Quân Tẩu Mang Thai Năm Bảo Bối, Nhà Thủ Trưởng Phá Vỡ Mười Đời Đơn Truyền - Chương 31: Biến tướng giục sinh
Cập nhật lúc: 2025-07-22 05:50:16
Lượt xem: 238
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Vãn khó hiểu Mặc Bắc Thâm một cái, liền thấy cho nàng một ánh mắt an tâm.
Cũng may nhanh, ông nội Mặc liền cầm một cái hộp .
Hộp gỗ tử đàn.
Ông tươi rói đặt hộp mặt Cố Vãn, vui vẻ đến mức cả nếp nhăn ở khóe mắt cũng lộ .
“Đưa cho cháu, Tiểu Vãn!”
Nói xong, ông nội Mặc lập tức vẻ mặt nghiêm túc nhấn mạnh: “Không từ chối! Ta là trưởng bối, là ông nội, cho nên cháu lời !”
“Cả đôi vòng ngọc gia truyền của nhà , cháu cũng nhận .”
Cố Vãn: “…”
Thật là ông nội bá đạo mà!
“Nghe lời ông nội con , nhận lấy. Năm đó và con mới quen , bà nội con đưa chiếc vòng tay gia truyền cho con, mấy ngày , con và Tiểu Mặc đăng ký kết hôn, đôi vòng tay cũng nên chính thức truyền cho con.”
Mặc phụ rõ ràng như , nếu nàng còn từ chối nhận thì thật là vẻ điều, vì thế Cố Vãn thẳng thắn đồng ý.
Tuy nhiên, nếu các trưởng bối đều đến bước , nàng tự nhiên cũng nên đổi cách xưng hô.
Có lẽ là nghĩ cùng một lúc, bởi ngay khi Cố Vãn chuẩn dậy dâng cho ba vị trưởng bối, Mặc Bắc Thâm cũng dậy.
Hắn cầm ba chén sạch sẽ cặn, rót , đưa một ly trong đó cho Cố Vãn.
Ngay đó, liền thấy Lưu mụ cầm một cái đệm mềm đến, đặt mặt nàng.
Cố Vãn lời cảm ơn với Lưu mụ, mỉm với Mặc Bắc Thâm, nàng liền quỳ gối chiếc đệm mềm đó.
Đôi tay nhận lấy ly từ Mặc Bắc Thâm, dâng lên mặt ông nội Mặc, ngọt ngào gọi: “Ông nội, mời ông uống ạ!”
“Ai! Được ! Cháu dâu ngoan! Sau cùng Tiểu Mặc sống thật , nếu dám ức h.i.ế.p cháu, cháu cứ với ông, ông sẽ chống lưng cho cháu!”
Ông nội Mặc vươn tay nhận lấy chén , khuôn mặt ông khi Cố Vãn đổi cách xưng hô gọi ông nội, lập tức tràn đầy nụ vui vẻ và kích động.
________________________________________
Ads by tpmds
Lão gia tử bưng chén nhấp hai ngụm, đưa chén cho Lưu mụ, ngay đó liền lấy từ trong túi một phong bao lì xì đưa cho Cố Vãn, đây là tiền mừng tuổi khi cháu dâu đổi cách xưng hô.
Cố Vãn cũng từ chối, thoải mái hào phóng nhận lấy: “Cảm ơn ông nội! Cháu sẽ bảo quản thật những vật gia truyền của Mặc gia chúng , và sẽ cùng A Thâm hiếu thuận các ông bà ạ!”
Nghe , ông nội Mặc một trận lớn vui mừng, vui vẻ hớn hở liên tục , tâm trạng lúc thật sự vô cùng .
Không dễ dàng gì mà!
Ông chờ ly cháu dâu suốt 28 năm, ngay khi ông cho rằng lẽ đời cũng chờ , ngờ cháu trai đột nhiên cho ông một bất ngờ lớn đến .
Dâng cho ông nội xong, tiếp theo là Mặc phụ và Mặc mẫu.
Tương tự, Cố Vãn hai tay dâng chén cho Mặc phụ, ngọt ngào gọi một tiếng: “Ba, mời ba uống ạ!” Liền thấy Mặc phụ vẻ mặt vui mừng nhận lấy chén , đó lấy một phong bao lì xì dày cộp mừng tuổi cho nàng.
Cuối cùng là Mặc mẫu.
Cố Vãn gọi xong “Mẹ, mời uống !”, trong tay liền thêm một phong bao lì xì lớn màu đỏ.
Từ đó thể thấy, Mặc mẫu ngay từ đầu chờ nàng đổi cách xưng hô gọi !
Dâng xong, ba vị trưởng bối vui vẻ một lúc, liền bàn luận về các công việc liên quan đến hôn lễ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-tau-mang-thai-nam-bao-boi-nha-thu-truong-pha-vo-muoi-doi-don-truyen/chuong-31-bien-tuong-giuc-sinh.html.]
Cố Vãn dù cũng chỉ nàng, bất cứ chuyện gì cũng thể tự quyết định, bởi đối với những vấn đề chi tiết mà ông nội và ba nhắc đến, nàng một chút do dự, liền giao quyền cho ba vị trưởng bối họ quyết định.
Thấy Cố Vãn yêu cầu nào khác cho hôn lễ, ông nội Mặc liền bảo Mặc Bắc Thâm đưa nàng về phòng ngủ tầng 3 nghỉ ngơi.
________________________________________
Mặc Bắc Thâm dẫn Cố Vãn phòng ngủ của , bài trí trong phòng Mặc mẫu và Lưu mụ bài trí , lướt qua, đập mắt, tất cả đều là màu đỏ rực rỡ tượng trưng cho sự vui mừng, ngay cả đồ dùng giường cũng là màu đỏ.
Ánh mắt khẽ lóe lên, đặt hai chiếc hộp trang sức lên chiếc bàn tròn nhỏ bằng gỗ lê vàng, liền về phía Cố Vãn hỏi: “Thế nào? Đối với bài trí phòng ngủ, còn hài lòng ?”
“Cũng !” Cố Vãn gật đầu, ánh mắt đang đánh giá cách bài trí và sắp xếp trong phòng.
Ánh mắt nàng lướt đến , tất cả đều là một màu đỏ.
Đặc biệt là bức tranh em bé dán đầu giường, vô cùng nổi bật!
Khóe môi Cố Vãn giật giật khó nhận thấy, xem tâm trạng Mặc mẫu ôm cháu nội vô cùng rõ ràng !
Nhìn xem, hai em bé trong bức tranh đó, thật hồn nhiên ngây thơ.
“Đời của , cũng như .” Nói , nàng chỉ bức tranh em bé đó.
Dán bức tranh ở vị trí rõ ràng như đầu giường, chẳng là biến tướng giục sinh ?
“Chưa từng!”
Mặc Bắc Thâm bức tranh tường, khóe môi khẽ cong: “Đời hầu như đều ở trong quân đội, thời gian về nhà ít, mãi đến vài năm mới triệu hồi về đơn vị ở Thịnh Kinh, thời gian về nhà mới dần dần nhiều lên.”
“ lúc đó mỗi về, liền sẽ ông nội và thúc giục kết hôn, cho nên đôi khi dù nghỉ phép, cũng sẽ ở đơn vị huấn luyện.”
Thật sự là về đến nhà, liền đối mặt với đủ loại thúc giục!
Nghe , Cố Vãn một cái.
Nói thật, nàng chút thể tưởng tượng cảnh Mặc Bắc Thâm thúc giục kết hôn đủ kiểu là như thế nào.
Thấy mặt Cố Vãn lộ vẻ tò mò, Mặc Bắc Thâm bất đắc dĩ véo nhẹ giữa hai lông mày, chuyển sự chú ý của cô bé: “A Vãn, em cất đồ vật gian của em .”
Dứt lời, đưa hai chiếc hộp trang sức cho Cố Vãn.
Phiêu Vũ Miên Miên
Cố Vãn thấy thế nhịn một cái, lúc mới nhận lấy hộp và cất gian ngọc tinh.
Cất đồ vật xong, nàng liền hỏi Mặc Bắc Thâm: “ , ở lầu, em ba và ông nội tiệc cưới định một trăm bàn, đến lúc đó là bạn bè thích từ khắp nơi cả nước đều sẽ đến ?”
“ !” Mặc Bắc Thâm gật đầu, giải thích nghi hoặc cho nàng: “Mặc gia chúng tuy rằng lịch đại đơn truyền, tộc ít, nhưng căn cơ của Mặc gia ở đây.”
“Mạng lưới quan hệ của Mặc gia phức tạp, hơn nữa chức vị của ông nội và ba cao, nắm giữ thực quyền, cho nên, nhà chúng quan hệ khắp nơi cả nước.”
Cố Vãn , liền hiểu .
Mặc gia truyền thừa mười thế hệ, mạng lưới quan hệ vô cùng rộng khắp, Mặc Bắc Thâm kết hôn, nhất định đều sẽ đến Thịnh Kinh tham dự hôn lễ của .
Nhớ tới mấy em của hiện tại vẫn còn ở nước ngoài, vì thế Mặc Bắc Thâm liền thêm với Cố Vãn: “Anh cả và bọn họ cũng sẽ gấp rút trở về tham dự hôn lễ của chúng , chờ họ từ nước ngoài về , đến lúc đó dẫn em gặp họ.”
“Được!”
Cố Vãn hờ hững đồng ý.
Nói thật, nàng đối với mấy em của Mặc Bắc Thâm còn khá tò mò, đứa thứ năm nàng gặp , thuộc loại đậu bỉ (ngốc nghếch hài hước), ba tính cách như thế nào.
“Ngồi xuống nghỉ ngơi một lát , lấy đồ vật cho em.”
Mặc Bắc Thâm xong, vươn tay kéo Cố Vãn xuống giường.
Thế nhưng ngay khoảnh khắc Cố Vãn chạm đệm chăn, cả nàng lập tức cứng , khóe mắt khẽ co rút!