Ta Không Phải Hí Thần - Chương 66: Tàng Khí Chi Địa
Cập nhật lúc: 2025-07-21 03:24:09
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trần Linh rốt cuộc cũng hiểu rõ hơn về cái gọi là Binh Đạo Cổ Tàng. Lúc , viên chấp pháp quan từng : Thần Đạo Cổ Tàng là nơi hội tụ tất cả tinh hoa của một con đường tu luyện trong hàng vạn năm – là hiện của "thần đạo" giữa nhân gian. Khi để tâm lắm, nhưng giờ thì khác.
Trước mắt là một cảnh tượng đầy quái dị, và bất giác nhớ đến một khái niệm xưa cũ: Tồn trữ khí.
Nơi , chính là một loại tàng khí siêu cấp – một nơi chứa đựng bộ khí tức "chiến tranh" và "chém giết" của loài từ cổ chí kim. Và, chỉ là chứa – nó còn sống, vận hành, và diễn hóa theo quy luật riêng.
Chỗ bọn đang "thí luyện" thực chất chỉ là vùng rìa của cái tàng khí khổng lồ – nơi những tàn ảnh lịch sử gọi về, lặp trong chu kỳ dứt.
Trước mặt Trần Linh là mười bóng . Không thật, mà là những chiến binh huyễn ảnh – như thể đoạn ký ức chiến tranh nào đó đang tái hiện. Chỉ cần ai bước phạm vi , chúng sẽ tự động thức tỉnh, còn nếu rút lui, sát khí tan biến, thứ về trạng thái ban đầu.
Khó trách chấp pháp quan dặn "tùy sức mà ". Hình thức lịch luyện cực kỳ thông minh – buộc sinh tử, nhưng vẫn đủ thử thách. Người đủ bản lĩnh thể bỏ chạy bảo mạng sống. Người dũng cảm, sẽ tiến lên nghênh chiến, rèn luyện bản qua từng trận thực chiến.
Lúc , Trần Linh tiến thêm một bước rãnh đá, lui nữa – bước thẳng về phía mười huyễn ảnh chiến binh .
“Tên chó săn của Tần quân! Giết!!!”
Một tiếng gào thét đồng loạt vang lên, mười binh sĩ cầm trường mâu cùng lúc xông tới. Trong cái khe chật hẹp , bọn chúng còn đường vòng – chỉ chính diện đ.â.m chém!
Mũi thương nhuốm sát khí xé gió lao tới, nhưng ảnh Trần Linh như một dải khói mỏng, nhẹ nhàng né khỏi quỹ tích tấn công. Hắn lao lên phía như quỷ mị, một ánh d.a.o lạnh lóe lên – chủy thủ xuyên qua cổ họng kẻ đầu tiên!
Ngay đó, ba cây trường mâu khác đ.â.m thẳng vị trí .
Bọn binh sĩ hạng xoàng như đám tạp binh ở đường Băng Tuyền. Chúng huấn luyện, đánh theo đội hình, chiêu theo bài bản, cực kỳ hiểm độc.
Trần Linh nhanh chóng lùi trong khe đá, né mũi thương dày đặc. Rồi bất ngờ, đạp mạnh lên vách tường, hình bật cao giữa trung!
Giống như một bóng đen lướt qua đầu kẻ địch, nhẹ nhàng rơi xuống ngay giữa đội hình, chủy thủ vung lên như dải sáng lạnh, trong nháy mắt cắt phăng ba mạng .
Trong địa hình hẹp, trường mâu trở thành gánh nặng, còn Trần Linh, một một dao, như thần c.h.ế.t nhảy múa.
Chỉ trong một thở, bốn mạng trong vũng máu.
Trần Linh lặng lẽ đám thi thể, trong lòng dâng lên cảm xúc khó tả – xa lạ quen thuộc. Hắn hiểu vì thể tay nhanh như , chuẩn như . Chiêu mượn tường bay lên … rõ ràng là bản năng, học.
Cứ như … trời sinh g.i.ế.c .
Ngay lúc đang hoang mang, những t.h.i t.h.ể đất đột nhiên tan thành làn khói đen, chui hết cơ thể .
Một cảm giác kỳ dị bùng nổ trong đầu. Không đau đớn, mà là... ngạo mạn. Một loại khí thế như xem thiên hạ là rác rưởi. Như thể bước khỏi rạp chiếu phim gangster, lưng là gió, ánh mắt như đại ca đầu băng nhóm.
Sát khí rửa qua linh hồn – khiến thèm khát chiến đấu, khát máu, khát lửa.
Đôi mắt Trần Linh lóe lên ánh sáng dữ tợn. Không dừng , xông thẳng sáu binh sĩ còn !
Trong khe rãnh, vệt áo đỏ như m.á.u cuốn lên, chủy thủ liên tiếp xuất chiêu từ những góc ngờ tới. Sáu binh sĩ đánh lùi, cố giữ đội hình nhưng cản nổi.
Rồi – sơ hở xuất hiện.
Một kẻ trúng đòn đầu tiên, cả nhóm như domino ngã gục. Máu loang đỏ mặt đất. Sát khí tan từ thi thể, tiếp tục rót Trần Linh.
"Đồ chó săn… c.h.ế.t yên lành…"
Phiêu Vũ Miên Miên
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-khong-phai-hi-than/chuong-66-tang-khi-chi-dia.html.]
Tên binh sĩ cuối cùng rít lên, ánh mắt đỏ ngầu đầy căm phẫn, ngã xuống, chủy thủ còn cắm ngực.
Trần Linh cúi đầu , lẩm bẩm: “Chó săn Tần quân… đây là đoạn chiến tranh nào nhỉ?”
Hắn giỏi lịch sử, cũng chẳng hứng thú với việc truy nguồn gốc. Đối với , điều quan trọng nhất vẫn là – trộm lấy Đạo Cơ của Binh Thần Đạo.
Ngay khi định rời , mặt đất chân bắt đầu rung động.
Phía bầu trời Binh Đạo Cổ Tàng, mây đen cuồn cuộn, một thanh cự kiếm đen sì xuyên thủng cả trời cao đang dần hiện rõ hình dáng.
Tận cuối chuôi kiếm, một điểm sáng đỏ như m.á.u bắt đầu phát quang, giống một viên bảo thạch đỏ sẫm, như giữa màn đêm.
Cùng lúc đó, sát khí trong Trần Linh sôi trào. Hắn cảm nhận rõ một thứ gì đó – mạnh mẽ, đang khóa chặt .
Khoan … cảm giác , quen lắm…
Chưa kịp nghĩ xong, một sợi lụa đen như mực từ viên bảo thạch bung , như rắn trườn xuyên qua tầng mây, lao thẳng về phía Trần Linh!
________________________________________
Cùng lúc đó, ở một khu vực khác của Binh Đạo Cổ Tàng.
“Phế vật! Có bảy mà ba cái hình chiếu cũng đánh xong?!”
Trong một khe nhỏ, bảy chấp pháp giả trẻ tuổi đang vung vẩy đao kiếm, đánh cực kỳ khổ sở với ba huyễn ảnh binh sĩ.
Phía ngoài khe, Diêm Hỉ Tài đập chân chửi um trời.
“Cả đám vô dụng! Mấy năm nay chấp pháp giả các ăn chơi gì , mà c.h.é.m gió thì nhiều!”
Bên cạnh , Bồ Văn cũng lắc đầu chán nản.
Mấy tên chấp pháp giả trong khe gần như bật .
Bọn họ đúng là của Cực Quang Thành, ba năm kinh nghiệm, nhưng… đó là kinh nghiệm xài súng. Thời đại bây giờ, ai còn luyện d.a.o kiếm gì? Ra ngoài là rút s.ú.n.g bắn, nhanh gọn.
Mà trớ trêu – bộ s.ú.n.g của họ kẻ soán hỏa cướp sạch!
Không súng, bọn họ đành nhặt mấy món vũ khí lạnh cũ kỹ để đánh cận chiến. cả đám còn từng đụng kiếm d.a.o thật sự, đánh ba chiến binh huyễn ảnh dày dạn sa trường?
Kết quả, ba đánh bảy mà bảy vẫn thảm bại.
Diêm Hỉ Tài tức đến nghiến răng:
“Bồ lão , ngươi tay ! Chứ mà vô, chắc lỡ tay g.i.ế.c hết đám ngu mất!”
Bồ Văn nhiều, chỉ rút một tờ phù lục tuyên chỉ, niệm nhỏ:
"Định!"
Ba binh sĩ giáp trụ đột ngột yên tại chỗ, như đóng băng giữa trung.
Bảy chấp pháp giả mừng húm, xông lên như ong vỡ tổ, hò hét c.h.é.m giết… như thể mới tìm mạng sống.