Quân Tẩu Mang Thai Năm Bảo Bối, Nhà Thủ Trưởng Phá Vỡ Mười Đời Đơn Truyền - Chương 60: Cô ấy muốn phất nhanh đến mức đó sao?
Cập nhật lúc: 2025-07-23 11:43:39
Lượt xem: 179
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chờ đến khi việc về việc Trúc Thành định đoạt, ba Cố và những khác liền bắt đầu chuyện về hồi môn của Cố Vãn.
Vì họ vội vàng trở về tham gia hôn lễ nên thời gian gấp, căn bản thời gian dư dật để chuẩn hồi môn, vì , chỉ thể mắt mang những đồ vật hiện về hồi môn cho Cố Vãn, còn , sẽ chờ khi họ chuẩn xong xuôi mới đưa cho cô .
Hôm nay Cố Vãn về nhà đẻ, họ liền chuẩn trao hồi môn và tài sản cố định cho cô !
Ông cụ Tạ đầu, ông bảo chú Chương mang cái túi tài liệu đặt ở một bên đến, đó đưa cho Cố Vãn: "Vãn Vãn, đây là hồi môn và quà ông ngoại chuẩn cho con, con mau mở xem thích ?"
Cố Vãn thấy khỏi sững sờ một chút.
Ngày cô xuất giá, ông ngoại quả thật sẽ chuẩn một phần hồi môn phong phú cho cô, rằng những đồ vật mang về từ nước ngoài ngày hôm đó chỉ là quà gặp mặt, bảo cô cầm tạm.
Còn , sẽ chờ khi ông chuẩn xong xuôi mới đưa cho cô .
Lúc đó cô khuyên ông ngoại , bảo ông đừng chuẩn thêm nữa, bởi vì những thứ ông tặng cô , là chí bảo đời !
Ai ngờ ông ngoại ngoài miệng hứa hẹn , là lời cô , thực tế, ông cụ căn bản , ông vẫn kiên trì quyết định ban đầu là chuẩn thêm một phần hồi môn cho cô .
"Vãn Vãn, mau mở xem , ba con và con, còn cả con, cũng quà cho con, con xem cái ông ngoại cho con , xem xong, xem của chúng ." Cố Hạng Hoa thần sắc ôn nhu thúc giục một tiếng.
Sau đó ông nhận lấy một cái túi tài liệu khác từ tay chú Chương, về phía Cố Vãn.
Những thứ trong túi là hồi môn mà ông và Vân Dao chuẩn cho con gái, nó, thể khiến con gái nửa đời lo lắng cơm áo gạo tiền!
Cố Vãn về phía họ, ngẩng mắt, liền thấy vài cặp mắt đầy mong chờ.
Cô mở túi tài liệu trong tay, rút những thứ bên trong , thoáng chốc kinh ngạc đến ngây .
Trời ơi!
Thật sự là Trời ơi!
Ông ngoại đưa cho cô là một phần thư chuyển nhượng cổ phần.
Hơn nữa, đây còn chỉ là một trong đó.
Ngoài cổ phần công ty, còn bảy tám bất động sản, một cả một dãy phố ở khu phố sầm uất Hải Thị và một loạt đồ cổ, tranh chữ, trang sức châu báu...
Trời ạ!
________________________________________
Cô đây là lập tức phất nhanh ?
Tài sản trị giá hàng trăm triệu, ông ngoại tặng là tặng.
Càng khiến Cố Vãn cảm thấy bất ngờ hơn là, ông ngoại mà dễ dàng giao tập đoàn Tạ thị cho cô quản lý?
Cố Vãn xem xong một chồng giấy tờ tài sản trong tay, dứt khoát gập , trả cho ông cụ Tạ: "Ông ngoại, những thứ ông tặng thật sự quá quý giá, cháu thể nhận, cũng thể giữ, cho nên, xin ông hãy nhận ạ!"
Tuy nhiên, Cố Vãn xem nhẹ tầm quan trọng của cô trong lòng ông cụ Tạ và vợ chồng Cố Hạng Hoa.
Những thứ là họ đặc biệt chuẩn cho cô , nếu cho cô , thể lấy chứ.
Phiêu Vũ Miên Miên
"Cầm ! Nếu , ông ngoại sẽ giận đấy!"
Ông cụ Tạ cố ý xụ mặt trừng cô , nữa nhét đồ vật tay cô .
Ông nắm tay Cố Vãn nhẹ nhàng vỗ mu bàn tay cô, khuôn mặt đặc biệt hiền từ cô: "Ông và bà ngoại con chỉ con là đứa con duy nhất."
"Ban đầu, tập đoàn Tạ thị là ông để cho con, nhưng Vân Dao cô cầm vô dụng, vì những thứ , chồng cô cũng sẽ cho cô ."
Dừng một chút, ông liền tiếp tục : "Cho nên con liền để Tạ thị cho con, để con kế thừa tập đoàn Tạ thị, cùng với bộ gia tộc Tạ thị."
Cố Vãn xong lắc đầu: "Chuyện hợp lý, cho dù Tạ gia tìm kế thừa, cũng nên là từ cả hoặc Tiểu Dật tiếp nhận, thể đến lượt con, một đứa con gái gả , đến kế thừa?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-tau-mang-thai-nam-bao-boi-nha-thu-truong-pha-vo-muoi-doi-don-truyen/chuong-60-co-ay-muon-phat-nhanh-den-muc-do-sao.html.]
Hiện giờ cô là con dâu Mặc gia, là Mặc gia, bảo cô đến kế thừa gia sản và một tập đoàn khổng lồ của nhà ông ngoại, Tiểu Dật và cả sẽ nghĩ thế nào chứ.
Huống hồ, cả còn sẽ cưới vợ sinh con, mà Tiểu Dật khi trưởng thành cũng sẽ lập gia đình, lúc đó vợ của họ sẽ nghĩ về cô như thế nào?
Huống chi cô ...
"Ngốc Vãn Vãn, sản nghiệp Cố gia của chúng còn nhiều hơn Tạ thị nhiều, hiện tại chỉ lo một cái Cố thị, cũng bận tối mắt tối mũi, đến cả thời gian hẹn hò cũng , chẳng lẽ em cả độc cả đời ?" Cố Trạch Xuyên mở miệng.
Nói xong, xoa đầu Cố Vãn, ánh mắt dịu dàng cô: "Hơn nữa em nhớ, mặc kệ em lấy chồng , em vĩnh viễn đều là con gái Cố gia của chúng , là em gái duy nhất của , Cố Trạch Xuyên!"
"Huống hồ những thứ chúng cho em, chẳng qua chỉ là một vài vật tầm thường thôi, tình mới là điều đáng quý nhất! Cũng là thứ tiền bạc thể mua ."
Lúc Cố Trạch Dật cũng theo phụ họa: "Anh cả đúng! Đối với chúng mà , chị là bảo vật vô giá, là thứ dùng bao nhiêu tiền cũng mua ."
"Chỉ là..."
Cố Vãn định gì đó, cắt ngang, lúc mở miệng là Tạ Vân Dao.
Chỉ thấy cô tươi ấm áp : "Bé con, con cứ yên tâm cầm lấy những thứ đó, bởi vì đây là ba con và , cùng ông ngoại, còn cả và Tiểu Dật cùng bàn bạc kỹ lưỡng ."
"Tạ gia sẽ do con kế thừa, còn sản nghiệp danh nghĩa của ba con, sẽ do cả và Tiểu Dật cùng kế thừa!"
Nói xong, bà chồng một cái, bảo ông đưa đồ vật cho bé con.
Cố Hạng Hoa hiểu ý, dậy đến mặt con gái, đưa đồ vật qua.
Ông đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu tròn của Cố Vãn, lòng bàn tay truyền đến ấm chứa đầy tình cha sâu đậm: "Bé con, mặc kệ ba và ông ngoại con cho con bao nhiêu đồ vật, con cứ việc nhận lấy."
"Bởi vì hai nhà Tạ, Cố của chúng gì nhiều, chỉ mỏ quặng và dầu mỏ nhiều, còn tiền nhiều."
"Một chút đồ vật tay con đây, chẳng qua chỉ là một phần nhỏ trong vô tài sản của chúng mà thôi, căn bản đáng nhắc tới..."
Cố Hạng Hoa cố ý những thứ họ suy nghĩ kỹ lưỡng mới chuẩn thành đáng giá, chỉ là hy vọng con gái gánh nặng tâm lý.
Cố Vãn: "......"
Ba cô dám ngang tàng hơn một chút nữa !
Quặng ngọc thạch trị giá hàng trăm triệu đưa cho cô hồi môn, ông thành là món đồ chơi nhỏ đáng tiền, nếu để ngoài , chắc chắn sẽ tức đến mức đ.ấ.m n.g.ự.c lớn tại chỗ.
lúc Cố Vãn còn hồn, Tạ Vân Dao mở miệng khuyên cô : "Bé con, cầm lấy , con cầm lấy, chúng mới yên tâm, nỗi áy náy trong lòng cũng mới thể giảm bớt vài phần."
Cố Vãn đau đầu đỡ trán, cuối cùng thở dài một tiếng: "Được ! Con xin nhận những thứ đó! mà tập đoàn Tạ thị... Con cảm thấy ông ngoại vẫn còn trẻ, sức khỏe còn , quản lý công ty thành vấn đề, cho nên, Tạ thị vẫn là do ông tiếp tục quản lý ạ!"
Trong lúc chuyện, cô về phía ông cụ Tạ, thật lòng hy vọng ông ngoại thể nghiêm túc xem xét một chút.
Một công ty lớn như , ông cụ quản là quản.
Dường như trong mắt ông , ông trao một công ty, mà là một món đồ chơi nhỏ tầm thường, trao thật sự quá tùy ý.
Ông cụ Tạ tươi lắc đầu: "Muốn tuổi trẻ, con mới là cô gái trẻ thật sự, ông già già lắm ! Đi nổi lâu nữa!"
"Chờ ông dời trụ sở công ty về Hải Thị, xử lý những việc trong tay, liền buông tay giao cho con đau đầu, còn về ông, mỗi ngày sẽ tìm mấy ông bạn già uống nhàn, chơi cờ, an nhàn mà hưởng thụ tuổi già!"
Ý tứ là đường thương lượng ?
Cố Vãn cảm giác đầu cô càng thêm đau.
Cô cầu cứu về phía Tạ Vân Dao và Cố Hạng Hoa.
Ai ngờ, hai vợ chồng vẻ mặt vui vẻ với cô : "Bé con , tính tình ông ngoại con quật cường, ông một khi quyết định việc gì thì sẽ dễ dàng nhả ."
"Nếu con cảm thấy ngại, thì nhanh chóng cùng Tiểu Mặc sinh thêm mấy đứa bé nữa , để ông ngoại con sớm bế chắt cưng!"
Cố Vãn , trong nháy mắt câm miệng .