Người đàn ông lộ rõ vẻ đắc ý như ý nguyện, khóe miệng khẽ cong lên.
"Chúng đến đây là để dụ cô qua đó. Nếu cô , chúng dám chắc phụ nữ sẽ ."
Hạ Lê thấy lời , đến cả chân răng cũng bắt đầu đau nhức.
Vậy là cả đám , từng đợt từng đợt một, ngay cả sản phụ cũng tính , tất cả đều là để bẫy cô?
Rõ ràng sản phụ thật sự đang sinh con, đứa bé lầu chính là bằng chứng!
Rốt cuộc là ai tay lớn đến , nhất quyết bắt cô?
Cô nghiến răng đàn ông: "Các sợ thật sự g.i.ế.c c.h.ế.t đứa bé ?"
Người đàn ông lập tức lạnh: "G.i.ế.c c.h.ế.t thì ?
Hơn hai mươi năm huấn luyện, mà cô g.i.ế.c c.h.ế.t mười mấy . Một đứa bé còn kịp đưa huấn luyện, c.h.ế.t thì c.h.ế.t thôi. Chúng bao giờ thiếu lực lượng mới."
Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của , Hạ Lê thật.
Những kẻ thực sự coi mạng đứa bé là mạng sống. Ngay cả cũng thể sinh con xong vứt ở đó, còn thể mong đợi ai khác thương xót sinh mạng của đứa bé?
Bọn chúng, từng đứa từng đứa một, thực sự !
Cô cũng thật sự mất hết nhân tính đến mức lầu để hại đứa bé. Cô xách đàn ông trong tay, điên cuồng lao về phía Nhà máy Đường.
Dù thế nào nữa, chuyện là do cô mà , thể để vợ đồng chí Vương liên lụy.
Dưới lầu bệnh viện.
Lục Định Viễn theo manh mối mà dân cung cấp đến bệnh viện, thì thấy mấy chiếc xe vận tải quân đội đỗ sẵn cổng. Từng lính Giải phóng quân nghiêm trang, s.ú.n.g đạn đầy đủ lượt nhảy xuống khỏi thùng xe phía .
Lục Định Viễn thấy cảnh , lập tức nhíu mày, nhanh chóng chạy tới, thấy Liên trưởng Vương đang mặt mày căng thẳng, như xông thẳng bệnh viện.
Anh lạnh giọng hỏi: "Có chuyện gì thế?"
Sắc mặt Liên trưởng Vương tối sầm, tỏa khí lạnh, thấy tiếng Lục Định Viễn thì đầu , giọng xen lẫn sự nghiến răng:
"Vợ và Đồng chí Hạ bắt cóc. Vừa tiếng s.ú.n.g lầu, hiện tại tình hình rõ."
Hai tay nắm chặt khẩu súng, trong lòng hận những kẻ xa đó đến tận xương tủy.
Lục Định Viễn , lòng trĩu nặng. Anh quét mắt xung quanh một vòng, vỗ vai Liên trưởng Vương.
"Chúng lên xem , đồng chí đừng quá lo lắng. Vợ đồng chí và những kẻ đó mâu thuẫn lợi ích gì, chắc gặp chuyện."
Nói xong, rút khẩu s.ú.n.g lục bên hông , cùng với đại đội quân nhân tiến lên tầng bốn.
Tất cả căng thẳng cảnh giác lên đến tầng bốn, thì thấy cửa phòng sinh đỏ rực một mảng, mười mấy mặc áo blouse ( phân biệt màu trắng đỏ) rải rác sàn, bất động.
Một chiến sĩ trẻ nhanh chóng tiến lên, lượt đưa tay dò xét cổ những , đó đầu lắc đầu về phía Lục Định Viễn và Liên trưởng Vương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-118-den-nha-may-duong.html.]
Những đều c.h.ế.t hẳn.
Nghe , hình Liên trưởng Vương càng thêm căng cứng.
Ngay cả các y tá bác sĩ cũng gặp chuyện, vợ thể ?
"Hình như tiếng trẻ con ."
Một chiến sĩ trẻ gần phòng sinh hơn lắng tai , lờ mờ thấy tiếng thút thít yếu ớt, đột nhiên nhíu mày .
Mọi vội vã xông phòng, chỉ thấy giường sinh một đứa bé quấn tã gọn gàng.
Đứa bé chào đời bao lâu, da nhăn nheo, đỏ hỏn. Chắc là quá lâu, giọng ngắt quãng, vẻ vô cùng đáng thương.
Lục Định Viễn nhíu mày : "Đưa đứa bé xuống lầu ."
Đồng thời, nhanh chóng đến bên cửa sổ xuống.
Anh thấy một hàng vệt m.á.u dọc theo ống thoát nước bên cửa sổ chảy xuống, như thể dùng sức trượt xuống.
"Bọn chúng ở đây, trèo qua cửa sổ xuống.
Mau xuống lầu xem ."
Đám theo vệt m.á.u truy đuổi nhanh chóng, và cũng giống như Hạ Lê, họ mất dấu vết tại nơi vệt m.á.u kết thúc.
Lục Định Viễn xung quanh. Nơi hoang vắng, e rằng căn bản ai thấy chuyện gì xảy ở đây.
Manh mối cắt đứt ở đây, lẽ là bọn chúng lên một chiếc xe nào đó, nên mới để vết m.á.u tiếp tục.
Suy nghĩ một lát, trầm giọng lệnh: "Đến Nhà máy Đường!"
Liên trưởng Vương cùng bộ chiến sĩ nghiêm giọng: "Rõ!"
Hạ Lê tháo khớp cả hai cánh tay và hai chân của đàn ông dám lớn tiếng với cô, đó vác cả lên vai như vác một tấm áo choàng, điên cuồng lao về phía .
Gà Mái Leo Núi
Cô đàn ông vẻ hôn mê lưng, nhíu mày quát: "Anh đừng ngủ!
Nếu ngủ, tìm Nhà máy Đường, chẳng kế hoạch của các sẽ đổ sông đổ biển ?"
Hạ Lê cảm thấy cực kỳ nghẹn khuất.
Cô giải cứu con tin, còn vác kẻ địch lưng, dỗ dành đừng ngủ. Ai thể uất ức hơn cô?
Cái thời đại khỉ ho cò gáy bao giờ mới bản đồ chỉ đường đây chứ?
Người đàn ông vốn cô đ.á.n.h cho khí ít khí nhiều, thể ngờ rằng vị chuyên gia cơ khí tài giỏi trong tin đồn là một kẻ mù đường.
Hiện tại đau nhức. Cánh tay và chân tháo khớp, thậm chí còn cảm nhận sự tồn tại của chúng. Hắn thể sợ hãi, nhưng dám ngất , sợ Hạ Lê tìm Nhà máy Đường.
Nghe thấy lời Hạ Lê , suýt nữa phun một ngụm m.á.u tươi!