Quân Tẩu Mang Thai Năm Bảo Bối, Nhà Thủ Trưởng Phá Vỡ Mười Đời Đơn Truyền - Chương 30: Hài lòng, tán thành
Cập nhật lúc: 2025-07-22 05:50:13
Lượt xem: 264
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Có họ dọa sợ ?”
Đổng Uyển Thu dịu dàng vỗ mu bàn tay Cố Vãn , nhịn véo véo bàn tay nhỏ mềm mại của nàng.
Bàn tay cô bé mảnh mềm, giống như bông hạt , véo lên thoải mái, “Họ , chỉ là tò mò thôi, nghĩ đến nhà chúng gặp mặt tò mò xem tận cùng, miệng toét , chỉ là cháu dọa sợ.”
Dù Mặc Bắc Thâm vẫn luôn tin tức kết hôn, hơn nữa ngần năm trôi qua, ngay cả đối tượng ưng ý cũng .
Đã mấy ngày , Mặc gia họ đột nhiên tung tin Mặc Bắc Thâm kết hôn.
Những ngoài tin, cũng bình thường!
Cố Vãn lắc đầu, mặt lộ một nụ ngọt ngào rạng rỡ: “Không ạ! Mọi tò mò là điều thể tránh khỏi.”
“Họ , chính là tò mò quá một chút, nhưng mà náo nhiệt một chút cũng , cứ như , chuyện Mặc gia chúng con dâu cũng sẽ lan truyền .” Đổng Uyển Thu vô cùng vui vẻ thêm một câu, thích sự rộng lượng và khí chất của Cố Vãn.
Con trai nàng ánh mắt quả thật độc đáo.
Tiểu Vãn chỉ thấu hiểu lòng , mà còn đặc biệt xinh !
Tóm , Đổng Uyển Thu đối với Cố Vãn, cô con dâu , vô cùng hài lòng.
“Sau Tiểu Mặc nếu mà đối xử với con, con cứ gọi điện về nhà với , sẽ con chỉnh đốn nó.”
Đổng Uyển Thu đến liền rõ thái độ của , nàng quyết định một bà chồng nhất thế giới, thà thiên vị con dâu, cũng quyết bao che con trai .
Chu Thành lời , thoáng chốc nhếch miệng : “Tam ca, thảm ! Em xem thái độ của Mặc bá mẫu, bà là trực tiếp coi tam tẩu như con gái ruột mà cưng chiều, coi như nhặt mà đối xử.”
Ai ngờ Mặc Bắc Thâm xong chỉ đơn giản “Ừm” một tiếng, khóe môi thậm chí còn hiện lên một nụ sung sướng.
Rất hiển nhiên, tâm trạng hiện tại !
Chu Thành thấy như , liền lời căn bản thể kích thích .
Thở dài một tiếng, Tam ca của quả nhiên con đường bình thường!
Trương thúc và Lưu mụ ngoài cửa những trong viện, mặt lập tức lộ nụ vui mừng, lòng cũng theo đó mà vui vẻ thôi, hai nhiệt tình đón chào .
Lưu mụ giành mở lời: “Vị chính là Thiếu phu nhân đúng ? Mấy ngày nay vẫn luôn lão lãnh đạo và nhắc đến cô, hôm nay cuối cùng cũng thấy cô ngoài đời .”
Trương thúc tủm tỉm theo phụ họa: “Thiếu phu nhân, cô , từ khi Thiếu gia gọi điện thoại về , lão lãnh đạo và Mặc cùng Mặc phu nhân ngày nào cũng nhắc mãi về cô đấy.”
Trong lúc chuyện, liếc ông nội Mặc, liền thêm một câu: “Đặc biệt là lão lãnh đạo, ông hận thể tự Cẩm Thị đón cô về, , các cô hôm nay về Thịnh Kinh, sáng sớm đến 6 giờ, ông dậy .”
Chờ hai xong, Đổng Uyển Thu liền giới thiệu cho Cố Vãn: “Tiểu Vãn, đây là Trương thúc! Đây là Lưu mụ! Hai ông bà họ là cũ của Mặc gia chúng , đặc biệt là Trương thúc, ông theo ông nội cháu mấy chục năm .”
________________________________________
Ads by tpmds
Ý tứ chính là Trương thúc và Lưu mụ cũng thuộc về một phần của Mặc gia !
Phiêu Vũ Miên Miên
Cố Vãn lập tức hiểu , lễ phép chào hỏi: “Trương thúc, Lưu mụ, các ngài khỏe ạ!”
Nói xong, nàng một câu: “Hai ngài cứ gọi cháu là Tiểu Vãn ạ! Gọi thiếu phu nhân, lạ quá.”
“Ai, !”
Hai vui vẻ hưởng ứng một tiếng, tủm tỉm gật đầu, nụ mặt rạng rỡ hơn vài phần.
“Lão Trương, và điểm tâm đều chuẩn xong ? Tiểu Vãn máy bay mấy tiếng đồng hồ, bụng chắc chắn đói .” Lúc Mặc lão gia tử cuối cùng cũng chen lời , ông hô lớn một tiếng Lão Trương, giọng nhuộm đầy vẻ vui sướng mừng rỡ.
“Đã chuẩn xong ạ.” Trương thúc lập tức đáp .
Ngay đó, với Mặc Bắc Thâm và Cố Vãn cùng Chu Thành: “Thiếu gia, Thiếu phu nhân, Thiếu gia thứ năm, mời phòng , trong phòng chuẩn sẵn lạnh .”
Mấy gật đầu, đó tiến phòng khách.
Biệt thự mà Mặc gia đang ở lớn, cao ba tầng, ngoại hình là phong cách thời Dân Quốc đây, bên trong cũng cổ kính, thoải mái mà mất vẻ sang trọng.
Cố Vãn lơ đãng xung quanh một cái, liền thu hồi ánh mắt.
“Ông nội Mặc, cháu nữa, ngoài mấy ngày, cháu cũng nên về nhà chào hỏi ông nội, đỡ để ông ở nhà ngày ngày nhắc mãi cháu.” Chu Thành nhà khi uống xong một ly lạnh, liền dậy chuẩn cáo từ.
Hắn còn chạy về nhà ứng phó với cửa ải của ông nội nữa, từ khi ông nội và ba Tam ca kết hôn, liền ngày nào cũng đổi đủ cách thúc giục xem mắt cưới vợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-tau-mang-thai-nam-bao-boi-nha-thu-truong-pha-vo-muoi-doi-don-truyen/chuong-30-hai-long-tan-thanh.html.]
Mấy ngày chạy đến Cẩm Thị để trốn mấy ngày yên tĩnh, giờ đây trở về Thịnh Kinh, tự nhiên cũng còn lý do trốn tránh nữa.
Nghĩ đến những thúc giục kết hôn trong nhà, Chu Thành liền đau đầu thôi.
Ông nội Mặc xong, xua tay: “Được, thằng nhóc con cứ về nhà , tối cùng ông nội con đến nhà ăn cơm, ông nội Sở và bọn họ cũng sẽ đến.”
“Dạ ạ!”
Chu Thành lập tức đồng ý.
Sau đó, với Mặc Bắc Thâm và Cố Vãn: “Tam ca, Tam tẩu, em về nhé, tối gặp!”
Mặc Bắc Thâm và Cố Vãn đồng thời đáp một tiếng “Được!”, Chu Thành lập tức khỏi phòng khách, đó trở về Chu gia.
Tô Trí Dũng là ngoài, tự nhiên cũng tiện ở phòng khách quá lâu, vì thế uống hai ly lạnh giải khát, liền tìm một cái cớ phòng khách nghỉ ngơi.
“Tiểu Vãn, con mệt ? Nếu mệt thì bảo Tiểu Mặc đưa con lên lầu nghỉ ngơi một lát.” Mặc phụ, coi là vô hình suốt quãng đường, cuối cùng cũng tìm cơ hội thích hợp để mở lời.
Nhìn Cố Vãn đang Đổng Uyển Thu mật kéo ghế sofa, cố gắng vẻ mặt trông hiền lành và hòa nhã hơn.
Cố Vãn lễ phép mà đáp: “Mặc bá bá, con mệt, A Thâm khó khăn lắm mới về một chuyến, con cùng ở chuyện với các ngài một lát.”
Mặc Bắc Thâm mấy năm nay vẫn luôn ở quân khu Trúc Thành, hơn nữa còn kiêm nhiệm chỉ huy đặc nhiệm, ngày thường bận rộn, ít khi thời gian về nhà, trở về, vẫn là vì họ kết hôn mới dành thời gian về tổ chức hôn lễ.
Nếu , dựa theo cốt truyện đời của , lúc ở chuyến tàu trở về Trúc Thành .
“Được, các con về, để con với con một chút về chi tiết hôn lễ của các con!” Mặc Khiếu Vân thấy Cố Vãn , cũng vui vẻ .
Sau đó, khuôn mặt hiền hòa thêm với Cố Vãn một câu: “Sau nơi chính là nhà của con, ở trong nhà , con gì thì , ai sẽ trách con, mặt chúng cũng , cần câu nệ.”
“Vâng! Con sẽ cố gắng!” Cố Vãn gật đầu.
Nói xong, nàng nghiêng đầu thoáng qua Mặc Bắc Thâm.
Mặc Bắc Thâm cũng về phía nàng, trong mắt lóe lên một nụ , nàng yên tâm.
Hai tương tác lời mà thắng cả lời, rơi mắt Mặc phụ, Mặc mẫu và ông nội Mặc, liền càng thêm kinh ngạc.
Họ đều ngờ trong thời gian ngắn ngủi mấy ngày, sự đổi Mặc Bắc Thâm lớn đến , nhưng theo đó mà tưởng tượng, họ đối với Cố Vãn cũng càng ngày càng hài lòng, và càng ngày càng yêu thích.
Đặc biệt là Đổng Uyển Thu, giờ đây nàng đối với Cố Vãn thật sự là ngàn vạn hài lòng!
Chỉ cảm thấy cô bé , quá đáng yêu.
Bỗng nhiên, nhớ tới nàng còn đưa bao lì xì gặp mặt cho Cố Vãn, vì thế vội : “Tiểu Vãn, con một lát , về phòng ngủ một chút, chờ trở , hai con tiếp tục trò chuyện.”
Đổng Uyển Thu xong, dậy liền lên lầu hai.
Cố Vãn vẻ mặt ngây ngốc còn phản ứng kịp, Đổng Uyển Thu trở phòng khách với đồ vật tay.
Nàng ôm một cái hộp trang sức đầy vẻ vui sướng về phía ghế sofa, ánh mắt dừng mặt Cố Vãn dịu dàng thiết vô cùng.
“Đến đây, Tiểu Vãn, đây là quà gặp mặt mà và ba con chuẩn cho con.”
Nói xong, Đổng Uyển Thu cũng xuống ghế sofa.
Nàng tiên mở chiếc hộp trang sức , lấy đôi vòng ngọc gia truyền, kéo tay Cố Vãn đeo cổ tay nàng, hài lòng gật đầu: “Thật là mắt! Da con trắng, hợp đeo trang sức phỉ thúy.”
“Đôi vòng ngọc là vật gia truyền của Mặc gia chúng , năm đó bà nội con giao tay lúc là đời thứ 9, đến thế hệ Tiểu Mặc , vặn là đời thứ 10.”
“Hiện tại, truyền nó cho con! Từ nay về , Tiểu Vãn con chính là chủ mẫu đời thứ 10 của Mặc gia chúng !”
Đổng Uyển Thu đến đây khỏi cảm thán một tiếng, con trai , đó vỗ mu bàn tay Cố Vãn tiếp tục cảm khái : “Trước , vì chuyện Tiểu Mặc mắc bệnh kín, chúng vẫn luôn lo lắng đời nó thể sẽ cưới vợ.”
“ may mắn, nó gặp con, nếu chúng sợ là chờ đến ngày nhắm mắt xuôi tay, cũng thấy nó cưới vợ sinh con.”
Nghe , Cố Vãn khóe môi khẽ mím, đáy mắt hiện lên một tia cảm xúc dễ phát hiện.
Thật sự lo lắng của Mặc mẫu hề sai một chút nào, bởi vì Mặc Bắc Thâm đời thật sự kết hôn, thế cho nên ngay cả huyết mạch của Mặc gia cũng …
“Con…”
Cố Vãn định rằng thứ quý giá như liệu thể chờ xong xuôi tiệc cưới hãy đưa cho nàng , dù đến lúc đó nàng chính là con dâu chính thức cưới cửa của Mặc gia, nhận lấy truyền gia chi bảo, sẽ hơn một chút, thì lúc đột nhiên truyền đến giọng mang theo chút khó chịu của ông nội Mặc.
“Ai nha, chuyện quên béng mất , suýt chút nữa quên mất thứ quan trọng.”
Ông lão đột nhiên vỗ đùi lên, đó đợi hỏi ông quên cái gì , liền thấy ông vội vàng chạy về phòng ngủ của .