Cô  tỉnh , nếu châm cứu thêm vài  nữa, Lục Kiến Nghiệp hẳn  thể xuống giường vận động đơn giản.
Mà cô cũng   về Thanh Bắc nữa!
Dù   thừa nhận, nhưng cô đúng là  chút nhớ Lục Kiến Sâm !
Ông cụ Tề bật : "Ta chỉ ở  thêm một ngày nữa thôi. Nhân tiện  đường về  ghé thăm một  bạn, cháu chờ Lục Kiến Sâm   đón ."
Thấy ông cụ  quyết, Cố Tiểu Khê đành gật đầu: "Vâng,  ạ!"
Vừa châm cứu xong,  nhà họ Lục và nhà họ Tất đều tới.
Cùng  còn  nhân viên Cục Dân Chính  đặc cách điều đến.
Cố Tiểu Khê   chứng kiến cảnh họ ly hôn, bèn  cùng ông cụ Tế.
Thấy cô bé lon ton theo , ông cụ Tề thuận miệng hỏi: "Ta  về nhà khách, định qua thăm bạn cũ chơi cờ, châu    cùng ?"
Cố Tiểu Khê  hì hì: "Cháu   , cháu tới trạm phế liệu tìm đồ đây."
Ông cụ Tề  xua tay: "Đi ! Người trẻ   tinh thần,   gì thì cứ !"
Sau khi tách , Cổ Tiểu Khê  tới trạm phế liệu.
Ban đầu cô chỉ định lên thu thập ít sắt vụn,  ngờ  thấy   đang đốt sách trong góc.
Người  châm lửa xong thì rời  ngay.
Cố Tiểu Khê  sững ,  nhịn  mà bước  gần.
Khi phát hiện thử  đốt là một đống sách và tạp chí ngoại văn, cô  khỏi hít sâu một .
Những cuốn sách ... đến cả tư cách  "mồi lửa" cũng   ?
Ngón tay cô khẽ động, liền gom đảm là khô xung quanh thành một đống  châm lửa đốt,  hảo  thế cho chỗ sách . Sau đó, cô dập lửa  đống sách,  ném tất cả  kho đồ cũ.
Khi thấy từng cuốn sách mới tỉnh xuất hiện trong khu trưng bày sản phẩm mới, tâm trạng cô cũng trở nên phức tạp.
Khu trưng bày sản phẩm mới  chứa  nhiều đồ , nhưng  gian của nó cũng   vô hạn.
Hiện tại,  sách các loại mà cô tích lũy   đủ để mở một tiệm sách nhỏ.
Nghĩ đến đây, trong đầu cô chợt   một ý tưởng.
 
Đợi khi kỳ thi đại học  khôi phục,  lẽ cô thật sự  thể mở một hiệu sách cũng nên
Nghĩ đến điều , cô nán  ở trạm phế liệu một lúc, thu thập thật nhiều gỗ  đổi lấy vân gỗ.
Đợi khi  về, cô   thật nhiều giả sách, phân loại từng cuốn sách một cách gọn gàng lên đó.
Vừa tiết kiệm  gian,  chuẩn  cho kế hoạch mỡ hiệu sách  .
Cô ở trạm phế liệu đến tận chiều tối mới   bệnh viện.
Vân Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-156.html.]
Lúc , ông cụ Lục, bà cụ Lục và  Lục đều  mặt trong phòng bệnh. Thấy Cổ Tiểu Khê về, cả ba lập tức hướng sự chú ý về phía cô.
"Tiểu Khê, bệnh viện  Kiến Nghiệp  cần theo dõi thêm nữa. Bọn   bàn bạc, tỉnh để nó về nhà tĩnh dưỡng, con thấy thế nào? Nếu  thì mời cả ông cụ Tề đến nhà ở hai ngày luôn." Ngụy Minh Ngọc hỏi.
Cổ Tiểu Khê  chút khó xử.
Hiện tại, Lục Kiến Nghiệp vẫn  thể tự   vệ sinh !
Nếu như Tất Văn Nguyệt  ly hôn với  ,   chăm sóc thì    gì.
Mẹ chồng cô chắc chắn sẵn lòng chăm sóc con trai, nhưng nếu bà  việc   ngoài thì ?
Cô còn đang định khuyên vài câu,   Lục Kiến Nghiệp : "Ông cụ Tề bảo mai sẽ ở  thêm một ngày, nhưng hôm   về Thanh Bắc ."
Cổ Tiểu Khê gật đầu: " ,  thì ngày  hằng xuất viện ! Mai châm cứu thêm một buổi, ngày  con tiễn ông cụ Tề, ngày  xuất viện."
Ba ngày nữa, chắc là Lục Kiến Nghiệp  thể xuống giường .
Ở bệnh viện cũng  cái , cô  thể tranh thủ  ngoài dạo chơi,  tiện đường ghé trạm phế liệu hơn.
Ở nhà họ Lục,   ngoài  báo cáo,  kể còn  ăn uống đúng giờ đúng giấc.
Ngụy Minh Ngọc  cô   cũng gật đầu: "Vậy cũng . Tiểu Khê, tối nay con về nhà nghỉ ,  sẽ ở  bệnh viện."
Cổ Tiểu Khê cũng  từ chối, thuận miệng đáp: "Vâng, sáng mai con mang bữa sáng tới cho  ."
Cả nhà thống nhất xong, Cổ Tiểu Khê cùng ông bà cụ Lục trở về nhà.
Vừa đến cổng nhà họ Lục, ba   chạm mặt  nhà họ Tất đang từ trong nhà  .
Bọn họ tay xách nách mang túi lớn túi nhỏ, rõ ràng là đến giúp Tất Văn Nguyệt dọn đồ.
Thấy em họ của Tất Văn Nguyệt, Tất Cường, còn đang đẩy một chiếc xe đạp, bà cụ Lục lập tức mất bình tĩnh.
"Xe đạp  các   thể mang ! Đây là xe Tiểu Sâm cho Kiến Nghiệp mượn để  ,   của nó."
Tất Văn Nguyệt  lạnh: "Mượn á? Rõ ràng là quà cưới Lục Kiến Sâm tặng chúng  khi chúng  kết hôn. Đã là tặng thì đương nhiên là của chúng !"
Bà cụ Lục tức đến mức thờ đốc: "Dù là của hai , cũng   của riêng cô!"
"Thế thì chia đôi ! Các  phả xe  ,  với Lục Kiến Nghiệp mỗi  một nửa. Hoặc  thì đưa  một nửa  tiền cũng ." Tất Văn Nguyệt hả hê nhướng mày.
Đã đến nước , cô  chẳng còn gì để bận tâm nữa.
Khi  về phía Cổ Tiểu Khê, ánh mắt cô  lóe lên sự căm hận,   lao lên xé xác  phụ nữ , nhưng cô  nhịn xuống.
Mẹ cô  bảo  cần nóng vội, cứ chờ mà xem cái   Lục Kiển Sâm bảo vệ sẽ thê t.h.ả.m thể nào!
Bà cụ Lục tức đến phát run vì sự trơ trẽn của Tất Văn Nguyệt, ông cụ Lục cau mày trấn an vợ .
 lúc nhà họ Tất tưởng rằng nhà họ Lục sẽ nhịn như  , Cổ Tiểu Khê   từ lúc nào  lôi  một cây búa từ túi đeo chéo của , giờ lên đập "rầm rầm rầm rầm" mấy nhát, biến chiếc
xe đạp thành một đống linh kiện
Nhìn khung xe một nơi, bánh xe một nẻo, thanh ngang  lăn lóc, tất cả   đều sững sờ.
Mất một lúc lâu, Tất Văn Nguyệt mới  hồn, nghiến răng nghiến lợi hét lên: "Cô... cô dám   ?!"