THẬP NIÊN 60: QUAN QUÂN LẠNH LÙNG BỊ NỮ TIẾN SĨ LỢI HẠI THU PHỤC - Chương 113: ---

Cập nhật lúc: 2025-12-11 16:18:39
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sảy thai

Hạ Lê hít sâu một , đưa tay quệt mạnh lên mặt. Cuối cùng cô vẫn đành lòng khoanh tay chuyện .

Cô nhanh chân chạy đến, vòng một cánh tay phụ nữ qua cổ , tay còn ôm lấy eo cô , cúi xuống, tay đỡ lấy đầu gối, dễ dàng bế bổng phụ nữ theo kiểu công chúa.

sang Vương tẩu: “Chị ơi, bệnh viện ở ?”

Vương tẩu hành động bất ngờ của Hạ Lê cho giật . Nhìn Hạ Lê dễ dàng bế bổng một phụ nữ nặng gần trăm cân, chị khỏi kinh ngạc.

Chị vội vàng chỉ một hướng, dẫn đường: “Ở phía bên , mau lên!”

Hạ Lê gật đầu, giọng cũng trở nên nặng nề: “Vâng.”

Cân nhắc tốc độ của Vương tẩu, tốc độ chạy của Hạ Lê cũng chỉ ở mức bình thường, nếu bỏ Vương tẩu thì cô cũng đường đến bệnh viện.

Người phụ nữ trong lòng cô ngừng thút thít.

“Con ơi, con ơi, bảo vệ con!”

Giọng đau thương, thê lương, giống hệt một sắp mất con nhưng vẫn hy sinh mạng sống để giữ đứa bé.

Hạ Lê hít sâu một . Thực lòng mà , cô thích tiếp xúc thể với lạ, nhưng trong tình cảnh thì thể tránh . Tuy nhiên, cô chắc nếu phụ nữ cứ tiếp tục lóc lải nhải, cô thể sẽ theo bản năng mà vô tình ném ngoài.

“Đừng ồn ào.”

Tiếng của phụ nữ chợt dừng .

Hạ Lê nhắm mắt . Dù cũng cần nghĩ đến tâm trạng của bà bầu, cô bổ sung thêm một câu: “Một lát nữa cô sẽ còn sức để sinh con .”

Nghe , phụ nữ thêm lời nào nữa.

Nam Đảo lớn lớn, nhỏ nhỏ. May mắn , họ đang ở gần xưởng đường, thuộc khu công nghiệp, nên cách đến bệnh viện xa.

Sau mười lăm phút chạy bộ, ba cuối cùng cũng chạy bệnh viện.

Vương tẩu bước bệnh viện hét lớn: “Bác sĩ! Bác sĩ! Có sắp sảy thai, mau giúp đỡ!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-60-quan-quan-lanh-lung-bi-nu-tien-si-loi-hai-thu-phuc/chuong-113.html.]

Các bác sĩ trong bệnh viện thấy tiếng gọi, lập tức kéo đến, thì kéo, thì đỡ, đưa phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i phòng sinh.

Khi Hạ Lê buông tay, phần n.g.ự.c và cánh tay cô đều ướt đẫm.

Gà Mái Leo Núi

Không mồ hôi của cô, mà là mồ hôi của phụ nữ .

Cô vặn vẹo , cảm thấy khó chịu.

Vương tẩu đưa phụ nữ phòng sinh xong bước , cũng đưa tay quệt mồ hôi đầu.

Chị lớn tuổi, bao nhiêu năm vận động mạnh như thế ?

Vừa chạy một đoạn đường dài như thế, suýt nữa lấy nửa cái mạng già của chị!

“Tiểu Hạ, phụ nữ nãy chồng cô là công nhân xưởng thép, chúng thông báo cho nhà.

Chị xuống phòng tiếp tân gọi điện cho chồng cô , em đợi chị ở đây một lát.”

Hạ Lê ý kiến gì, gật đầu: “Vâng.”

Sau khi Vương tẩu , Hạ Lê chiếc ghế băng bên ngoài phòng sinh.

Ghế dài lúc đều là loại ghế gỗ ghép từ các thanh, giống hệt bàn ghế học sinh tiểu học, sơn lớp sơn màu xanh quân đội, vì thời gian quá lâu nên lớp sơn bong tróc nham nhở.

Hạ Lê chiếc ghế băng, chỉ nhanh chóng trở về nhà. Mặc dù cô sẵn quần áo để trong gian dị năng, nhưng tình cảnh hiện tại cho phép cô đồ. Chốc nữa Vương tẩu trở , cô giải thích thế nào đây?

lúc Hạ Lê đang thẫn thờ cửa phòng sinh, ở cuối hành lang bệnh viện hai bác sĩ, một nam một nữ, mặc áo blouse trắng chạy đến.

Hạ Lê liếc họ một cái, lặng lẽ thu ánh mắt , trong đầu chỉ là: Mệt quá, về nhà quá, xưởng đường còn xem, cha khi nào mới khỏi chuồng bò? Trần Ôn Uyển tối nay món thịt luộc, mà ớt vẫn gửi về, buổi tối ăn ? Hạ Kiến Quốc khi nào mới thể khôi phục chức vụ? nghỉ hưu quá…

Kết quả thấy một giọng nữ kích động vang lên bên tai: “Là cô đưa chị đến bệnh viện ?

Thật sự quá cảm ơn cô, thực sự cảm ơn cô thế nào!

Nếu chị chuyện gì, gia đình chúng cũng chẳng thể sống nổi nữa!”

Hạ Lê đầu .

 

Loading...