Đại đội trưởng gật đầu với cô: “Vậy cô nghỉ ngơi cho nhé, xem xét công việc của .”
Hạ Lê: “Vâng ạ.”
Sau khi Đại đội trưởng khỏi, Hạ Lê trở về nhà.
Lẽ cô báo bình an với cha ngay lập tức, nhưng giờ đang là giờ việc, cha đang công điểm, cô cũng chẳng tìm .
Suy nghĩ một lát, cô quyết định đến nhà kho.
Ngồi xổm một thùng lớn xỉ than ngâm trong axit hypoclorơ (hypochlorous acid) pha sẵn, Hạ Lê chìm một sự im lặng kéo dài.
Trong lòng chợt thấy buồn tức giận.
Lần cô giam ở quân khu là bốn ngày rưỡi, đúng thời gian cần thiết để ngâm bột than hoạt tính dung dịch axit hypoclorơ để chế tạo ắc-quy.
Lần cũng thế, cô giam một tuần, mới phát minh máy bơm nước thì chỉ kịp hưởng phúc lợi nửa ngày, lúc cô trở về thì ruộng đồng tưới xong hết .
Lần nếu gặp chuyện công điểm, vì nghiên cứu thứ linh tinh để trốn việc, là cô cứ phố dạo một vòng, để của quân đội bắt tra hỏi hai ngày là xong?
Mẹo lười biếng của tăng thêm một bậc !
Lấy một cái thùng cao su, dây điện, muối, ốc vít và hai ống kim loại, Hạ Lê bắt tay chế tạo ắc-quy (pin).
Đầu tiên, cô cắt miếng cao su lớn, cuộn thành hình trụ và nhét chính giữa thùng cao su, dùng băng dính đen cố định . Tiếp đó, rắc một túi muối đáy thùng, đổ đầy bột than , nén chặt.
Lại lấy hai ống kim loại nối với dây điện, cắm bột than ở hai bên trái . Giữa hai ống đồng đặt một miếng cao su vật cách điện, tránh đoản mạch do hai cực dương và âm tiếp xúc.
Sau đó, cô cắt một miếng cao su hình tròn bằng miệng thùng, khoan hai lỗ nhỏ ở hai bên trái và vặn ốc vít , nối các ốc vít với dây điện.
Đậy nắp , dán chặt thùng và nắp, một chiếc ắc-quy thành.
Tuy nhiên, chiếc ắc-quy hiện điện, lát nữa cô mang nó đến bờ đập dùng máy phát điện để nạp năng lượng.
Hạ Lê tổng cộng bốn chiếc ắc-quy lớn và sáu chiếc ắc-quy nhỏ.
Trước đó cô hứa với Đại đội trưởng sẽ hệ thống động lực cho xe , thứ dùng là thích hợp nhất.
Làm xong thứ, Hạ Lê ngước trời, gần đến giờ đội viên tan ca.
Hạ Lê ôm bốn chiếc ắc-quy lớn, chuẩn đến bờ đập để sạc điện, nhưng khỏi cửa thì chạm mặt Trần Ôn Uyển đang xách nhiều đồ về.
Trần Ôn Uyển thấy Hạ Lê định ngoài thì ngạc nhiên: “Cô định ngoài nữa ?
cô về nên vội vã đổi một ít gà vịt ở mấy thôn xung quanh, tính cho cô ăn tối nay.
Tối nay còn ăn nữa ?”
Lúc nãy Hạ Lê trở về bao nhiêu vây quanh, với hình nhỏ bé của Trần Ôn Uyển, cô chen cũng .
Thế là cô quyết định mua chút đồ ăn , đợi tối về hẵng từ từ chuyện.
bộ dạng Hạ Lê vẻ đó?
“Ăn chứ, tất nhiên là ăn !”
Hạ Lê nghĩ ngợi gì mà đồng ý ngay lập tức, hì hì đưa tay vỗ vỗ chiếc ắc-quy cô đang ôm trong lòng, vẻ mặt hớn hở : “ xong ắc-quy, mang bờ đập sạc điện đây. Tối nay chúng sẽ điện dùng!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-138-dang-bao-doan-tuyet-quan-he-di.html.]
Trần Ôn Uyển nhớ đến ánh đèn điện ở thành phố, khóe miệng cũng khẽ cong lên theo.
“Được , cô sạc điện . Tối nay cô ăn gì?”
Hạ Lê ghé sát xem những thứ trong giỏ của cô , trong lòng thầm hô một tiếng: Quả nhiên là hàng xịn.
Cô đổi gà vịt, thì đúng là đổi gà vịt thật.
Không chỉ gà và vịt sống, mà còn cả một đống trứng gà, trứng vịt nở nữa.
Chủng loại khá phong phú.
“ mang về chút nấm. Lát nữa cô ngâm , tối xem chúng hầm chút canh.
Mấy món còn thì tùy cô .”
Trần Ôn Uyển đương nhiên ý kiến gì, gật đầu đồng ý.
“Được.”
Tối hôm đó, hai ăn uống thỏa thuê, đó tám chuyện với về đủ thứ tin đồn họ trong bốn ngày rưỡi xa . Xong xuôi, Hạ Lê liền cầm canh gà và thịt vịt hầm lặng lẽ lẻn đến khu chuồng trâu.
Ba ở khu chuồng trâu, khi tan ca về thì thêm việc gì khác, sớm đợi Hạ Lê trong phòng.
Ngay khi cô xuất hiện, cả ba đều tiến đến đón.
Lê Tú Lệ kiểm tra Hạ Lê từ đầu đến chân một cách tỉ mỉ, sợ con gái tra tấn ở quân khu, nhưng nó cố tình giấu giếm .
Hạ Lê chút bất lực: “Mẹ ơi, chẳng lẽ họ dám đ.á.n.h con lén ?”
Cô lén đ.á.n.h họ là may , Triệu Cường giờ thấy cô còn chạy vòng mà!
Lê Tú Lệ con gái với vẻ bất lực, trong mắt tràn đầy sự xót xa, nước mắt kìm chảy xuống.
“Đều là của cha , nếu phận cha liên lụy đến con, con cũng đưa thẩm tra hết đến khác.
Hay là con đăng báo , đoạn tuyệt quan hệ với bọn , bọn họ sẽ đến gây phiền phức cho con nữa.”
Lần ngay cả Hạ Kiến Quốc cũng lời trách mắng Hạ Lê, chỉ thở dài thườn thượt gật đầu: “Cha cũng đồng ý việc đăng báo.
Chỉ cần con là con gái của Hạ Kiến Quốc, sẽ còn ai tìm con gây phiền phức nữa.
Hai hôm nữa cha sẽ tìm cách đưa con đến một nơi khác, chuyện cứ thế coi như qua.”
Lê Tú Lệ Hạ Lê với ánh mắt xót xa, thấy con gái phản bác, vội vã nhẹ nhàng vỗ vỗ tay cô: “Con đừng cảm thấy đoạn tuyệt quan hệ với cha là phản bội, là bất hiếu.
Gà Mái Leo Núi
Con là con gái ruột của cha , cha chỉ mong con bình an.
Nếu con cứ chúng liên lụy hết đến khác, những cha thể yên lòng ?
Con ơn hãy thương cha một chút, ?”
Hạ Lê Lê Tú Lệ nước mắt lã chã, trong lòng cô cũng thấy khó chịu vô cùng, cảm xúc chua xót dâng lên khiến khóe mắt cô cũng cay xè.
Rốt cuộc là thời đại bối cảnh tồi tệ đến mức nào, mới khiến một yêu thương con gái sâu sắc thốt câu: "Hãy cắt đứt quan hệ với , đó mới là cho con, chỉ khi cắt đứt quan hệ thì lòng mới yên "?
Để bảo vệ con gái mà đoạn tuyệt quan hệ với nó, bản chuyện là ngược bản tính con !