố Hạng Hoa và Tạ Vân Dao, Cố Trạch Xuyên và ông Tạ, Đổng Uyển Thu cùng mấy đứa trẻ đều lượt thức dậy. Theo xuống lầu là Vương Viện Viện, đến Cố Trạch Dật.
Mặc Bắc Thâm dậy sớm nhất, 5 giờ dậy rèn luyện .
Cố Trạch Dật cầm một miếng điểm tâm nhét miệng, thấy trong nhà đều sofa uống bữa sáng nhẹ, trò chuyện, chỉ duy nhất thấy bóng dáng chị gái . Thấy , bé vội vàng quanh, vài giây vui vẻ thành tiếng: "Ai nha, hôm nay cuối cùng là con dậy muộn nhất, là con ngủ nướng dậy, ngờ hôm nay đổi thành chị dậy muộn nha!"
Phiêu Vũ Miên Miên
Khóe miệng Tạ Vân Dao giật giật đáng kể, mặt nở nụ ôn hòa: "Con cũng chỉ hôm nay dậy sớm hơn một chút thôi, xem con vui đến nỗi răng sắp rụng hết kìa."
Cố Trạch Dật đáp: "Đâu , răng con chắc chắn lắm!"
Sau đó, bé dậy về phía nôi, vẫy tay : "Không chuyện với nữa, con đẩy mấy đứa cháu ngoại đáng yêu của con ngoài phơi nắng đây."
Nhìn Cố Trạch Dật chỉ trong chốc lát rời khỏi phòng khách, Tạ Vân Dao kìm trách móc: "Cái thằng nhóc quỷ ..."
Đổng Uyển Thu cũng mỉm : "Vẫn là trẻ con a! Ngày nào cũng vô ưu vô lo, phiền não, thì , quậy thì quậy, tâm tư cũng đặc biệt đơn thuần."
Một khi lớn lên , các loại phiền não liền xuất hiện.
Tạ Vân Dao đồng cảm mà cảm khái: " , thời thơ ấu của trẻ con là hồn nhiên rực rỡ nhất, giống như khi lớn lên, lòng dần dần trở nên phức tạp."
Ví dụ như những trong dòng thứ của gia tộc họ Tạ. Trước họ đều là những trung thực, an phận thủ thường, ai ngờ trong mấy chục năm cha bà ở nước ngoài, từng một, đều đổi. Có những thậm chí trở nên bất phân thị phi, dã tâm của họ lộ rõ mặt. Chỉ thiếu nước là trực tiếp họ gia chủ Tạ gia, và bộ tài sản của Tạ gia...