Quân Tẩu Mang Thai Năm Bảo Bối, Nhà Thủ Trưởng Phá Vỡ Mười Đời Đơn Truyền - Chương 72: Nhân quả báo ứng!

Cập nhật lúc: 2025-07-23 17:07:14
Lượt xem: 177

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đỗ Quyên cuối cùng đánh thật sự chịu nổi, trợn to hai mắt gắt gao trừng Tạ Vân Dao.

tràn đầy phẫn nộ chất vấn: “Tạ Vân Dao, cô rốt cuộc thế nào?”

“Cô ?” Tạ Vân Dao lạnh lùng hỏi .

Động tác tay vẫn ngừng.

Tiếng “bạch bạch” vang lên.

Thật sự cực kỳ vui tai!

cảm thấy món đồ chơi mà con bé đưa cho thật là quá hợp ý. Chỉ cần dùng một chút sức, là thể đánh sưng mặt Đỗ Quyên.

Thậm chí đánh chảy máu.

Nhìn thôi thấy hả thật sự.

“Cô!”

Đỗ Quyên hung hăng giận trừng cô một cái.

Đột nhiên phát giác mười mấy năm gặp, Tạ Vân Dao đổi, trở nên còn dịu dàng thiện lương, cũng trở nên đáng ghét hơn .

“Thế nào, thế tức đến nuốt chửng ?”

Tạ Vân Dao bộ dạng bà giận dữ đáng ghét, khỏi lạnh lùng “a” một tiếng, hận ý trong mắt tăng thêm.

lạnh giọng chất vấn: “Vậy cô , trong những năm tháng mất bé con nhà , sống như thế nào ?”

Những lời , mỗi một chữ đều là từ kẽ răng cô mà bật . Nhấn từng chữ một, giọng tràn đầy hận thù và giận dữ vô tận.

tự hỏi đối xử với Đỗ Quyên tệ.

Thế nhưng Đỗ Quyên báo đáp cô như thế nào?

...”

Đỗ Quyên vốn định , nhưng khi chạm ánh mắt rủ xuống của Tạ Vân Dao, đột nhiên một chữ cũng .

Sau một lúc lâu, bà mới tự tin một câu: “Cô, tìm con bé về ?”

Cho nên, cô còn thế nào nữa.

Tạ Vân Dao xong lời Đỗ Quyên trong nháy mắt giống như một kẻ ngốc, ngữ khí mang theo châm chọc mà đáp trả.

“Cô , tìm về con bé, là thể xóa sạch hành vi phạm tội trộm con của cô và Hạ Vệ Quốc lúc ?”

“Có thể bù đắp tình con mười chín năm của và con bé ?”

“Cô mơ!”

Nói xong, cô hung hăng đánh Đỗ Quyên mấy cái tát.

Trong nhất thời, Đỗ Quyên đáp trả đến á khẩu trả lời , cũng đánh choáng váng.

há miệng thở dốc, gì đó để biện giải cho , cũng Tạ Vân Dao tha thứ cho một .

Đáng tiếc Tạ Vân Dao căn bản cho bà cơ hội .

Bởi vì...

thấy một nhóm khác phòng khách.

Có mấy khuôn mặt xa lạ.

Và cả – cảnh sát!

“Cô, Tạ Vân Dao, cô gì?”

Khoảnh khắc thấy cảnh sát, Đỗ Quyên và Hạ Vệ Quốc đều luống cuống.

Cảnh sát đến nhà, ý nghĩa là gì?

Đỗ Quyên và Hạ Vệ Quốc đều vô cùng rõ ràng.

Nghĩ đến việc cảnh sát khả năng là đến bắt họ, sự hoảng loạn và bất an trong lòng hai vợ chồng liền đồng thời đạt đến cực điểm.

“Cố, Cố , các đây là... đây là...”

Giờ phút , Hạ Vệ Quốc sợ đến mức nên lời một câu chỉnh nào.

Khoảnh khắc thấy cảnh sát, liền và Đỗ Quyên thể thoát .

Cố Hạng Hoa nếu báo cảnh sát, lên nắm giữ đầy đủ chứng cứ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-tau-mang-thai-nam-bao-boi-nha-thu-truong-pha-vo-muoi-doi-don-truyen/chuong-72-nhan-qua-bao-ung.html.]

Còn ba phụ nữ trung niên , , thế mà khiến cảm nhận một chút cảm giác quen thuộc.

Quả nhiên –

Sau khi cửa, Cố Hạng Hoa vẫn luôn ngay lúc mở miệng.

Cố Hạng Hoa chậm rãi ngước mắt về phía Hạ Vệ Quốc và Đỗ Quyên, ánh mắt sắc bén như một lưỡi d.a.o nhọn, đ.â.m thẳng trái tim hai vợ chồng họ.

“Hạ Vệ Quốc, mấy các xa lạ gì chứ? Bác sĩ và y tá đỡ đẻ cho Đỗ Quyên năm đó, tất cả đều ở đây.”

Hạ Vệ Quốc lời , lập tức lắc đầu phủ nhận: “Không ... quen họ, căn bản quen họ...”

Thế nhưng giây tiếp theo, vả mặt trắng bệch.

“Chính là ! Năm đó lấy tiền chúng che giấu sự thật, chính là đàn ông !” Trong đó một lập tức chỉ Hạ Vệ Quốc .

Một khác theo sát gật đầu, phụ họa: “ , chính là khiến chúng che giấu chuyện con của họ c.h.ế.t yểu.”

“Hơn nữa còn uy h.i.ế.p chúng tuyệt đối chuyện , nếu sẽ khiến chúng đời đều tìm việc ...”

Bác sĩ năm đó Hạ Vệ Quốc và Đỗ Quyên một cái, ngay đó gật đầu: “Không sai, thật sự là hai vợ chồng họ!”

“Bởi vì phụ nữ , năm đó, chính đỡ đẻ cho cô , cho nên nhớ rõ ràng.”

Cho dù mười chín năm trôi qua, nhưng cảnh tượng năm đó, cô vẫn nhớ rõ mồn một.

Bị chỉ điểm và xác nhận mặt , sự bất an trong lòng Đỗ Quyên và Hạ Vệ Quốc tức khắc càng thêm mãnh liệt.

Ngay cả trong mắt cũng toát sự sợ hãi nồng đậm.

Hai vợ chồng đều nghĩ đến Cố Hạng Hoa và Tạ Vân Dao thế mà tàn nhẫn như , về đến, liền đưa họ Cục Công An.

Đỗ Quyên tiên về phía Tạ Vân Dao, run rẩy môi cầu xin cô : “Vân Dao, nể tình chúng chị em một , cô tha thứ cho một ?”

“Chỉ cần cô chịu tha thứ cho , nhất định sẽ đối xử với con gái cô như con gái ruột của , bồi thường con bé, gấp bội bồi thường con bé, ...”

Ai ngờ, Tạ Vân Dao thái độ dị thường kiên quyết mà đáp trả bà một câu: “Cô cứ mơ !”

“Cô!...”

Sắc mặt Đỗ Quyên trắng bệch, giờ khắc , bà hoảng sợ.

Thế nhưng ngay lúc Cố Vãn tặng cho bà một món quà lớn.

Cố Vãn liếc Đỗ Quyên, khẽ hắng giọng, đó tủm tỉm mở miệng: “Dì Đỗ, chúc mừng dì nhé!”

“Chồng của dì đang tìm cho dì một chị em đấy, ngay trong căn hộ gần công ty của họ.”

Nói xong cô dừng một chút, tiếp tục : “Hơn nữa nha, cô tiểu thư trẻ , chính là thư ký của Hạ Vệ Quốc đó!”

“Nghe thư ký còn là dì giới thiệu cho Hạ Vệ Quốc nữa chứ...”

Mấy câu , trực tiếp đ.â.m thẳng trái tim Đỗ Quyên.

“Cô cái gì?” Đỗ Quyên , lập tức về phía Cố Vãn.

Trong khoảnh khắc , bà ngay cả sợ hãi và hoảng loạn cũng tạm thời bỏ qua. Đầu óc trống rỗng, chỉ cảm thấy nhất định là vài câu chuyện đùa.

Đàn ông khác thể sẽ lăng nhăng bên ngoài, nhưng Hạ Vệ Quốc nhất định sẽ . Bởi vì Hạ Vệ Quốc cần dùng đến tiền và mối quan hệ bên nhà đẻ của bà , cho nên, tuyệt đối thể nào phản bội !

“Dì tin?”

Cố Vãn nhướng mày, vươn tay từ trong tay Mặc Bắc Thâm nhận lấy xấp ảnh dày cộp đó, vỗ mạnh lòng Đỗ Quyên: “Tự xem cho kỹ !”

Phiêu Vũ Miên Miên

Đỗ Quyên theo bản năng tiếp lấy xấp ảnh, đó cầm lên xem, chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, suýt chút nữa ngất xỉu ngay tại chỗ.

hai mật quấn quýt ảnh, vẻ mặt khó tin lắc đầu lia lịa: “Không, thể nào, nhất định là giả, giả...”

“Là thật giả, hỏi chồng của dì chẳng sẽ ? Hơn nữa, Đỗ Quyên, dì về nhân quả báo ứng ?”

Cố Vãn ánh mắt sắc bén liếc , ngữ khí lạnh: “Năm đó, dì vì lòng ghen ghét mà quấy phá, liền trộm sinh khỏi vòng tay cha ruột, hại bệnh tật mười mấy năm, hiện giờ...”

“Báo ứng của dì đến !”

...”

Đỗ Quyên định , Cố Vãn một câu thấu tâm can.

“Còn nữa, dì vẫn luôn hỏi Hạ Lan Lan, hai vạn đồng đó đưa cho ai ?”

Trong lúc chuyện, Cố Vãn liếc Hạ Lan Lan đang ở một bên lén, môi bỗng nhiên cong lên.

Giọng trong trẻo mạnh mẽ mà thốt một câu: “Số tiền đó nha, đưa cho bố ruột của cô ...”

“Cô bậy!”

Loading...