Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 149

Cập nhật lúc: 2025-10-21 12:17:44
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau khi Cố Tiểu Khê kỹ cả cuốn sách ba , mắt cô bỗng xuất hiện một hàng chữ lớn màu vàng:

Kỹ năng: Châm Cứu Phải Kỳ (cần tiêu hao 20 điểm công đức)

Cố Tiểu Khê chớp chớp mắt, lặng lẽ tiếp nhận kỹ năng châm cứu của ông cụ Tề.

Học xong, cô nhịn về phía ông cụ đang bên cạnh.

Cô xem như "trộm" tay nghề nhỉ?

Phòng việc của bác sĩ.

Lục Kiến Sâm đang trò chuyện với ba .

Khi Cổ Tiểu Khê đang học y từ ông cụ Tề, Lục Liên Thắng khỏi xúc động: “Con bé đúng là lòng, còn đích mời ông cụ Tề tới. Nếu con về đơn vị, cứ để Tiểu Khê ở nhà. Chuyện của Kiến Nghiệp, con cần lo..."

Ngụy Minh Anh đỏ mắt gật đầu: “Con cứ yên tâm, cũng sẽ chăm sóc Tiểu Khê. Có thời gian thì về nhà một chuyến."

Bà thật sự sợ Kiến Nghiệp tỉnh .

chồng và con trai đều là quân nhân, thể lúc nào cũng ở bên bà.

Lục Kiến Sâm vẻ mặt , nhe giong : “Mẹ, ba, hai về nghỉ ngơi . Hôm nay con sẽ ở bệnh viện, sảng mốt mới về đơn vị. Nếu cố quả ngã bệnh, đến lúc đó Tiểu Khê

sẽ chăm cả hai đây, giọng

Cô bé nhà vốn cũng cần chăm sóc, nếu ông cụ Tề sẽ dạy châm cứu, thật sự đưa cô về Thanh Bắc.

Lục Liên Thắng nhẹ nhàng vỗ vai vợ: “Nghe lời Tiểu Sâm , về nghỉ . Em ở đây cũng chẳng giúp gì. Ngày mai ."

Ngụy Mình Anh gật đầu, lời rời .

Hai ông bà cụ trong nhà vẫn tình trạng của Kiển Nghiệp, bà cố gắng giữ vững tinh thần.

Sau khi tiễn ba về, Lục Kiến Sâm phòng bệnh

Thấy ông cụ Tề đang dạy cô bé cách rút kim châm, liền bên cạnh lặng lẽ quan sát.

Rút kim xong, ông cụ Tề với Lục Kiển Sâm: “Ta ngủ đây, cháu đưa con bé về . Mai hằng ."

Cổ Tiểu Khê lên tiếng: "Ông ơi, để Lục Kiến Sâm đưa ông đến nhà khách gần đây nghỉ ngơi ạ. Mai ông , cháu sẽ trông ở đây."

Ông cụ Tề xua tay: “Chỉ tối nay ở đây thôi, từ mai trờ cháu trực ban mỗi đêm. Cháu tranh giành với gì? Sáng mai nhớ mang bữa sáng cho , bánh bao quầy, thích ăn mì."

“Dạ!” Cố Tiểu Khê vui vẻ đồng ý.

Lục Kiến Sâm cảm ơn ông cụ đưa cô bé rời khỏi bệnh viện.

Hai về nhà mà thuê phòng ở nhà khách gần bệnh viện.

Trước khi ngủ, Lục Kiến Sâm với Cổ Tiểu Khê rằng chỉ thể ở Kinh Đô một ngày về đơn vị

Cố Tiểu Khê gật đầu thông cảm: “Vậy em đợi Lục Kiến Nghiệp tỉnh , cần châm cứu nữa mới về."

Lục Kiến Sâm nhẹ nhàng xoa đầu cô: “Vài ngày nữa đón em."

Nói xong, cúi đầu, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi cô.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-149.html.]

Thời gian qua hai đều bận, cô phân tâm, cũng sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô nên vẫn luôn cố kiềm chế.

 

nghĩ đến việc sắp xa nữa, thật sự nhịn nổi nữa .

Cố Tiểu Khê thực cũng xa Lục Kiến Sâm, vì nhịn mà đáp nụ hôn của .

Chỉ vì một chút phản ứng của cô, mà nụ hôn của hai càng lúc càng cuồng nhiệt, thể dừng .

Kết quả là, đến khi trời sảng, Cố Tiểu Khê mệt đến mức dậy nổi, chỉ !

Ngược , Lục Kiến Sâm trông vô cùng sảng khoái, tràn đầy năng lượng, cử như bồi bổ bằng linh , sáng sớm mang bữa sáng đến cho ông cụ Tề ở bệnh viện.

Sau đó, tim Tư Nam Vũ.

Cố Tiểu Khê hề chuyện . Đến khi cô thức dậy, trời giữa trưa.

Vì Lục Kiến Sâm nhà, cô tự lấy một phần cơm từ khu trưng bày sản phẩm mới để ăn, đó xách giỏ, chuẩn bữa trưa cho ông cụ Tề đến bệnh viện.

Thấy cô tới, ông cụ Tề lập tức vẫy tay: "Qua đây, để bắt mạch cho cháu."

Vân Vũ

"Vâng ạ!" Cố Tiểu Khê liền xuống.

Ông cụ Tề bắt mạch cho cô, vẻ mặt lộ một chút ngạc nhiên.

"Không tệ! Thời gian qua, thằng nhóc Lục Kiến Sâm chăm sóc cháu , giúp cơ thể cháu điều dưỡng ít. Lượng thai độc trong giảm khá nhiều."

"Thật ạ?" Cố Tiểu Khê cũng mừng rỡ.

Ngoài việc uống thuốc, cô cảm thấy lẽ còn nhờ thanh lọc cơ thể.

Ông cụ Tề gật đầu: "Đơn t.h.u.ố.c , một tuần uống một là đủ."

Cố Tiểu Khê thở phào nhẹ nhõm: "Tốt quả! Vậy khi nào cháu thể ngừng uống thuốc?"

Cô thực sự thích t.h.u.ố.c Đông y!

Ông cụ Tề khẽ mím môi, nhíu c.h.ặ.t c.h.â.n mày: "Đơn t.h.u.ố.c trị tận gốc vẫn còn thiếu vài vị thuốc, cháu đợi thêm một thời gian nữa. Loại bỏ thai độc cần thực hiện từ từ, như cơ thể mới tổn hại. "

"Vâng ạ. Ông ăn trưa !"

Nói xong, cô xuống bên cạnh, tự bắt mạch cho .

Chỉ là... cô chẳng bắt chút dấu hiệu nào của thai độc cả!

Nghĩ đến đây, cô tò mò hỏi: "Ông ơi, ông nhận thai độc? Sao cháu chẳng cảm nhận gì qua mạch tượng?"

Ông cụ Tề bật : "Bắt mạch là một chuyện, nhưng nhiều khi dựa kinh nghiệm. Nắm phương pháp bắt mạch thì thể nhận diện phần lớn tình trạng cơ thể. Ví dụ, cháu thể chẩn đoán một bệnh tim, nhưng cụ thể bệnh đó phát triển , nguyên nhân là gì, thì cháu , đúng ? Những điều cần dựa kinh nghiệm để phán đoán..."

 

 

 

 

 

Loading...