Quân Tẩu Mang Thai Năm Bảo Bối, Nhà Thủ Trưởng Phá Vỡ Mười Đời Đơn Truyền - Chương 40: Nhận Lỗi
Cập nhật lúc: 2025-07-22 05:50:39
Lượt xem: 202
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Thất thấy Cố Trạch Dật , vội vàng lấy một chiếc khăn tay sạch sẽ lau nước mắt mặt bé: “Vị phu nhân hiện tại việc cần bận, tiểu thiếu gia, nếu thật sự thích nàng đến , hôm nào cứ đến nhà nàng tìm là .”
“Ừm.”
Cố Trạch Dật khẽ “ừm” một tiếng, cảm xúc cao. Cảm giác như khi cô chị gái xinh rời , trái tim bé trở nên trống rỗng, cũng vui nổi.
Lúc , Cố Cửu bỗng nhiên nhíu mày, hỏi Cố Thất: “Cố Thất, Thịnh Kinh hình như chỉ một nhà họ Mặc thôi ?”
Vậy nên, đàn ông chính là… Mặc Bắc Thâm?
“ …”
Cố Thất lập tức ngẩn , giống như Cố Cửu, trong mắt đều lộ vẻ kinh ngạc. Không ngờ nhặt tiểu thiếu gia nhà họ là vợ chồng Mặc Bắc Thâm.
“Lát nữa Trạch Đông thiếu gia về, cho một tiếng mới .”
Cố Cửu gật đầu, tỏ vẻ . Sau đó, hai ôm Cố Trạch Dật khỏi trung tâm bách hóa Thẩm Thị, trở về biệt thự của nhà họ Cố ở Thịnh Kinh.
________________________________________
Về phần Cố Vãn, nàng và Mặc Bắc Thâm rời khỏi phòng nghỉ xong, liền thang máy lên tầng chín. Mặc Bắc Thâm phát hiện đôi mắt cô gái nhà lóe lên một tia lưu luyến, khỏi nhẹ giọng hỏi: “Thật sự thích đứa bé đó ?”
Nghe tiếng, Cố Vãn khẽ nhếch môi : “Nói nhỉ? Em chỉ là chút đau lòng cho thằng bé, rõ ràng tuổi còn nhỏ như , nhưng kiên cường như một lớn .”
“Đứa bé đó hiểu chuyện đến mức khiến đau lòng!”
Thật nàng cũng thể rõ vì tình cảm yêu mến với một đứa bé mới quen. Cảm giác đó thật kỳ lạ, lẽ là vì tiếng “chị gái” ngọt ngào của bé, cũng lẽ chỉ đơn thuần là thích đứa bé đó.
________________________________________
“Nếu em thích nó, cứ mời nó đến nhà chơi nhiều hơn.” Mặc Bắc Thâm xoa nhẹ sống mũi nàng, dịu dàng một câu.
“Được thôi…”
Cố Vãn xong đột nhiên khựng , lúc mới nhớ nàng còn tên bé là gì. Nàng ngước mắt về phía Mặc Bắc Thâm, chút bất đắc dĩ: “Nói nhiều như , A Thâm, chúng thế mà ngay cả tên nó là gì cũng .”
Có ai mơ hồ hơn nàng . Vô duyên vô cớ nhặt một đứa bé , cuối cùng cả họ tên đối phương, đây là buồn .
Mặc Bắc Thâm cong môi: “Lát nữa về nhà bảo Tiểu Tô điều tra một chút.”
“Thôi , phiền phức quá.”
Cố Vãn lắc đầu, tia bối rối trong mắt cũng theo đó tan biến: “Hữu duyên tự sẽ tương ngộ! Nếu chúng duyên với đứa bé đó, chắc chắn sẽ gặp , đến lúc đó hỏi tên nó là gì cũng .”
Cố ý điều tra, thì cần thiết.
Nghe , Mặc Bắc Thâm mà gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-tau-mang-thai-nam-bao-boi-nha-thu-truong-pha-vo-muoi-doi-don-truyen/chuong-40-nhan-loi.html.]
________________________________________
Hai vợ chồng khỏi thang máy, Cố Vãn lập tức kéo Mặc Bắc Thâm thẳng đến quầy chuyên doanh đồ nam. Mấy ngày nay nàng vẫn luôn mua quần áo cho Mặc Bắc Thâm, chỉ là quần áo ở Cẩm Thị, nàng luôn cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó, cho nên vẫn luôn hành động.
Hiện giờ đến Thịnh Kinh, dục vọng mua sắm của nàng cuối cùng cũng kìm hãm , kéo Mặc Bắc Thâm liền bắt đầu mua sắm tẹt ga. Tuy Mặc Bắc Thâm bình thường đều mặc quân phục, thời gian mặc thường phục ít, nhưng dù , Cố Vãn cũng mua cho một ít đồ thường ngày, đó chuẩn thêm vài bộ đồ đôi.
Nàng và Mặc Bắc Thâm thuộc dạng kết hôn chớp nhoáng, cũng là điển hình của cưới yêu , hiện giờ đang ở giai đoạn quan trọng để bồi dưỡng tình cảm, cho nên, nàng nên thêm nhiều thú vui cho cuộc sống của họ. Điều sẽ lợi hơn cho việc thúc đẩy tình cảm giữa hai .
Cô gái nhà tâm trạng , Mặc Bắc Thâm tự nhiên sẽ phá hỏng nhã hứng của nàng. Vì thế, suốt một buổi sáng, cùng Cố Vãn hết quầy chuyên doanh đến quầy chuyên doanh khác, thử hết bộ quần áo đến bộ quần áo khác, hề chê phiền phức, ánh mắt Cố Vãn từ đầu đến cuối đều ôn hòa và tao nhã như .
Mãi đến hơn 12 giờ trưa, Cố Vãn mới thỏa mãn kéo Mặc Bắc Thâm rời khỏi trung tâm bách hóa Thẩm Thị, đó đến nhà hàng Tây gần đó ăn cơm Tây.
Đợi hai vợ chồng trở về đại viện, là hơn bốn giờ chiều.
________________________________________
Cùng lúc đó, ở một bên khác, biệt thự nhà họ Cố.
Cố Trạch Đông vội vã từ Hải Thị gấp rút trở về, bước khỏi xe, hai chân đặt xuống đất vững, một quả “pháo nhỏ” lao tới ôm chầm lấy.
Phiêu Vũ Miên Miên
“Anh năm, cuối cùng cũng về ! Em nhớ lắm!”
Gần đây bé nũng bán manh, đây là kỹ năng “tất sát” của Cố Trạch Dật khi phạm ! Mỗi chỉ cần bé gây rắc rối, lập tức sẽ thi triển tuyệt kỹ của , khiến bạn đang định nghiêm túc mắng bé một trận, tâm trạng trong nháy mắt tan biến. Đặc biệt là đối diện với đôi mắt to sáng ngời thần của bé, thể khiến bạn lập tức quên tất cả, chỉ còn sự cưng chiều và dung túng dành cho bé.
“Lần vận khí , gặp , nếu gặp là bọn buôn , thì thằng nhóc lúc đừng là ôm nũng, ngay cả cũng chỗ mà .” Cố Trạch Đông nhéo nhéo khuôn mặt của em họ.
Tròn vo, nhéo lên thoải mái!
Anh phụ trách xử lý công việc kinh doanh của gia tộc trong nước, nên rõ tình hình trong nước. Nếu gặp bình thường, thấy một bé lớn lên như , sẽ ý tưởng khác ? Lại còn vô điều kiện trả về tay họ?
Cũng là đôi vợ chồng tấm lòng , mới thể ngay lập tức nghĩ đến việc giúp bé tìm nhà khi nhặt Cố Trạch Dật.
Nghĩ đến đây, Cố Trạch Đông một tay bế em họ nhỏ lên và một cách thấm thía: “Tiểu Dật, ngoài nhất định theo Cố Thất và Cố Cửu thật kỹ, bất kể cháu , đều cần mang họ theo, nếu chúng sẽ lo lắng.”
“Cháu , mỗi cháu đều thể may mắn gặp bụng như !”
Xoa xoa đầu Cố Trạch Dật, tiếp tục : “Cháu vẫn luôn sống ở Y Quốc, rõ tình hình trong nước, trong nước nhiều kẻ chuyên lừa gạt trẻ em và phụ nữ trẻ tuổi, chỉ cần một chút chú ý, cháu thể sẽ bọn buôn đánh thuốc mê và mang .”
“Đến lúc đó cháu kêu trời trời , kêu đất đất chẳng , cháu xem, lúc đó chúng tìm cháu ở đây?”
Buổi sáng, đang ở công ty chi nhánh Hải Thị đàm phán hợp đồng với khách hàng, ai ngờ, một cuộc điện thoại lập tức đảo lộn tất cả kế hoạch của , và cũng khiến lập tức hoảng sợ.
Nếu tìm em họ nhỏ, thì dù ch·ết để tạ tội cũng còn mặt mũi nào gặp tam thúc, tam thẩm và Trạch Xuyên. Bởi vì nhà họ Cố mất một cô con gái, nếu mất thêm một đứa trẻ nữa, điều đối với bộ gia đình Cố mà , nghi ngờ gì là cú sốc lớn nhất.
Đặc biệt là tam thẩm, hiện giờ bà vẫn đang hôn mê bất tỉnh trong phòng bệnh đặc biệt của bệnh viện tư nhân của nhà họ Cố, nguyện vọng lớn nhất của tam thẩm chính là tìm đứa bé của bà. Nếu đúng lúc Tiểu Dật …
“Anh năm, em sai ! Sau em sẽ bao giờ tự chạy lung tung nữa.”
Cố Trạch Dật lập tức thái độ thành khẩn nhận , mũi từng đợt cay xè: “Em chỉ là ngoài tìm chị gái, chỉ cần đưa chị gái về nhà, thì sẽ tỉnh .”