Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sao nỡ làm Muggle giữa thế giới phép thuật - Chương 96: Máu và lửa

Cập nhật lúc: 2025-06-09 08:40:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không được, Giselle, mày phải tỉnh táo.

Cô lại giơ tay lên cắn thật mạnh vào tay tiếp, vị m.á.u đầy trong vòm miệng, trước mắt mới thanh tỉnh đôi chút. 

Cô chạy vội tới, mặc kệ vòng lửa xanh lam là gì, mặc kệ nó có thiêu đốt mình không, cô chạy bay qua vòng lửa.

Nhưng hóa ra không có chuyện gì xảy ra cả, lửa chỉ như l.i.ế.m trên người cô rồi tan.

Thằng nhóc nằm im nhưng vẫn còn thở, còn may.

“Rennervate,” nhưng trái với nhóc Dietrichson, lần này không hề có dấu hiệu tỉnh lại.

Giselle lại bắt đầu choáng váng. Vậy là sao? Bất tỉnh nhưng bùa gọi tỉnh không tác dụng, nghĩa là bị ếm phép nguyền hắc ám nào mạnh mẽ lắm.

Nhưng nơi này thì có bùa gì? Chỉ có mỗi vòng lửa xanh lam và cái bệ đá cốc lửa.

Nhìn vị trí của thằng nhóc, rõ là nó muốn chạm tay vào cái bục cốc lửa.

Lửa gì mà ếm nguyền hắc ám đến thế?

“Rennervate,” vẫn vậy.

Nếu vậy thì như cách bố trí của mấy căn phòng trước, hẳn là cuộn giấy da đang nằm trong bệ cốc lửa sẽ chứa cách phá giải.

Nhưng làm sao lấy được cuộn giấy khi chỉ chạm tay vào ngọn lửa đã bất tỉnh thế này?

“Accio”

“Carpe Retractum”

“Glacius”

“Aguamenti”

“Ignis Ungula”

Không phép bùa nào xi nhê gì với ngọn lửa. Mà cho dù bùa tạo nước hay bùa đóng băng có tác dụng đi nữa, ma lực còn sót lại ít ỏi của Giselle không đủ gây ra ảnh hưởng gì.

Lạnh quá, người tóc bạch kim lạnh dần, như thể có thứ gì đó đang thiêu đốt sinh mệnh của nó. Đến khi đốt hết sự sống cũng là lúc tàn đời.

Nhưng Giselle thấy mình cũng chẳng thông minh gì hơn thằng nhóc, vẫn liều tiến tới bục lửa xanh lam đó. Vẫn giương bàn tay trần ra chạm vào ngọn lửa.

Như con thiêu thân biết là sẽ lìa đời nhưng vẫn lao đầu vào lửa.

Nhưng lần này lửa không đốt nóng tay cô, mà như có tàn lửa b.ắ.n ra chạm vào da thịt, chui tọt vào mạch máu, chảy ngược lên tận não bộ.

Giselle ngã oạch xuống như thằng nhóc, mắt nhắm tịt, nhưng cô vẫn còn tỉnh. Cô thấy ngọn lửa xanh lam tiến vào não bộ, chỗ ba ngọn lửa ma lực bản nguyên đang bừng cháy của mình. 

Kẻ xâm lăng hung hăng bay tới ngọn lửa xanh lá, dường như đang muốn nuốt chửng ngọn lửa bản nguyên. Nhưng 1 sau đấu lại 3, Giselle tập trung tinh thần hợp lại 3 ngọn lửa của mình, rồi cắn ngược lại kẻ tấn công xanh lam.

Cô từ từ ngồi dậy, chạm tay vào người thằng nhóc, lạnh hơn khi nãy nữa. Ngọn lửa xanh lam đang ở trong đầu nó, thiêu đốt sinh mệnh lực. Có lẽ ngọn lửa bản nguyên của nó đã bị ngọn lửa xanh lam nuốt chửng rồi.

Ít nhất phải có 2 ma lực bản nguyên kích hoạt mới nuốt ngược lại được. Nhưng tìm đâu ra hai cuốn sách khi xưa để kích hoạt cho nó đây.

Cô mở mắt Revelio, nhìn lại, thấy đốm lửa xanh lam đang nuốt dần đốm lửa màu trắng đục trong đầu thằng nhóc.

Trắng đục là ma lực bản nguyên của phù thủy bình thường, ai cũng có một đốm như vậy. Còn khi đã kích hoạt như Giselle thì sẽ có màu khác, cô cho là vậy.

Nhưng phải làm sao để tiếp thêm ma lực bản nguyên cho nó đây?

Nơi này nào có ma lực bản nguyên nào khác để kích hoạt?

À không, có, là 3 ngọn lửa trong đầu mình đây.

Nhưng làm sao truyền qua cho nó?

Giselle chẳng nghĩ gì đến việc đưa ma lực bản nguyên của mình cho thằng nhóc thì mình sẽ làm sao. Ba ngọn lửa phép thuật trong đầu nào phải chiếc bánh muốn chia cho bạn là chia.

Nhưng cô đâu nghĩ được tới đó, giờ cần tìm cách truyền qua cho thằng nhóc trước đã.

Không, không có phép thuật nào trên lớp dạy về ma lực bản nguyên cả, chứ đừng nói dẫn truyền đi.

Phép thuật chính thống bằng bùa chú và đũa phép chẳng có cái nào cả.

Chính thống. Vậy phi chính thống thì sao?

Hắc ám, huyết thuật, nghi lễ và khế ước? Có cái nào mình đã đọc qua tương tự thế không?

Có. Có. Là Voodoo, một nghi lễ m.á.u và tà thuật nhằm truyền sinh mệnh lực từ người làm lễ sang người bệnh hoặc sắp chết. 

Thời xa xưa tà thuật này dùng để cứu chữa những người bị nhiễm bệnh quá nặng, nhưng ở thời hiện đại thì đâu còn tác dụng gì mấy khi mà Muggle có đủ thuốc chữa bệnh, còn phù thủy thì có đủ những phép bùa. Lại còn là một phép thuật tà ác dùng chính sinh mệnh hay tuổi thọ của chính mình để đánh đổi.

Nghi lễ m.á.u này là dạng thức đơn giản của loại tà thuật cao cấp nhất là thuật hồi sinh. Nhưng những tà thuật đó chỉ được nhắc sơ qua trong mấy cuốn sách xuất bản mà thôi.

Còn thuật truyền sinh mệnh này đã bị đánh giá là vô dụng và có vẻ đơn giản nên được in rõ ràng trong mấy cuốn dám nghiên cứu thẳng thừng về Voodoo, vì người ta nghĩ sẽ chẳng ai tự làm hại mình như thế cả.

Nhưng thế lại may mắn, ít ra trong tình cảnh ở căn phòng lửa xanh lam này.

Giselle giơ đũa phép lên, lại một vệt cắt thật sâu lên lòng bàn tay trái, m.á.u túa ra.

Gắng gượng đứng dậy di chuyển để vệt m.á.u rơi xuống nền vẽ thành hình ngôi sao 5 cánh. May mà chỉ là hình ngôi sao, chứ nếu hình rồng hay hoa lá hẹ thì cô gái mù nghệ thuật chẳng thể vẽ nổi.

Nhưng m.á.u từ vết thương không đủ, Giselle lại cắt tiếp, choáng váng xây xẩm mặt mày, tinh thần không còn tỉnh táo nữa.

Gắng gượng nào Giselle. Rồi vừa cắn vào tay phải, vừa đi tiếp để m.á.u nhỏ rỉ ra từ tay trái. Vẽ xong ngôi sao năm cánh, cô vẽ thêm vòng tròn bao vây bên ngoài.

Rồi từ những ô cánh cung, cô lại cắt m.á.u từ đầu ngón tay viết lên 4 chữ cái của từ “VITA” theo ngược chiều kim đồng hồ.  

Xong cô lại lết đến chỗ thằng nhóc, cố kéo nó đặt vào trung tâm của hình vẽ.

Oạch. Bình thường chưa chắc mình đã kéo nổi nó, giờ trong tình trạng sắp xỉu thế này thì sao được.

Nhưng rồi cố lết được chút nào hay chút đó, cô gái cũng kéo được cái thây vào giữa ngôi sao, vệt m.á.u lấm lem hết cả.

Giselle ngồi quỵ xuống bên cạnh ở ô cánh cung duy nhất không viết chữ, lần mò lấy đũa phép rạch nhẹ vào lòng bàn tay trái của thằng nhóc, m.á.u tiếp tục chảy ra.

Sắp đến bước cuối rồi. Cố lên Giselle.

Rồi tay trái đang chảy m.á.u đầm đìa của cô nắm lấy bàn tay trái của thằng nhóc, những tế bào hồng cầu vốn không cùng dòng bắt đầu giao thoa.

Nhắm mắt lại, Giselle niệm rầm rì trong miệng:

“Vita reverti”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/sao-no-lam-muggle-giua-the-gioi-phep-thuat/chuong-96-mau-va-lua.html.]

“Vita reverti”

“Vita reverti”

Ba lần như thế, rồi cô thấy như sự sống của mình bị hút ra khỏi thân mình, đang chảy về hướng hai bàn tay trái giao nhau đó.

Không, không phải sinh mệnh, phải truyền đi ma lực bản nguyên.

Tận dụng tý sức lực ít ỏi còn lại trong thân người, cô cố gắng di chuyển ma lực bản nguyên tới chỗ lực hút.

Nhưng mọi việc có vẻ dễ dàng hơn Giselle tưởng. Hoặc nghi thức m.á.u Voodoo này vốn có thể truyền đi nhiều thứ khác chứ không chỉ là sinh mệnh lực.

Ngọn lửa ma thuật bản nguyên màu đỏ m.á.u lấy m.á.u làm đường dẫn, chạy truyền qua người tóc bạch kim.

Giselle ngất xỉu.

Nghi lễ Voodoo nuốt m.á.u của cô gái mà thiêu đốt lên, bao xung quanh lấy hai đứa trẻ đang nằm đó đan tay vào nhau.

-------

Giselle lại nhìn thấy khoảng không gian tối tăm nơi có 3 ngọn lửa ma thuật bản nguyên của mình, giờ đây chỉ còn lại 2.

Một vết như d.a.o cứa rạch ngang lạch trời, như dấu tích chứng minh có thứ gì đó đã lôi kéo lấy mất một ngọn lửa nơi đây. Mà nào đâu chỉ mất đi một, 2 ngọn lửa xanh ma trơi và đỏ m.á.u còn lại cũng đã nhỏ yếu và ảm đạm đi rất nhiều.

Hợp với việc sức mạnh ma pháp của Giselle đã tiêu hao hết, cô thấy mình yếu ớt hơn cả hai lần gặp mặt cây nữa. Điều đáng mừng duy nhất trong tất cả những chuyện này chính là hơi ấm từ tóc bạch kim, thân nhiệt của nó bắt đầu tăng trở lại, niềm hi vọng sống lại bập bùng.

Và rồi lại càng đột ngột hơn, dường như cả sinh mệnh lực lẫn ma pháp lực đều chảy ngược vào trong người cô. Như thể lần này Giselle là lực hút, hút lấy hút để pháp thuật mà ai đó hay thứ gì đó truyền đến.

Ma lực vẫn truyền vào, truyền vào, lại như con thiêu thân thêm dầu cho 2 ngọn lửa, chúng lại mạnh mẽ bùng lên. Nhưng vẫn tiếp, ma lực cuồn cuộn tiếp tục tụ lại thành hình ngọn lửa thứ 3, tạo lại nơi ngọn lửa m.á.u đã mất. Và lần này, ngọn lửa thứ 3 có màu xanh lam.

----------

Giselle vẫn muốn ngủ nữa, cô cảm thấy thiếu hụt tinh thần và uể oải lắm, nhưng cảm giác ngứa ngứa từ đâu truyền đến bắt buộc cô phải tỉnh dậy.

Mi mắt nặng trĩu, toàn thân vô lực, nếu không phải bàn tay ngứa ngáy bắt buộc phải động đậy, cô chắc đã lăn qua ngủ tiếp.

Đập vào mắt là một tấm mành màu xanh lá thêu hình con rắn bạc to đùng ở giữa.

Khoan, đây không phải giường mình. Cô toang ngồi dậy nhưng không nổi, giơ tay lên định gọi đũa phép đến thì có một bàn tay bắt lấy tay cô.

“Cậu còn yếu lắm, đừng cựa quậy.”

Tầm nhìn của Giselle mới tụ lại trên người đang ngồi cạnh bên mình đây. Mặt cậu có vẻ hơi trắng hơn thường ngày, nhưng đó là khác biệt duy nhất. Vẫn mái đầu đó, vẫn đôi mắt đó...

“Đừng nhìn tớ như vậy, tớ tưởng cậu đang muốn hôn tớ đó,” vẫn cái miệng nói chuyện khó ưa đó.

Giselle nhắm mắt lại, nhìn thấy 3 ngọn lửa ma thuật bản nguyên của mình, rồi mới mở mắt ra.

Là thật, chúng ta vẫn còn sống.

“Đã bao lâu rồi?” Cô yếu ớt hỏi, nhìn lên con rắn trên trần rèm.

“Mới qua một đêm thôi, bây giờ cỡ 10 giờ sáng.”

Cậu nhóc tiếp tục thoa thuốc lên lòng bàn tay cô, chỗ những vết bỏng, vết cào vết cứa và những vết d.a.o cắt sâu hoắm để lấy máu. Rồi vết mổ của con quạ Espen, những vết thương do va đập trầy xước. Toàn thân cô gái không chỗ nào lành lặn.

Cảm giác ngứa khi da non liền lại là vì vậy mà truyền đến.

Cô lại cựa quậy muốn ngồi dậy, cậu nhóc lại đè lại.

“Nằm im nào.”

“Về phòng sinh hoạt chung, Amy tối qua...”

“Yên tâm đi, tớ nói con bé đó rồi.”

Lời này càng làm lo lắng hơn thì có, “Nói? Cậu nói cái gì?”

Mày nhướng lên, môi mỏng cười khẽ: “Thì nói sự thật thôi, rằng tối qua cậu mải đi chơi với tớ nên ngủ quên ở phòng Slytherin luôn.”

What the... Giselle muốn ngất xỉu lần nữa...

“Cậu...”

Nhìn cô lắp bắp nói không nên lời, cậu nhóc cười ra tiếng, lại tiếp tục chú tâm thoa thuốc, giờ đã thoa lên tới cánh tay. 

Thiệt bực: “Tớ ít nhiều gì cũng cứu cậu, mà cậu lại đi nói thế sao... Bị đồn ầm lên trong trường sao tớ...”

Đối diện ngưng cười, đôi mắt xám khói như có ánh lửa xanh lam đang bừng cháy trong đó, lặng lẽ nhìn cô: “Thì tụi nó sẽ biết...”

“Biết gì chứ?”

“You’re mine,” rồi cậu vụt tới, môi chạm môi.

Lần này Giselle không có tý sức lực nào để chống lại cả, cô chịu trận đón nhận sự tấn công này. Và cũng mặc cho cô cắn thế nào, cậu nhóc dường như đã quyết tâm tiến tới, để mùi m.á.u hòa cùng từng xúc cảm trong khoang miệng, rồi truyền dọc sống lưng, lan ra khắp người.

Mãi một lúc lâu gần như cô bé không thở được nữa, cậu mới khẽ buông ra, lướt lên đôi gò má đã hóp lại chỉ sau 1 đêm của cô, thì thầm: “You’re mine.”

Giselle gồng thở hắt lên, chẳng nghĩ được gì, chỉ cố hớp lấy không khí vào lồng ngực. Chừng như biết cô muốn nói gì, môi cậu vẫn lướt khẽ trên đôi gò má: 

“Đừng nói với tớ 14 tuổi vẫn còn nhỏ nữa. 14 24 hay 34 thì cũng thế thôi. Từ lúc tớ tỉnh lại thấy cậu nằm bên, thì đời này cậu đừng hòng chạy thoát.”

Lời cuối như nửa dọa dẫm nửa mơn trớn, rồi không để Giselle kịp đáp, cậu lại lần thứ hai hôn tới. Cô vẫn chẳng thể chống đỡ, mặc cậu tàn sát trong khoang miệng mình.

Đến khi cậu thỏa mãn buông ra, thấy cô gái nhắm mắt không chịu nhìn mình, khẽ cười: “Chắc là cậu chưa thấy cái này.”

Giselle trợn mắt, nhìn lòng bàn tay trái của mình có một hình xăm đỏ m.á.u như ký hiệu vòng tròn trên ngón tay trỏ, nhưng đây lại là hình ngọn lửa nuốt lấy một ngôi sao năm cánh.

Lại là máu. Lại là lửa.

Tính thêm cái ký hiệu này, trên tay trái của cô đã có ba cái ấn ký, không thì người ngoài nhìn vào cũng thấy có hai cái rồi.

Lòng bàn tay cậu nhóc cũng có một cái ấn ký tương tự. 

Cô trợn mắt: “Cái này là gì vậy?”

Tóc bạch kim nhún vai, nhưng vẫn cười: “Tớ đâu biết đâu, nghi lễ m.á.u là cậu làm mà cậu cũng không biết ư?”

Cô bé không biết thật. Nghi lễ tà thuật gì đó của Voodoo bình thường cô bé ghê sợ né xa là vậy, nhưng lúc đó lại không ngần ngại thực hiện, chẳng cần biết hậu quả thế nào.

Nghĩ vậy cậu lại muốn hôn cô thêm lần nữa. Nhưng kìm lại, sợ cô phản ứng quá.

Nãy giờ đã làm kiệt sức cô, Giselle không muốn nghĩ gì nữa, mệt mỏi khép mắt lại.

Loading...