Ta Không Phải Hí Thần - Chương 65: Là cái tên chó săn Tần quân kia!
Cập nhật lúc: 2025-07-21 03:24:07
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thế nào? Có đuổi kịp ?”
Diêm Hỉ Tài rời xa khu vực vách núi phi xa mấy cây , đến khi thấy an mới dừng , thở dốc từng . Lúc , bên cạnh chỉ còn Bồ Văn và tám vị Chấp pháp quan của Cực Quang thành. Cả đám ban đầu cùng giờ tản mát mỗi nơi vì hoảng loạn.
“Một tên cũng thấy,” một vị Chấp pháp ngoái đầu , thở một , “Chắc nơi tạm .”
“Khốn kiếp! Đám Chấp pháp quan các ăn hại hết hả? Còn để soán hỏa giả trộn nữa chứ!” Diêm Hỉ Tài tức giận mắng lớn, “Chuyện điều tra đến cùng! Ta nhất định một lời giải thích rõ ràng!”
lúc cả nhóm đang bàn tán, một bóng hấp tấp chạy đến từ xa.
“Là soán hỏa giả ?!” Diêm Hỉ Tài lập tức cảnh giác, giọng cũng trở nên nghiêm trọng.
“Không , là Tiểu Giản.” Một Chấp pháp quan rõ mặt thì lên tiếng, “Chân tiện, nên tụt thôi.”
“Hắn thường đội hình… Không chừng đánh tráo cũng nên?” Trong nhóm bỗng tiếng xì xào.
Lời dứt, ánh mắt liền đổ dồn về phía Tiểu Giản – tên thanh niên đang mồ hôi nhễ nhại, khuôn mặt trắng bệch, bước khập khiễng như sắp ngã đến nơi.
“Diêm công tử! Ngài chờ với…” Tiểu Giản tập tễnh lao tới, miệng ngừng gọi, giọng run rẩy đầy mệt mỏi.
còn đến gần, Diêm Hỉ Tài lạnh lùng lệnh: “Dừng !”
Tiểu Giản sững , c.h.ế.t trân.
“Ngươi là ai?” Diêm Hỉ Tài nheo mắt, giọng lạnh như băng.
“Ta… là Tiểu Giản mà!” Gã hoảng sợ lắp bắp, “Cha là Giản Trường Lâm – thợ vườn trong phủ ngài… Sáng nay còn rót cho ngài, ngài nhớ ?”
Diêm Hỉ Tài liếc mắt hiệu cho một Chấp pháp quan bên cạnh. Người lập tức hiểu ý, rút một thanh đoản đao từ hông, bước chậm rãi về phía Tiểu Giản.
“Diêm công tử, ngài định gì …” Tiểu Giản lùi theo bản năng.
“Kiểm tra phận ngươi,” Diêm Hỉ Tài đáp hờ hững, “Ngươi chạy cùng, loại trừ khả năng thế.”
“Không! Không mà! Ta gì hết! Chỉ tại chân què thôi, Diêm công tử! Ngài tin !”
“Có đánh tráo , rạch một nhát là rõ thôi.”
Vị Chấp pháp quan bước tới gần, ánh thép lạnh lóe lên mặt Tiểu Giản. Hắn sợ đến mềm nhũn chân, khuỵu xuống đất.
“Công tử! Xin tha cho ! Ta què … Nếu rạch mặt, còn sống kiểu gì đây…”
Chấp pháp quan lộ vẻ do dự. Hắn ngoái đầu Diêm Hỉ Tài, nhưng đối phương chẳng buồn liếc, chỉ phất tay:
“Nhìn cái gì? Làm .”
“Xin , .”
Chấp pháp quan túm lấy cổ áo Tiểu Giản, chần chừ nữa, rạch một nhát từ gò má xuống tận cằm.
Tiếng hét thảm khốc vang vọng cả vùng hoang vu. Máu tươi phun , khuôn mặt Tiểu Giản vặn vẹo trong đau đớn, một vết đao sâu hoắm kéo dài nửa khuôn mặt… nhưng lớp da đẫm máu, dấu vết hóa trang tráo đổi nào cả.
Chấp pháp quan lùi , thu đao vỏ, gật đầu xác nhận: “Là thật.”
Mọi lúc mới thở phào.
“Ổn , nguy hiểm tạm thời qua .” Bồ Văn phía vách núi, tiếp: “Chắc đám soán hỏa giả mục đích khác, định đuổi tới đây.”
“Chỉ cần dây chúng là . Chúng gì cũng mặc, miễn là sống qua hai mươi bốn tiếng – đó chúng sẽ c.h.ế.t kịp ngáp.” Diêm Hỉ Tài hừ lạnh. “Chúng còn chuyện quan trọng hơn . Vì mà gom hết nhân mạch, dốc hết nợ tình để đưa ngươi đây. Nếu thể giúp bước lên Binh Thần đạo, thì đời đừng hòng mơ tới chức chưởng sự Quần Tinh thương hội.”
Bồ Văn liếc một cái: “Nói , chỉ giúp ngươi cướp đoạt sát khí bằng Sách Thần đạo. Còn bước lên Binh Thần đạo thì là chuyện của ngươi.”
“Không cần ngươi nhắc.” Diêm Hỉ Tài nhếch mép, ánh mắt lóe lên sự nhẫn tâm, phất tay: “Đi! Tranh thủ thời gian!”
Cả nhóm nhanh chóng rời , tiến sâu Binh đạo cổ tàng. Trong vùng đất hoang vắng chỉ còn một bóng đẫm máu, sõng soài đất như xác chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-phai-hi-than/chuong-65-la-cai-ten-cho-san-tan-quan-kia.html.]
Tiểu Giản khó nhọc dậy, vết thương mặt khiến rùng . Hắn lặng lẽ theo đám rời xa, trong đôi mắt là một tầng u ám lạnh lẽo.
Chốc , cắn răng lên, lê bước đuổi theo những dấu chân còn mới in mặt đất…
________________________________________
Phiêu Vũ Miên Miên
Bên .
“Vậy đây chính là nội cảnh Binh đạo cổ tàng …”
Trần Linh, trong bộ hý phục đỏ chót như máu, giữa vùng đất cằn cỗi. Hắn đảo mắt quanh, thì thào.
Từ lúc tiến cổ tàng, chủ động truy đuổi bất kỳ thế lực nào. Khoảng cách đến lúc cánh cổng cổ tàng mở vẫn còn đủ dài… Vậy nên cứ để những mâu thuẫn tiếp tục âm ỉ bùng lên. Hắn tin rằng – cuộc thanh trừng đẫm m.á.u là đoạn kết.
Hay cách khác, cứ để “đạn bay thêm một chút nữa.”
Mà hiện giờ, cần thời gian để tìm hiểu cách đoạt lấy đạo cơ.
Trước khi đây, tên Chấp pháp quan dẫn đầu từng : Muốn chạm tới đạo cơ của Binh Thần đạo thì cần cộng hưởng m.á.u và lửa, sát khí tụ trong c.h.é.m giết…
cụ thể thế nào?
Vừa nghĩ, Trần Linh men theo một gò đất thấp tiến lên.
Không xa phía là một khe rãnh lớn – sâu hoắm, kéo dài theo đường nứt của lòng đất. Trong đó mười mặc giáp trụ, tay cầm binh khí, đang tụm một chỗ bàn tán gì đó.
Chỉ cần lối ăn mặc và khí tức của bọn họ, Trần Linh ngay – đây sống. Mà là tàn ảnh sát khí cổ đại như lời Chấp pháp quan .
Hắn chần chừ, vẫn xuống gò đất, tiến gần hơn đến khe rãnh.
Vừa bước chân phạm vi, cả mười giáp trụ như cảm ứng điều gì. Bọn họ đồng loạt đầu Trần Linh, ánh mắt đầy căm hận, như thấy kẻ thù g.i.ế.c cha.
“LÀ TÊN CHÓ SĂN TẦN QUÂN KIA!! GIẾT!!!”
Gầm rống vang trời, cả bọn vung trường mâu lao thẳng về phía Trần Linh.
Trần Linh giật , theo bản năng lùi một bước khỏi khe rãnh. Ngay khoảnh khắc , mười ảnh đột nhiên dừng , vẻ hung hăng lập tức biến mất, đầu về chỗ cũ, tiếp tục tụ tập, dường như từng chuyện gì xảy .
Trần Linh: “…?”
Hắn chớp mắt, lòng đầy nghi hoặc, thử bước một chân trong khe rãnh.
Ngay lập tức—mười như phát cuồng:
“LÀ TÊN CHÓ SĂN TẦN QUÂN KIA!! GIẾT!!!”
Trần Linh rút chân —bọn họ im lặng, về trạng thái cũ.
Lại bước .
“LÀ TÊN CHÓ SĂN TẦN QUÂN KIA!! GIẾT!!!”
Lùi .
Im bặt.
Bước .
“GIẾT!!!”
Lùi .
Yên ắng.
Sau vài thử thử , Trần Linh đực , về phía mười tên giáp trụ bằng ánh mắt khó hiểu lẫn dở dở .
…Đây chẳng mấy cái NPC cảm ứng khu vực kiểu game online ?!