Quân Tẩu Mang Thai Năm Bảo Bối, Nhà Thủ Trưởng Phá Vỡ Mười Đời Đơn Truyền - Chương 75: Kinh ngạc, Mặc Diêm Vương thế mà lại ôm một cô vợ kiều diễm trở về!
Cập nhật lúc: 2025-07-23 17:07:22
Lượt xem: 180
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nửa giờ , xe đến quân doanh khu A.
Tô Trí Dũng trực tiếp đỗ xe bên ngoài nhà khách của đơn vị quân đội, Cố Thất và Cố Cửu lái xe theo sát phía .
Lúc là hơn 6 giờ chiều.
Khí nóng trong khí tan .
Đây chính là lúc các binh sĩ ăn xong bữa tối, tụ tập ở sân thể dục tán gẫu.
Cho nên...
Khi ba chiếc siêu xe đỗ cửa nhà khách, trong nháy mắt thu hút vô chú ý.
“Ai, các thấy ? Người chiếc xe đầu tiên là Tiểu Đội trưởng Tô và Lữ trưởng của chúng ?”
“Hình như là họ...”
“Cái gì mà hình như, ở ghế Mặc Diêm Vương thì là ai?”
“ ...”
Vừa dứt lời, Tô Trí Dũng liền mở cửa xe bước xuống.
Ngay đó, liền thấy Tô Trí Dũng mở cửa xe ghế . Một đôi ủng quân lính bước xuống đất . Tiếp theo, chính là dáng cao ráo thẳng tắp của đàn ông xuất hiện trong tầm mắt , rõ ràng, đây chính là Mặc Diêm Vương của họ thể nghi ngờ!
Sau đó, là một bé nhỏ...
“Lữ trưởng khỏe!”
Trong nháy mắt, tiếng hô mang theo niềm vui sướng và kính trọng nồng đậm, suýt nữa rung chuyển bầu trời.
Âm thanh vang trời, kinh động đến Cố Vãn đang ở trong lòng đàn ông.
Cố Vãn cựa quậy, mở mắt xem đến đơn vị quân đội , bất đắc dĩ cô thật sự mệt mỏi rã rời đến mức khủng khiếp, cứ như thể ngủ thế nào cũng đủ , luôn ngủ.
Đặc biệt là một hai ngày nay, mỗi chỉ cần thấy mùi hương quen thuộc, hoặc chạm giường, mí mắt liền bắt đầu đánh .
Chưa hai phút, giấc ngủ sâu liền tìm đến cô ...
“A Thâm...”
Một tiếng mơ mềm mại pha chút nũng nịu từ trong lòng đàn ông bật .
Mặc Bắc Thâm tiếng khẽ rũ mắt, ôm chặt Cố Vãn trong lòng hơn một chút, một bên nhẹ giọng trấn an: “Ngủ yên! Chúng đến đơn vị quân đội, sẽ đưa em về khu nhà nghỉ ngơi.”
Tiếng trấn an dịu dàng như nước của đàn ông, khiến Cố Vãn vốn dĩ tỉnh , lập tức bắt đầu mơ màng, mí mắt động hai cái, cuối cùng vẫn thoát khỏi sự thôi miên của giấc ngủ sâu.
Chưa hai nhịp, cô liền an an trong lòng đàn ông, ngủ .
Căn bản giờ phút sân thể dục, nổ tung nồi!
“ !”
“Lữ... Lữ trưởng, cô ... cô ...”
Tiếng kinh ngạc, trong nháy mắt đột nhiên im bặt.
Chỉ vì đôi mắt sâu thẳm của đàn ông lướt qua đám đông, ánh mắt sắc bén vô cùng đó, khiến cả run lên.
Lập tức im bặt .
Tô Trí Dũng mấy binh sĩ kinh hô, cũng chỉ thiếu điều gọi . Hắn nhanh chóng bước mấy bước lớn tiến lên, nhắm thẳng mấy tân binh gần nhất mà đá một cước.
Lực đạo thu , quá mạnh.
“Nhanh im miệng hết ! thấy các là lâu quá Mặc Diêm Vương đích huấn luyện, da ngứa .”
Tô Trí Dũng xong, liền thấp giọng nhắc nhở một câu: “Đừng trách cho các nha, nếu các mà phu nhân tỉnh giấc, thì... sáng sớm mai tập thể dục, các tha hồ mà chịu đó...”
“Gì?! Lữ trưởng của chúng kết hôn !...”
Trong đó một tiểu binh Lữ trưởng của họ kết hôn, trong nháy mắt mặt đầy sửng sốt kinh hô tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-tau-mang-thai-nam-bao-boi-nha-thu-truong-pha-vo-muoi-doi-don-truyen/chuong-75-kinh-ngac-mac-diem-vuong-the-ma-lai-om-mot-co-vo-kieu-diem-tro-ve.html.]
Một tiểu binh khác nhận thấy ánh mắt Mặc Diêm Vương lạnh lẽo hơn một chút, tức khắc da đầu căng thẳng, vội vàng bịt miệng Thiết Ngưu: “Ai da ui, Thiết Ngưu ! Cậu nhỏ thôi , thấy Lữ trưởng ánh mắt sắp g.i.ế.c ?”
Trong lòng cảnh tượng mắt, kinh hãi đến mức cả đều sắp ngây dại !
Các binh sĩ khác cũng , đều giọng dịu dàng của Mặc Diêm Vương cho sợ ngây .
Càng khiến kinh ngạc hơn là, Lữ đoàn trưởng mặt lạnh sát thủ Mặc Bắc Thâm của quân khu họ... thế mà kết hôn?
Thật giả ?
Các binh lính ở đây đều kinh ngạc đến mức lâu hồn .
Ai nấy, miệng há to tròn, đều dùng vẻ mặt khó tin Mặc Bắc Thâm.
“Cuối tháng mới kết, kẹo mừng t.h.u.ố.c lá cưới hỏi, tìm Tô Trí Dũng mà lấy.”
Mặc Bắc Thâm nhẹ nhàng đáp một câu, đặc biệt huấn luyện ngay tại chỗ, và khuôn mặt tuấn tú của , cũng hiếm hoi xuất hiện một tia ôn hòa.
Mọi thấy , biểu cảm thoáng chốc một nữa mất kiểm soát.
Đều kinh ngạc đến mức líu lưỡi!
Mặc Diêm Vương của quân khu họ thế mà dùng giọng điệu ôn hòa chuyện với họ?
Người đàn ông mắt tráo đổi chứ?
Mặc Diêm Vương của quân khu họ, khi nào dịu dàng như chứ?
Trời ơi!
Đây tuyệt đối là tin tức chấn động nhất của quân khu họ kể từ khi thành lập đến nay!
Còn chuyện Mặc Diêm Vương kết hôn nữa. Toàn bộ lãnh đạo quân khu đều hề lộ một chút gió nào, cho đến bây giờ, họ mới Lữ trưởng thế mà mang theo một cô vợ kiều diễm trở về!
Đang lúc còn xác nhận với Mặc Bắc Thâm một nữa, Mặc Bắc Thâm ôm Cố Vãn nhà khách.
Tô Trí Dũng cùng Cố Thất và Cố Cửu, ba mang hành lý xe phòng.
Tổng cộng thuê bốn phòng, tạm thời ở đây một đêm .
Đợi đến sáng mai, họ thành phố mua đồ đạc và đồ dùng sinh hoạt về sắp xếp xong xuôi, là thể dọn khu nhà gia đình.
Phòng của nhà khách tuy lớn, nhưng vệ sinh sạch sẽ.
Mặc Bắc Thâm đặt Cố Vãn lên giường, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng Cố Vãn, thấy cô đánh thức, cúi đầu khẽ đặt một nụ hôn lên trán cô, lúc mới xoay sắp xếp chuyện bữa tối.
Ra khỏi phòng, Mặc Bắc Thâm khẽ khép cửa , hạ giọng gọi một tiếng Tô Trí Dũng: “Tô Trí Dũng.”
“Có mặt!”
Vừa tiếng, Tô Trí Dũng bản năng đáp một tiếng, xong, mới phản ứng giọng quá lớn.
Hắn nhanh chóng lén Mặc Bắc Thâm một cái, thấy Lữ trưởng sắc mặt bình tĩnh, dấu hiệu tức giận, trong lòng thoáng chốc thở phào nhẹ nhõm.
Theo , bước nhanh đến mặt Mặc Bắc Thâm, nhỏ giọng dò hỏi: “Lữ trưởng, tìm ?”
Phiêu Vũ Miên Miên
Mặc Bắc Thâm “ừ” một tiếng, liền dặn dò : “Cậu nhà ăn nhỏ tìm lão Ngũ, bảo xào mười món ăn , lát nữa dẫn họ nhà ăn nhỏ ăn cơm.”
Nói xong, từ trong túi móc mười tờ tiền một trăm đồng đưa cho Tô Trí Dũng, dặn dò : “Cầm tiền , bảo lão Ngũ cứ thu bao nhiêu thì thu bấy nhiêu, công tư phân minh.”
“Còn nữa, xong việc về ký túc xá rửa mặt một chút, bên nhà ăn nhỏ chờ, tối cùng ăn cơm.”
“Vâng! Được thôi!”
Tô Trí Dũng tủm tỉm đáp lời, liền với Mặc Bắc Thâm: “Lữ trưởng, đây ạ.”
Nói xong, liền đút tiền khỏi nhà khách, đó chạy về phía nhà ăn nhỏ.
Và ngay lúc , Cố Trạch Xuyên sắp xếp xong xuôi cho cha và ông ngoại cùng Tiểu Dật cũng , thấy em rể hành lang, Cố Trạch Xuyên nhấc chân qua.
Hắn thoáng qua cánh cửa phòng đang khép hờ, đó nhẹ giọng hỏi Mặc Bắc Thâm: “Vãn Vãn còn tỉnh ?”
Mặc Bắc Thâm lắc đầu: “Chưa!”
Trong lúc chuyện, trong mắt khỏi hiện lên một tia lo lắng, luôn cảm thấy Cố Vãn đột nhiên mệt mỏi rã rời như , chút bất thường...