Viện trưởng Trần  , liền kiểm tra tại chỗ. Khi phát hiện cô thực sự  hiểu, trong ánh mắt ông ánh lên sự hài lòng.
“Rất ! Vậy hôm nay bác sẽ dạy cháu cách  chẩn đoán nhé.”
Đây rõ ràng là một mầm non y học   triển vọng!
Cố Tiểu Khê cũng   cứ  lì  giường bệnh mãi, cô gật đầu đồng ý ngay: “Dạ,  ạ.”
Thấy cô đồng ý, Viện trưởng Trần lập tức sắp xếp bệnh nhân cho cô thực hành và còn bảo  mang đến một chiếc áo blouse trắng.
Ngay khi cô bước  khỏi phòng bệnh, một hàng chữ vàng chói lóa bỗng hiện  mắt:
【Kỹ năng: Nghe Chẩn Đoán Cấp Hoàn Mỹ (cần tiêu hao 10 điểm công đức)】.
Cô  sững  một giây,  lập tức kích hoạt học kỹ năng .  dù   hệ thống hỗ trợ, cô vẫn nghiêm túc lắng  từng lời viện trưởng giảng giải.
Đến khi thực hành, viện trưởng Trần một  nữa kinh ngạc vì thiên phú của cô. Khả năng  chẩn đoán của cô nhạy bén đến mức khiến ông  tán thưởng  ngớt.
Buổi chiều, ông dứt khoát đưa cô  phòng phẫu thuật để học thêm. Từ khâu chuẩn   mổ đến gây mê, ông đều giảng giải vô cùng tỉ mỉ.
Ngay lúc , trong đầu cô  xuất hiện một thông báo khác:
【Kỹ năng: Gây Mê Cấp Hoàn Mỹ (cần tiêu hao 5 điểm công đức)】.
Cô  bất ngờ — so với kỹ năng  chẩn đoán, kỹ năng  rẻ hơn 5 điểm công đức, chắc là vì  đó cô  học kỹ năng Tiêm Chích Cấp Hoàn Mỹ.
Vân Vũ
Dù bên trong lòng đang  sóng ngầm, vẻ ngoài của cô vẫn điềm tĩnh, chăm chú lắng  ông giảng. Sau vài tiếng thực hành trong phòng mổ, viện trưởng Trần còn đích  dẫn cô đến nhà thuốc, giới thiệu những loại t.h.u.ố.c thường dùng và đưa cho cô hai quyển sách về d.ư.ợ.c lý học.
Vừa mở sách , cô  thấy dòng chữ vàng quen thuộc hiện lên:
【Kỹ năng: Dược Lý Học Sơ Cấp (cần tiêu hao 10 điểm công đức)】.
Cố Tiểu Khê ngạc nhiên — hôm nay hễ viện trưởng dạy gì, hệ thống lập tức cho cô học thành thạo. Tựa như hệ thống    cô  tốn quá nhiều thời gian học lý thuyết.
Tối hôm đó, Cố Đại Xuyên đến bệnh viện. Khi  em gái mang độc thai,  lo lắng xen lẫn nghi hoặc:
“Em gái,  khi nào    hại em ?” — Anh cau mày, vì cơ thể    khỏe mạnh,  giống  vấn đề.
Nếu   , mà em gái  ,  khả năng  lớn là   cố ý nhắm   hoặc em gái .
Cố Tiểu Khê lắc đầu: “Chuyện   chờ xem ba  trả lời thế nào. Anh cũng chú ý một chút, nếu thấy  gì bất thường thì   khám ngay.”
“Ừ,   .   lo cho em nhiều hơn. Em vốn yếu sẵn, giờ   viện mấy hôm,  còn gầy  nữa.”
Cô đưa tay sờ má : “Gầy thật ?” — Rõ ràng cô ăn uống  đầy đủ mà.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-108.html.]
“ thế. Em ăn gì ?” Cố Đại Xuyên kéo ghế  xuống cạnh giường.
Cô lắc đầu: “Chưa ạ. Lục Kiến Sâm đang học ông cụ Tề nấu t.h.u.ố.c bổ, lát nữa   sẽ mang sang.”
Anh trai cô khẽ thở phào — may mà  Lục Kiến Sâm bên cạnh, nếu  cả nhà cũng chẳng  căn nguyên tình trạng của cô suốt bấy lâu là do độc thai.
Hai  em đang  chuyện thì  tiếng gõ cửa. Cố Đại Xuyên  dậy mở , thấy Lục Kiến Nghiệp và Lục Kiến Lâm  bên ngoài. Anh  sững .
“Chúng  đến thăm chị dâu.”
Anh nghiêng  nhường họ .
Cố Tiểu Khê buổi chiều  lâu nên giờ đang  nghỉ. Thấy hai  đến, cô lập tức  dậy.
“Chị dâu, chị thấy đỡ hơn ?” — Lục Kiến Nghiệp hỏi.
“Chị   .” — Cô đáp nhẹ.
Lục Kiến Lâm đặt hộp đồ bổ dưỡng mang theo lên bàn, giọng trầm : “Chị nghỉ ngơi cho . Có gì cần cứ  với bọn em.”
Thực  cô cũng chẳng  gì cần nhờ, chỉ mong  con Tất Văn Nguyệt đừng tới gây chuyện là  nhất.   sự quan tâm của họ, cô vẫn mỉm  gật đầu: “Ừ,  gì chị sẽ .”
Bàn tay  thương của cô   Lục Kiến Sâm xử lý  thỏa từ , hiện tại   gì đáng lo nữa.
Mấy  trò chuyện với  vài câu lấy lệ,  ai thật sự hào hứng. Đến khi Lục Kiến Sâm mang t.h.u.ố.c bổ đến, cuộc  chuyện cũng kết thúc.
Cố Tiểu Khê lập tức  ép uống một bát canh gà đầy ắp d.ư.ợ.c liệu,  đó   uống thêm một bát t.h.u.ố.c Đông y đắng nghét. Uống xong, cô chu môi, ánh mắt ấm ức  Lục Kiến Sâm, định mở miệng  “  em  uống nữa ”.   kịp cất lời,   đưa một miếng táo mật ngọt lịm  miệng cô.
“Ông cụ Tề bảo, mỗi ngày  uống một , kiên trì trong ba tháng. Không  bỏ giữa chừng.”
Cố Tiểu Khê cúi đầu, lí nhí đáp: “Em  …”
Đứng bên cạnh, Lục Kiển Lâm  cảnh , khỏe môi  cong lên, ánh mắt như  . Trái , Lục Kiến Nghiệp im lặng — giữa   và Tất Văn Nguyệt  bao giờ  sự hòa hợp tự nhiên như thế . Trong khi đó, Cố Đại Xuyên  khá hài lòng. Có  kề cận chăm sóc, nhắc nhở em gái  uống t.h.u.ố.c đúng giờ, sức khỏe của cô chắc chắn sẽ sớm  lên.
Tối hôm đó, như thường lệ, Lục Kiến Sâm ở  bệnh viện trông cô. Còn Cố Đại Xuyên thì trở về căn nhà thuê của ông cụ Tề để nghỉ ngơi, đồng thời nhờ ông bắt mạch giúp . Sau khi xem mạch xong, ông cụ Tề : “Cháu   dấu hiệu mang độc bẩm sinh.”
Cố Đại Xuyên lập tức hỏi: “Vậy    cháu nên kiểm tra sức khỏe kỹ hơn  ạ?”
Ông cụ Tề gật đầu: “Nếu tiện, cháu  thể đưa  cháu đến Thanh Bắc,  sẽ kiểm tra giúp.”
Cố Đại Xuyên nghiêm túc đáp: “Cảm ơn ông. Mai cháu sẽ gửi điện báo cho ba  ngay.”