là truyền nhân Mao Sơn, nhưng các Âm Dương Sư của đất nước hoa đào truy sát.
Bọn họ lớn tiếng tuyên bố, chỉ trong ba ngày là thể lấy đầu .
bọn họ hề , còn một phận khác là Phán Quan Âm ty. trở tay ném thẳng tên cầm đầu xuống Âm gian bới khoai tây.
“Trong lãnh thổ Hoa Hạ, giặc lùn cấm lai vãng!”
1.
Nửa đêm, lúc 2h sáng, bãi cạn ven biển, gió hiu hiu, bóng ma lảng vảng.
Hai con ma nhỏ chụm , líu ríu trò chuyện.
“Hê hê, đó sắp c.h.ế.t nhỉ? Nhiều hại cô như , cô chắc chắn tiêu đời !”
“ , nhiều kẻ như thế, chị gái chắc chắn đối thủ!”
“Ai hả?” bất thình lình chen một câu.
Trạm Én Đêm
Hai con ma nhỏ đang trò chuyện bỗng đơ .
Đây là hai con ma c.h.ế.t đuối, tuổi lớn, c.h.ế.t bao lâu , đầu mọc đầy rong rêu. Giờ đây dọa cho run rẩy, rong rêu đầu lắc lư theo gió.
Con ma nữ nhỏ trợn tròn mắt: “Cô! Cô thể thấy bọn hả!?”
Con ma nam nhỏ khoa trương hét lên: “Ôi chao, ghê gớm quá, thể thấy ma chuyện!”
thần bí : “Tất nhiên là . Hơn nữa, chị sẽ cho hai nhóc một bí mật.”
“Bí mật gì?”
rút kiếm gỗ đào , múa một đường kiếm, lạnh giọng : “Bản chị đây là truyền nhân Mao Sơn đương đại, ma chị c.h.é.m c.h.ế.t còn nhiều hơn nước mà hai nhóc uống.”
“Á!!” Hai con ma nhỏ kinh hãi kêu lên.
“Và bí mật của chị chính là thích đùa.” .
“Bây giờ, cho chị , là ai hại chị?” tò mò nhéo nhéo đám rong rêu đầu hai đứa.
Nửa phút .
“Bọn em thấy ở biển, là bọn họ đến g.i.ế.c chị, địa chỉ chính là chỗ !”
“Bọn họ ‘Baka’, là thứ lành gì !”
“Bọn họ sắp đến tìm chị , sắp đến tìm chị , thời gian là ngay tối nay!”
hỏi: “Mấy ?”
“Ba !” Con ma nữ nhỏ quả quyết .
“Không đúng, hai mươi tám !” Con ma nam nhỏ khoa tay hiệu.
nghi ngờ: “Chênh lệch nhiều thế?” Rồi chợt nhận : “Không đúng, ba cũng gọi là hội đồng, bản cô nương chịu cái oan ức !”
Xách hai con ma nhỏ lên, vội vã chạy về phía bờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/series-nu-chuong-mon-mao-son/nu-chuong-mon-mao-son-8-cong-phong-do-chap-1.html.]
Nơi tên là thôn Cản Hải, là một trong những làng chài gần biển nhất của thành phố Lăng Hải. Một đêm mấy tháng , mặt biển nổi sóng dữ dội, chỉ một đêm, thôn Cản Hải biến mất khỏi tầm mắt , cô bé Triêu Tịch và em trai Triêu Mộc chính là nạn nhân của tai nạn đó.
Bên tai vang lên tiếng thì thầm, theo âm thanh, hóa là một tòa nhà nhỏ cách đó một dặm.
lấy một miếng ngọc bội.
Ngọc bội hình dáng kỳ lạ, giống như một con cá vây. Từ khi nó, phát hiện thính giác của trở nên cực kỳ nhạy bén, chỉ cần ma quỷ nào đó bàn tán về , sẽ lập tức thấy, quả thực là một công cụ thu thập ý kiến quần chúng thần thánh. Ai từng chửi lưng thì thực sự nên đeo cái .
Hai con ma nhỏ lúc cũng thấy ngọc bội tay .
Ma nam nhỏ: “Woa, thẻ bài Âm ty kìa!”
Ma nữ nhỏ mắt lấp lánh như : “Hóa chị là một vị quan, giỏi quá !”
Ma nam nhỏ: “Chị ơi, cho em mượn chơi với, em sẽ kiếm cho chị một cái túi LV~!”
xách nhóc lên và ném sang một bên, hỏi con ma nữ nhỏ: “Cái gọi là thẻ bài Âm ty ?”
“Dạ!” Ma nữ nhỏ gật đầu đầy phấn khích, “Nghe cầm thẻ bài chính là Phán quan đương đại của Địa phủ, thể thông Âm Dương, hiểu sinh tử, dẫn dắt vong hồn đến thẳng Phong Đô!”
“Ngầu thế!” Mắt sáng lên.
dừng , nghĩ ngợi gì, giơ tay chỉ thẳng mặt biển mặt: “Nhân danh Phong Đô Đại Đế, tổng tông quỷ hồn thiên hạ, quỷ hồn tu luyện nơi trời, Phong Đô chi môn, mở!”
Giữa Trời Đất, một luồng sáng kỳ lạ lóe lên!
Thẻ bài trong tay bay lên, trong một cơn lốc xoáy, nó phát ánh sáng rực rỡ và lơ lửng trong lòng bàn tay . Hai con ma nhỏ kinh ngạc, che miệng , cũng ngỡ ngàng.
Tiếp đó, nước biển bắt đầu sôi lên, một cái động sâu hoắm từ từ mở mặt biển, gió lạnh thấu xương cuồng trong động, thấy tiếng gào thét cổ xưa từ bên trong động, thở Hoàng Tuyền ập thẳng mặt!
Cánh cổng đến Phong Đô thực sự mở !
Phong Đô là trạm tiền đồn của Địa phủ, cũng là đạo tràng của Chúa tể tối cao Âm gian, Phong Đô Đại Đế - Âm Trường Sinh. Tương truyền, quỷ thành Phong Đô thật sự thể băng qua Âm Dương, chi phối sinh tử, thậm chí ở nhân gian còn cả thành phố thực thể.
Hai con ma nhỏ vui sướng reo lên: “Phong Đô chi môn, chúng thể đầu thai !”
mỗi tay xách một đứa: “Đừng vội, cánh cổng dành cho khác.”
“Đi thôi!” tung một cú đá, mặt nước biển đột nhiên xuất hiện một hình trong suốt!
Hai con ma nhỏ kinh hãi la hét, ai phát hiện ẩn nấp bên cạnh từ lúc nào.
Và cùng với một tiếng “Nani”, Phong Đô chi môn chào đón vị du khách nước ngoài đầu tiên của nó!
cùng hai con ma nhỏ nhanh chóng rút khỏi bãi biển!
Thế nhưng lúc quá muộn, mười mấy mặc đồ đen từ bốn phương tám hướng lao khỏi mặt nước, bao vây thành ba vòng trong ngoài.
Bọn họ mở miệng: “Đại ca!!”
“Lý Tương Liễu, ngươi ném Đại ca của chúng !?”
: Ừm…
đầu cánh cổng Phong Đô đóng : “Đại ca gì cơ? Chậc, thấy cả! Các ngoài mang theo , là tìm thử xem ?”
… Bị bắt cóc , bọn cướp đòi đền cho bọn chúng một Đại ca.