Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ta Mang Siêu Thị Xuyên Về Cổ Đại Nuôi Tể Tướng - Chương 92: Xông Lên, Chặn Bọn Chúng Lại Cho Lão Tử! (1/2)

Cập nhật lúc: 2025-06-15 18:58:14
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sáng sớm hôm sau, La Vân Khỉ đã vội vã tới cửa hàng.

Cuộc chiến thương trường vẫn chưa dứt, mấy tiểu nhị do các hiệu buôn khác thuê tới đã đứng ngoài cửa từ lúc tờ mờ sáng, lớn tiếng rao hàng, nào là “bán đổ bán tháo”, “xả hàng thổ huyết”.

La Vân Khỉ khẽ nhếch môi cười lạnh, trong lòng cười khẩy: Đám người này việc khác chẳng ra gì, nhưng cái trò bắt chước thì học nhanh ra phết! Nàng muốn xem xem bọn họ trụ được mấy hôm.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: Mèo Kam Mập nếu truyện tui hợp gu bạn nhé! Hoặc bạn muốn đề cử một bộ nào đó bạn thấy rất hay nhưng chưa có người edit.

Mở cửa hiệu xong, nàng nhanh chóng sắp đặt hàng hóa cho ngay ngắn. Khi hàng hóa đã đâu vào đấy, trận chiến của ngày mới cũng chính thức khởi đầu.

La Vân Khỉ hắng giọng, bước ra trước cửa, cất tiếng rao vang dội:

“Bán lỗ tiếp tục! Mua một tặng một, số lượng có hạn, lỡ làng là không có lại đâu!”

Đang hô hào náo nhiệt, chợt thấy Lưu Thành Vũ dẫn theo một đám người rảo bước về phía đông.

La Vân Khỉ vội khóa cửa, lặng lẽ bám theo. Mới đi được vài bước đã thấy hai chữ “sòng bạc” to tướng hiện ra trước mắt, lại thấy Lý Thất đứng bên ngoài, trong lòng lập tức hiểu rõ mọi chuyện.

Xem chừng hôm nay bọn họ quyết ra tay rồi.

Nghĩ đến việc La gia nhiều phen gây hấn, La Vân Khỉ liền siết chặt nắm tay, hôm nay phải khiến bọn chúng tiêu tan cả vốn lẫn lời!

Quả nhiên, sự thể đúng như nàng đoán. Mấy hôm nay, củi trong võ đường đã được chặt chất thành đống như núi, Lưu Thành Vũ bèn xin phép sư phụ nghỉ một ngày, dẫn theo vài huynh đệ thân thiết kéo đến sòng bạc.

Bên này, sau hai lần ăn mùi đau, La Kim Quế cũng tạm thời thu mình, đang ngồi trong phòng sau vừa bóc hạt dưa vừa chuyện trò. Mẫu thân nàng ta thì nghiêng mình trên trường kỷ, có nha hoàn phe phẩy quạt hầu hạ, thảnh thơi vô cùng.

Từ ngày mở sòng bạc, La gia phất lên như diều gặp gió, La Kim Quế cũng bỏ váy vải thay thành áo lụa, đầu đội đầy trâm ngọc, châu hoa sáng choang.

Chỉ là mỗi khi nghĩ tới La Vân Khỉ, trong lòng vẫn thấy không cam tâm.

“Nghe nói con tiện nhân ấy dạo này đối đầu với đám mở hiệu buôn, bán hàng rẻ như cho.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-mang-sieu-thi-xuyen-ve-co-dai-nuoi-te-tuong/chuong-92-xong-len-chan-bon-chung-lai-cho-lao-tu-12.html.]

Lý Thục Cầm lườm nàng một cái:

“Ngươi thôi đi, đang sống yên ổn lại muốn rước việc vào người. Bị chọc tức chưa đủ à?”

La Kim Quế hừ lạnh:

“Ai thèm chọc ả. Con chỉ là nghẹn một bụng tức khó nuốt trôi.”

“Thôi thôi, ngươi cứ sống đời ngươi, nó bán rau nó, việc gì phải bận lòng. Nó chẳng qua là một bãi phân chó, ngươi đường đường là người, chẳng nhẽ lại đi tức giận vì một bãi phân?”

Lý Thục Cầm nói xong, khiến La Kim Quế không nhịn được cười, phì ra hạt dưa rồi cười nói:

“Mẫu thân nói phải, con chẳng thèm chấp với bãi phân chó!”

“Thế mới ngoan. Phụ thân ngươi nói rồi, ít bữa nữa nhà mình sẽ chuyển tiệm lên thành Vĩnh Định. Khi ấy mua một căn nhà lớn, sắm thêm vài nha hoàn hầu hạ, không bao giờ quay lại nơi rách nát này nữa.”

“Thật sao? Thế thì quá tốt rồi!”

La Kim Quế hớn hở gật đầu. Song trong lòng vẫn thấy nhột nhột khi nghĩ đến Hàn Diệp.

Ở trấn này bao ngày, chẳng thấy ai tuấn tú bằng hắn. Nhớ lại thân hình hắn cao ngất như trúc, trong đầu nàng ta lại bắt đầu mơ màng…

Hai mẫu tử đang trò chuyện thì bên ngoài bỗng ồn ào, khiến người bên trong chau mày khó chịu. Lý Thục Cầm đá vào nha hoàn bên cạnh, quát:

“Chết rồi à? Mau ra ngoài xem có chuyện gì!”

Nha hoàn tức giận trong bụng nhưng không dám lộ, vội vàng chạy ra ngoài.

Chỉ thấy một thiếu niên chừng mười bảy mười tám đang ngồi chơi xúc xắc, bên cạnh là một đám hán tử lực lưỡng đứng quanh. Bạc trắng đã chất thành đống cao, rõ ràng thắng không ít.

Loading...