Sử dụng từ ngữ thô tục
Truyện không chính chủ
Nội dung có yếu tố chính trị
Nội dung xuyên tạc lịch sử
Nội dung không phù hợp với độ tuổi
Nội dung tuyên truyền mê tín dị đoan
Lỗi khác
-- Chọn chapter --
Chương 171: Đại sư, sao cô biết hết mọi chuyện? ---
Chương 170: Hạ Lê: Đã què chưa? Xem xem đã què chưa? Chưa què thì tôi tiếp tục dụ dỗ ---
Chương 169: ---
Chương 168: ---
Chương 167: ---
Chương 166: ---
Chương 165: Có đáng gì đâu chứ? ---
Chương 164: Hạ Lê: Ngoài tôi ra, không ai được phép gây rối hơn tôi! ---
Chương 163: Xem này, thôn mình đánh nhau với thôn bên rồi! ---
Chương 162: Nếu theo tính cách cô ấy, chắc chắn sẽ phun thẳng vào mặt ---
Chương 161: Mới sáng sớm ư? ---
Chương 160: Bái sư!!? ---
Chương 159: Học chút kiến thức luôn là điều tốt ---
Chương 158: Hơi Tốn Công ---
Chương 157: Bùn Vàng Có Thể Biến Đường Đỏ Thành Đường Trắng Sao!? ---
Chương 156: Than ôi, Người Tài Việc Nhiều ---
Chương 155: Nếm Thử ---
Chương 154: Không Sao, Chúng Tôi Không Sợ Chờ! ---
Chương 153: Kích Động Lòng Người ---
Chương 152: Tình Thâm Bất Thọ, Huệ Cực Tất Thương ---
Chương 151: Cứ ở vậy đi, một mình no bụng cả nhà không lo đói ---
Chương 150: Lục Định Viễn đã tìm được đối tượng ---
Chương 149: Không phải đối tượng ---
Chương 148: Trình Tuyết suýt chút nữa bị Hạ Lê chọc tức chết ngay tại chỗ ---
Chương 147: ---
Chương 146: ---
Chương 145: ---
Chương 144: ---
Chương 139: Việc đã đến nước này, cha còn không chịu nói cho con biết sao? ---
Chương 143: Lừa gạt ---
Chương 138: Đăng báo đoạn tuyệt quan hệ đi ---
Chương 142: Chúng ta tự nhiên là người cùng hội cùng thuyền, không phải sao? ---
Chương 137: ---
Chương 141: Niềm tin/Thực tế ---
Chương 136: ---
Chương 140: Cũng cảm thấy có gì đó không ổn rồi ---
Chương 135: ---
Chương 134: Thợ săn giỏi nhất thường xuất hiện dưới thân phận con mồi ---
Chương 133: Điều tra tường tận thì được, tiền không trả ---
Chương 132: Thị trường của người bán, độc quyền duy nhất, không đời nào để người mua cò kè mặc cả! ---
Chương 131: Cùng ai chơi trò bí hiểm đấy? Bà đây không chơi trò đó! ---
Chương 130: Chúng tôi là quân nhân Hoa Hạ, phải làm hết sức mình ---
Chương 129: Là tôi bảo các anh đứng chầu chực ở ngoài cửa sao? ---
Chương 128: Cái gã này có phải bị ngốc không? ---
Chương 127: Nhưng với tính cách của Hạ Kiến Quốc, ông ấy tuyệt đối sẽ không tiết lộ những chuyện đã hứa giữ bí mật cho bất kỳ ai khác ---
Chương 126: Chi bằng tôi biểu diễn lạc đường cho các đồng chí xem? ---
Chương 125: Ba lần vào trại ---
Chương 124: - Đùng—! ---
Chương 123: - Hôm Nay Không Để Hai Kẻ Này Phải Đền Tội Nơi Đây, Chết Không Toàn Thây, Thì Cô Hạ Lê Xem Như Thua! ---
Chương 122: - Xem Ra Dù Không Thể Đưa Cô Ta Về Đảo Nhỏ, Cũng Phải Hủy Cô Ta Ở Nơi Này ---
Chương 121: - Đến Rồi ---
Chương 120: Rốt cuộc ai mới là kẻ xấu? ---
Chương 119: Đây đâu phải là bị thương? Đây rõ ràng là bị tháo khớp! ---
Chương 118: Đến Nhà máy Đường ---
Chương 117: Cậu nghĩ tôi sẽ tin sao? ---
Chương 116: Ban ngày chớ nói chuyện người, ban đêm chớ nói chuyện ma quỷ ---
Chương 115: Toàn bộ bị tiêu diệt ---
Chương 114: ---
Chương 113: ---
Chương 112: ---
Chương 111: ---
Chương 110: Hạ Lê: Cô đoán xem tôi có tin không? ---
Chương 109: Cô không phải là người từ Viện Nghiên cứu Khoa học trốn xuống đấy chứ? ---
Chương 108: Hạ Lê: Người ngoài, không hiểu vật giá nơi này ---
Chương 107: Hạ Lê: Nếu ông hay suy diễn như thế, tôi không sợ đâu nhé ---
Chương 106: “Chuyến đi tồi tệ” mới chỉ bắt đầu thôi ---
Chương 105: ---
Chương 104: Đó cũng là một người đáng thương ---
Chương 103: Cô đừng bận tâm làm gì ---
Chương 102: Có chuyện gì mà lại nghĩ quẩn? ---
Chương 101: Hạ Lê: Chỉ cần đầu óc tôi còn minh mẫn, không ai cản được tôi lười biếng! ---
Chương 100: Cứ làm thế này nữa, tôi thấy tay và lưng sắp tàn phế mất thôi ---
Chương 98: Trừ phi cô đưa ra được bằng chứng! ---
Chương 97: Đây không phải là nói lý lẽ sao!? ---
Chương 96: Quốc gia còn có ngày nghỉ, không thể cho ông đội trưởng này nghỉ một ngày sao!? ---
Chương 95: Thì ra là thế ---
Chương 94: Hạ Kiến Quốc lại muốn đánh con ---
Chương 93: Chẳng phải lại bị tìm cách gây khó dễ đến chết sao? ---
Chương 92: Nhưng người này lại cố tình là Hạ Lê ---
Chương 91: Đây đã là Tân Hoa Hạ rồi, mà viện tri thức thanh niên vẫn ngày ngày bày trò cung đấu hợp bè kết phái ---
Chương 90: Đại đội trưởng: Có thể làm người không? Chí ít đừng làm chó. ---
Chương 89: Từ Chối ---
Chương 88: Đồng chí Tiểu Hạ xem có hứng thú nghiên cứu thứ này không? ---
Chương 87: --- Sóng gió kinh hoàng.
Chương 86: --- Tiểu đoàn trưởng Lục, nhân duyên của anh tốt thật đấy.
Chương 85: --- Hạ Lê: Đừng ai cản tôi! Tôi thật sự không bị thần kinh!
Chương 84: --- Hạ Lê: Mệt rồi, không bao giờ tin mấy kẻ xấu xa các người nữa.
Chương 83: Tôi Muốn Ăn Thịt Kho Tàu, Cho Nhiều Đường Vào ---
Chương 82: Lại Hành Hạ Tôi Lâu Như Vậy, Tôi Đói Rồi, Cho Tôi Một Bữa Nữa Được Không? ---
Chương 81: Gây Náo Loạn ---
Chương 80: Hươu nước ---
Chương 79: Khí đến mức bỏ đi ---
Chương 78: Thằng quái nào còn gọi cái thứ này là người chứ? Rõ ràng là một thứ vũ khí sinh học! ---
Chương 77: Quân khu này có hơi nghèo thì phải ---
Chương 76: Sự đối đầu nghiệt ngã của số phận ---
Chương 75: Tôi nói tôi không biết hắn là đặc vụ, anh có tin không? ---
Chương 74: Đài bán dẫn và vô tuyến điện có giống nhau không? ---
Chương 73: Chắc là bị đánh hỏng rồi, không tiếp sóng được ---
Chương 72: Cầu cứu ---
Chương 71: Biết thế hôm nay đừng hành động mạo hiểm bại lộ!!! ---
Chương 70: Hạ Lê: Cứ ép tôi phải thêm món ăn ---
Chương 69: Chết lặng khi thấy hành động của Hạ Lê ---
Chương 68: Chết lặng khi thấy hành động của Hạ Lê ---
Chương 67: Cô có biết cá chưa phơi khô và cá đã phơi khô có hai mùi vị khác nhau không? ---
Chương 66: Hạ Lê bị họ cô lập, nhưng Hạ Lê không được phép đi! ---
Chương 65: Loại người nấu cơm thì trên sống dưới khê, hầm canh cũng cháy cả nồi ---
Chương 64: Những đứa trẻ ở Viện Tri Thức này thực sự không biết điều gì cả! ---
Chương 63: ---
Chương 62: ---
Chương 61: ---
Chương 60: ---
Chương 59: Hỏi Thẳng Bố Có Tức Hay Không!! ---
Chương 58: “Ai!?” ---
Chương 57: - Sao tôi lại làm chuyện tổn hại đạo đức hả? ---
Chương 56: - Tên khốn! Không vắt kiệt anh thì tôi không phải họ Hạ! ---
Chương 55: - Thế nên là? Anh bây giờ muốn bắt tôi về thẩm vấn sao? ---
Chương 54: Thật trùng hợp, lại gặp nhau ở đây, đang đi dạo à? ---
Chương 53: Lại bị để mắt đến ---
Chương 52: Cô ấy giỏi nhất mọi thứ, không giỏi thì sẽ học ---
Chương 51: Cô ấy giỏi nhất mọi thứ, không giỏi thì sẽ học ---
Chương 50: Hạ Lê: Giương cao ngọn cờ ư? Tôi thạo nhất đấy! ---
Chương 49: Hai người đều phải vào nhà giam ---
Chương 48: Chế tạo ---
Chương 47: Một cô gái tốt, làm gì không được, cớ gì cứ đâm đầu vào việc đội súng bắn thế này! ---
Chương 46: Thiếu Tình Đồng Chí ---
Chương 45: Hạ Lê: Không làm cho đồng hồ cát của anh xoay ngược lại thì coi như tôi thua ---
Chương 44: Tôi mong hôm nay có thể đạt đủ công điểm ---
Chương 43: Cái Gì Mà Gọi Là Hàng Xóm? Mấy Tri Thanh Kia Bắt Nạt Con Hả?! ---
Chương 42: Ai Mà Chẳng Biết Giả Vờ Khóc Lóc Cơ Chứ? ---
Chương 41: Xem Ông Nói Cứ Như Tôi Thích Gây Chuyện Với Người Khác Lắm Ấy ---
Chương 40: ---
Chương 39: ---
Chương 38: ---
Chương 37: ---
Chương 36: ---
Chương 35: ---
Chương 34: ---
Chương 33: Nếu Có Ý Đồ Bất Chính, Họ Sẽ Không Thấy Cả Hai Cái Xác Của Các Người ---
Chương 32: Hy Vọng Có Thể Hợp Tác Điều Tra ---
Chương 31: Bị Động Tay Chân ---
Chương 30: Thứ đó sửa chữa thế nào? Có cần tháo tung ra không? ---
Chương 29: Như thể muốn nhảy cửa sổ bỏ trốn ---
Chương 28: “Không ngờ lại có duyên phận thế này.” ---
Chương 27: Tự giới thiệu ---
Chương 26: Tôi nói tôi không phải là kẻ bắt cóc, các anh có tin không? ---
Chương 25: Bán cho tôi luôn được không? ---
Chương 24: Tình huống bất ngờ xảy ra ---
Chương 23: Con = Không bị kỷ luật, Bị kỷ luật = Không có con ---
Chương 22: Cô gái này, thật không tầm thường chút nào! ---
Chương 21: Đột nhiên nhận ra, người cô cho là đáng thương, có lẽ không hề đáng thương chút nào ---
Chương 20: Không cần, tôi lớn lên trong Quân khu đại viện, người gặp nguy hiểm chưa chắc đã là tôi ---
Chương 19: Tôi thích "giúp người" ---
Chương 18: Đúng là nên để cô ấy đi ---
Chương 17: Cô ấy sắp được ăn hải sản rồi! ---
Chương 16: ---
Chương 15: ---
Chương 14: ---
Chương 13: Đột Nhiên Có Một Cánh Tay Khoác Lên Vai ---
Chương 12: Con Phải Ngoan Ngoãn Đi Hạ Hương Bắc Đại Hoang, Bằng Không Thì Lấy Chồng! ---
Chương 11: Không Phải Hạ Phóng Sao? Sao Lại Thành Hạ Hương Rồi?!!! ---
Chương 10: - Nhất định sẽ truy cứu đến cùng ---
Chương 9: - Triệu Đại Cữu tới cửa ---
Chương 8: - Con mới là hy vọng tương lai của Hoa Hạ ---
Chương 7: - Đây là hy vọng tương lai của Hoa Hạ ---
Chương 6: Nhà mình có giấu vàng không? ---
Chương 5: Phải nhanh chóng nghĩ cách mới được ---
Chương 4: Anh tuyệt đối không thể để con gái mình bị người khác chà đạp! ---
Chương 3: Con nghĩ người ưu tú như Triệu Hải Ninh có thể cưới con sao? ---
Chương 2: Nói là thật sao? ---
Chương 1: Ăn hết khổ rồi mới biết quý trọng phúc phần!!!
Gửi báo cáo
Huỷ