THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 110: Hạ Lê: Cô đoán xem tôi có tin không? ---

Cập nhật lúc: 2025-12-11 16:18:36
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Lê đầy nghi ngờ: "Viện nghiên cứu gì cơ?"

Trần Ôn Uyển: "Mặc dù gia đình đ.á.n.h giá là đại tư bản, nhưng vẫn còn chút quan hệ ở địa phương.

Trước đây từng , tình hình sắp trở nên căng thẳng, một Viện Nghiên cứu Khoa học nguồn tin đặc biệt nhanh nhạy sẽ bí mật đưa những nhân tài giỏi giang của xuống nông thôn, để tránh ảnh hưởng, nhằm giữ hạt giống.

Trường hợp của cô giống."

Dùng một đống phế liệu nhỏ chế tạo động cơ, tự tay máy phát điện, bây giờ ngay cả pin khô cũng , thế nào cũng bình thường.

Tuy nhiên, nghĩ , cô bật : " cũng giống lắm, nếu là như , chắc chắn sẽ cố gắng ẩn , cố tình bộc lộ ?"

Hạ Lê:…

Hạ Lê lộ vẻ mặt khó : "Bác đây quả là uyên bác quá ha, quả nhiên hóng hớt phí công, tin tức lá cải gì cũng . Suy nghĩ nhiều quá !"

Cô cứ tưởng những đưa hạ phóng đều là đột nhiên gặp vận rủi, ngờ tổ chức tin tức từ .

Quả nhiên ở cũng những năng lực, nắm thông tin kịp thời.

Cô dùng gót bàn tay chống đầu gối dậy, phủi sạch bột than củi tay, cúi đầu Trần Ôn Uyển: "Đi thôi, ngủ, sáng mai còn dậy sớm ăn món gà tần nấm hương chứ."

Trần Ôn Uyển:…

Xem kìa, cái dáng vẻ khuyên ngủ của cô cũng thật đặc biệt.

"Được."

Trong lúc Hạ Lê rửa mặt, đầu óc cô bắt đầu tính toán những chuyện khác.

hẹn với chị dâu quân nhân ngày mai cùng sắm sửa đồ đạc gia đình, nên huyện thành một chuyến.

xem máy móc trong xưởng đường ở đây trông như thế nào, những thiết chức năng gì.

Cô quả thực thể dùng những thứ đơn giản nhất để chế tạo công cụ tác dụng tương tự, nhưng cô cũng cần xưởng đường cần dùng những công cụ gì.

Gà Mái Leo Núi

Mặc dù việc chế đường khó, nhưng các bước chế đường, chắc chắn chỉ đơn thuần là nấu đường.

Ngày mai gặp chị Vương thể hỏi thăm một chút, tiện thể nhờ chị nhắn với đồng chí Lục Định Viễn, xem thể dẫn cô xem xưởng đường , và chuẩn cho cô một vài thùng cao su để pin.

Với bản thiết kế đang treo lơ lửng đó, đồng chí Lục Định Viễn, vị "nhà cung cấp" , chắc chắn còn thể sử dụng một thời gian dài nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-110-ha-le-co-doan-xem-toi-co-tin-khong.html.]

Hạ Lê ngủ sớm, sáng hôm cũng dậy sớm để đến huyện thành hội họp với chị Vương.

Hạ Lê đến điểm hẹn, thấy bên cạnh chị Vương thêm một nam một nữ.

Người phụ nữ phúc hậu, mặt tròn trịa, trông dễ gần thì cô từng gặp, còn đàn ông cạnh hai phụ nữ chính là Lục Định Viễn.

Một dấu chấm hỏi lớn từ từ hiện trong đầu Hạ Lê.

Đây là sự kết hợp kiểu gì thế ?

Chị Vương thấy Hạ Lê tới, lập tức nở một nụ rạng rỡ vẫy tay gọi cô.

Với vẻ mặt hân hoan, chị gọi: "Tiểu Hạ! Mau đến đây! Cung tiêu xã hôm nay cá tươi, chúng mau đến giành vài con!"

Hạ Lê nghĩ thầm, nếu là thứ khác, lẽ cô sẽ còn cân nhắc, nhưng cá thì thực sự cần.

Mấy hôm nay ở nhà cô sắp ăn phát ngán .

Trong lòng nghĩ , nhưng Hạ Lê cũng mất hứng của chị , cô nhanh chóng tới: "Chào chị Vương."

Chị Vương kéo tay Hạ Lê , híp mắt giới thiệu: "Lục doanh trưởng chắc cô , giới thiệu nữa."

Chị chỉ phụ nữ trông phúc hậu, hiền lành: "Đây là chị dâu của đồng chí đoàn trưởng Lục doanh trưởng, cũng ngoài xem gì mua về cải thiện bữa ăn .

Lục doanh trưởng đến giúp chị xách đồ đấy."

Nếu chị Vương thêm câu cuối cùng thì thôi, nhưng bổ sung xong câu đó, Hạ Lê càng cảm thấy khó hiểu hơn trong lòng, ánh mắt Lục Định Viễn cũng chút đúng.

Chị dâu mua sắm, còn em trai tháp tùng? Nghe thế nào cũng thấy gì đó .

Lục Định Viễn giữ vẻ mặt nghiêm nghị, đôi môi mỏng mím chặt thành một đường thẳng, đáp chút biểu cảm: “Là Đoàn trưởng Bạch nhờ cùng.”

Trước đó thấy việc gì đó bất , cho nên mới nhờ Bạch tẩu cùng .

sự thật chứng minh, dù thêm một nữa, chuyện vẫn trông vẻ chút nào.

Hạ Lê nhếch khóe môi, chỉ đáp một tiếng khô khan: “Ừm.”

Lục Định Viễn: ...

 

Loading...