Quân Tẩu Mang Thai Năm Bảo Bối, Nhà Thủ Trưởng Phá Vỡ Mười Đời Đơn Truyền - Chương 83: Chúc mừng ngài, sắp được thăng cấp làm bà nội rồi!
Cập nhật lúc: 2025-07-23 17:07:43
Lượt xem: 173
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Vãn tham quan xong cách bố trí mấy căn phòng, khóe môi lộ một nụ hài lòng, liền thấy mẫu đang về phía .
Nàng xoay đối mặt Tạ Vân Dao, mỉm ngọt ngào gọi: “Mẹ!”
“Ai ~”
Tạ Vân Dao ôn nhu đáp một tiếng. Theo sát, nàng tiến lên kéo tay con gái nhẹ vỗ về mu bàn tay con gái: “Con bé , là con và Tiểu Dật cứ ở trong xe đợi , đợi chúng sắp xếp xong đồ đạc con hãy xuống.”
“Con xem trong phòng trống rỗng, đến cái chỗ cũng , con như sẽ mệt.”
“Con ạ!” Cố Vãn lắc đầu, mặt nở một nụ rạng rỡ. Nàng rút tay vòng lên cánh tay mẫu , mật rúc cánh tay mẫu nũng: “Mẹ, con mới mang thai đến một tháng , mà căng thẳng đến mức .”
“Thế thì đợi đến khi bụng con lớn lên, chẳng sẽ rời con nửa bước ?”
Trong lòng ngọt ngào! Cái cảm giác trong nhà quan tâm , thật !
Tạ Vân Dao lời nàng nhịn thở dài một tiếng: “Chúng thể căng thẳng ? Tuy tin con mang đa thai, mỗi chúng đều vui, nhưng chúng càng lo lắng cho sức khỏe của con chứ!”
Nói , bà kìm xoa đầu con gái, ánh mắt ôn nhu mà cưng chiều Cố Vãn: “Dù , trong bụng con là năm đứa trẻ đó!”
“Hiện giờ tháng còn nhỏ, con còn cảm thấy vất vả, đợi đến khi tháng dần lớn hơn một chút, lúc đó nha, con sẽ sẽ mệt mỏi, khổ sở đến nhường nào.”
Bà là từng trải, trong phương diện mang thai kinh nghiệm hơn con gái, hiểu sự vất vả trong thời kỳ mang thai. Đặc biệt là giai đoạn cuối thai kỳ, hai ba tháng đó thực sự đặc biệt mệt.
Bà mang đơn thai còn cảm thấy mệt mỏi, huống chi con bé là một thai năm bảo!
Tuy nhiên cũng may con bé hiện tại còn xuất hiện phản ứng ốm nghén, cứ như , nàng mỗi bữa thể ăn nhiều một chút thức ăn bổ sung dinh dưỡng và trái cây.
Khóe môi Cố Vãn khẽ cong lên, bên môi lộ một nụ xinh : “Có ở bên cạnh con, dù vất vả đến mấy, con cũng sợ!”
Trong lúc chuyện, nàng duỗi tay nhẹ vỗ về bụng , nơi đó đang ấp ủ bảo bối của nàng và A Thâm.
Đây chính là kết tinh tình yêu giữa hai họ! Mặc dù mang thai đến giữa và cuối kỳ sẽ ngày càng vất vả, nàng cũng nhất định sẽ cắn răng kiên trì.
Đối với nàng mà , mười tháng ngắn ngủi, thoáng cái là qua.
Tạ Vân Dao tâm thái lạc quan của con gái chọc , kìm khẽ thành tiếng: “Đừng lo lắng, sẽ luôn ở bên cạnh con!”
Dừng một chút, đó tiếp tục : “Mà cha con và cả con, còn ông ngoại con, họ mấy ngày nữa sẽ phản hồi Thịnh Kinh, đó Y quốc xử lý công việc công ty, đợi thứ sắp xếp thỏa đáng đó, họ sẽ lập tức về Long Quốc.”
“Hiện giờ cả nhà chúng đều hướng về con, nếu thể tận mắt thấy con bình an sinh hạ mấy đứa bảo bối, căn bản sẽ thể an tâm chuyện khác !”
Nghe , Cố Vãn kìm mũi cay xót, tựa đầu vai Tạ Vân Dao: “Mẹ, cảm ơn !”
Cảm ơn đối xử với con như . Cũng cảm ơn ông trời cho con cơ hội trở thành con gái của , cho con chỉ ở đây tìm chân ái, mà còn một gia đình đến thế!
Tạ Vân Dao với nàng, định con gái ngốc, nàng đối xử với con gái thì đối xử với ai chứ?
mà lời bà còn , liền thấy ngoài cửa truyền đến liên tiếp tiếng cãi vã ồn ào.
“Lữ trưởng, phu nhân, chúng đến !”
“Ai da ~ ! Ai đẩy ? Mấy đứa nhóc , thiếu rèn luyện !?”
“Tiểu đội trưởng, nếu , thì mau nhanh nhường đường , để chúng ! Lữ trưởng và phu nhân về một hồi lâu , mà còn lề mề nữa, thì đồ nội thất trong xe thể Lữ trưởng và dọn hết đó!”
“Hắc! cô nhóc ! mới một câu thôi, cô bùm bùm phản bác cả đống, , chẳng lẽ hành hạ ?”
“Thiết Ngưu, gần xong đó, mau nhanh việc , cho , Lữ trưởng và phu nhân mua nhiều đồ ăn thịt về, chuẩn tối nay đãi em trong đơn vị đấy!”
“Thật ? Thế còn chờ gì nữa, mau nhanh việc chứ...”
Phiêu Vũ Miên Miên
Dứt lời, lập tức liền bắt đầu hành động.
Không thể , đông chính là mà! Hơn nữa những binh sĩ đáng yêu thể lực , tốc độ nhanh.
Mới hơn mười phút.
Một xe đầy đồ vật, lập tức dọn trong nhà và sắp xếp xong xuôi.
Ngay đó.
Mọi nhanh chóng dọn dẹp rác rưởi mặt đất, đó quét dọn sạch sẽ cả trong lẫn ngoài sân một nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/quan-tau-mang-thai-nam-bao-boi-nha-thu-truong-pha-vo-muoi-doi-don-truyen/chuong-83-chuc-mung-ngai-sap-duoc-thang-cap-lam-ba-noi-roi.html.]
Chỉ trong giây lát.
Toàn bộ sân liền trở nên sáng sủa hẳn lên!
Thấy Tô Trí Dũng chuẩn dẫn rời , Cố Vãn vội : “Mọi vất vả ! Tiểu Tô, trong cốp xe trái cây, các mang về chia cho ăn nhé.”
Nói xong, nàng chỉ chiếc Mercedes Benz màu đen ở giữa.
“Phu nhân, trái cây cô cứ giữ tự ăn , hôm qua buổi chiều Lữ trưởng mới bảo cầm hơn hai mươi túi kẹo đậu phộng về đơn vị chia cho các em ăn . Trái cây, cần ạ!”
Tô Trí Dũng theo bản năng , giọng kiên định vang dội.
“Tô Trí Dũng!”
Bỗng nhiên thấy giọng Mặc Bắc Thâm, Tô Trí Dũng phản xạ điều kiện mà đáp: “Có!”, đó xoay hướng về phía Mặc Bắc Thâm qua.
Hắn gãi đầu với Mặc Bắc Thâm: “Lữ trưởng, ngài gọi ạ?”
“Mang trái cây về!”
Mặc Bắc Thâm dứt lời, lập tức bổ sung một câu: “Đây là mệnh lệnh!”
“Vâng!”
Mặc Diêm Vương lệnh, Tô Trí Dũng dám ? Hắn dõng dạc đáp một tiếng.
Sau đó liền dẫn một hàng , vác mấy thùng lớn vải thiều và mấy túi táo, bước chân đều nhịp mà xa.
Nhìn cảnh , khóe môi Mặc Bắc Thâm khẽ cong lên, đáy mắt điểm điểm ý đang lấp lánh.
Ngay đó, mấy bước lớn đến mặt vợ.
Ngước mắt Cố Vãn, Mặc Bắc Thâm giọng ôn nhu: “A Vãn, em ở trong nhà nghỉ ngơi nhé, văn phòng gọi điện thoại cho bố và ông nội, cho họ chuyện em mang thai, cũng để họ ở nhà vui vẻ một chút.”
“Ngoài , còn tìm thủ trưởng báo cáo một việc, đợi bận xong, sẽ về bên em!”
Cố Vãn gật gật đầu, : “Được! Anh , em hỏi thăm ông nội và bố nhé!”
Mặc Bắc Thâm gật đầu.
Rồi đó, khẽ cúi đầu, in một nụ hôn lên trán cô nhóc nhà , lúc mới rời khỏi sân. Sau đó hướng về phía văn phòng mà .
Sau một lát, Mặc Bắc Thâm gọi điện thoại về nhà.
“Alo!”
Điện thoại kết nối, liền truyền đến giọng của Mặc.
“Mẹ, là con!”
“Tiểu Mặc?”
Đổng Uyển Thu sững sờ, chút kinh ngạc vì con trai gọi điện thoại thời gian . Bỗng nhiên, bà nhớ con dâu đây là đầu tiên đến thành phố Trúc, trong lòng kìm dâng lên một tia lo lắng, vội hỏi: “Con đột nhiên gọi điện thoại về nhà, Tiểu Vãn quen với cuộc sống ở đó ?”
Khóe miệng Mặc Bắc Thâm khẽ nhếch, ngữ khí thoải mái mà trả lời: “Không , A Vãn cô ! Chẳng qua...”
Hắn cố ý ngừng lời.
Đổng Uyển Thu lòng nóng như lửa đốt, sốt ruột truy hỏi: “Chẳng qua cái gì hả? Con đừng lề mề, mau chứ!”
Tiểu Mặc là bà tức c.h.ế.t ?!
Trong mắt Mặc Bắc Thâm hiện lên một tia ý , giọng mang theo sự vui sướng gọi mẫu : “Mẹ, vững vàng đó, vì tiếp theo con cho một tin tức đặc biệt lớn!”
Lời dứt, nhịn khẽ thành tiếng.
“Tin tức gì hả?”
Đổng Uyển Thu mặt đầy nghi hoặc, nhưng kìm sự tò mò trong lòng, vội vàng bổ sung: “Được , con mau , chuẩn sẵn sàng !”
Nghe , Mặc Bắc Thâm cũng cuối cùng còn ngừng lời nữa. Hắn vui sướng mà tuyên bố: “Chúc mừng ngài, sắp thăng cấp bà nội !”
“...”
Trong phút chốc, Đổng Uyển Thu cả đều ngây dại!