Thập Niên 70: Trọng Sinh Được Quan Quân Mạnh Nhất Sủng Thê Như Mạng - Chương 158

Cập nhật lúc: 2025-10-21 16:56:58
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sự tuyệt tình của Tất Văn Nguyệt và sự thông minh, chu đáo của chị dâu như hai mặt đối lập, khiến nhận đây bao nhiêu mù quáng!

Bao nhiêu năm qua, rốt cuộc yêu thứ gì chứ!

Lúc , khi Lục Kiến Nghiệp bắt đầu quen với xe lăn, đang lăn qua lăn trong phòng bệnh, thì Nguy Minh Anh bỗng nhớ một chuyện.

Hôm qua bà khóa phòng của Kiến Sâm và Tiểu Khê, phòng bả và nhà Bếp cũng khóa , nhưng bà đưa chìa khóa cho Tiểu Khê!

Lẽ nào đêm qua con bé ngủ ngoài phòng khách?

Nghĩ đến đây, bà vội vàng dặn dò vài câu với Lục Kiến Nghiệp nhanh chóng trở về nhà.

Lục Kiến Nghiệp cũng bất đắc dĩ lắc đầu, đúng là coi Tất Văn Nguyệt như kẻ trộm mà đề phòng !

Nghĩ đến đây, sắc mặt trầm xuống.

cũng đúng thôi, nếu khóa cửa, ai nhà Tất Văn Nguyệt lục lọi phòng trai chứ?

Từ nhỏ đến lớn, Tất Văn Nguyệt vẫn luôn nghĩ rằng đổ của trai nhất, bất kể là thứ gì.

Đang mải suy nghĩ, cửa phòng bệnh bỗng nhiên đẩy .

“Anh Kiến Nghiệp!"

Lục Kiển Nghiệp ngẩn : “Sao em đến nữa?"

Hà Lâm dịu dàng : “Em yên tâm về , hôm nay thấy đỡ hơn ?"

Thấy Lục Kiến Nghiệp thể xe lăn, cô cảm thấy vui.

Dù là xe lăn, nhưng cô vẫn thấy cơ hội.

“Anh Kiến Nghiệp, chắc lâu lắm ngoài nhỉ? Để em đẩy dạo một vòng nhé! Không xa , chỉ quanh bệnh viện thôi."

Lục Kiến Nghiệp do dự vài giây, cuối cùng vẫn từ chối.

Bên , khi chiếc xe lăn đưa đến bệnh viện, Cổ Tiểu Khê cũng chẳng còn ý định lập tức qua đó nữa

giường, ngủ tiếp một giấc.

Ngụy Minh Anh về nhà, Cổ Tiểu Khê tự mở khóa cửa phòng nên đ.á.n.h thức cô, nhẹ nhàng xuống lầu.

Ban đầu, Cổ Tiểu Khê chỉ định chợp mắt một chút dậy, nhưng chẳng ngờ ngủ say lúc nào .

Mơ mơ màng màng, cô bỗng cảm nhận đang hôn .

Nụ hôn của đàn ông nhẹ, cẩn thận từng chút một. Mãi đến khi tỉnh táo hơn, Cố Tiểu Khê mới ý thức điều gì đang diễn .

Cô mở mắt, thoáng chốc sững sờ khi thấy khuôn mặt tuấn tú ngay mặt chính là Lục Kiến Sâm.

"Nhớ ?"

Lục Kiến Sâm nhẹ nhàng vuốt ve e0 cô gái nhỏ, ghé sát tai thì thầm.

Cố Tiểu Khê vô thức khẽ đáp: "Có."

Khóe môi Lục Kiến Sâm cong lên thành một nụ mỉm: "Chờ nhé."

"Hả?" Cố Tiểu Khê kịp hiểu

Lục Kiến Sâm khẽ hôn lên môi cô, đó dậy rời khỏi phòng.

Cổ Tiểu Khê nhắm mắt, đầu óc mơ màng bỗng chốc trở nên tỉnh táo hẳn.

Lục Kiến Sâm về !

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-158.html.]

Vừa , cô còn tưởng vẫn đang ở Quân khu Thanh Bắc cơ!

dậy, ngáp một cái tung chăn bước xuống giường.

Chải đầu, quần áo xong, định ngoài thì chạm mặt Lục Kiến Sâm đẩy cửa bước .

Trên vẫn còn vương nước, mái tóc còn ướt, qua cũng tắm xong.

"Sao thời gian về thế?" Cổ Tiểu Khê dịu giọng hỏi.

Lục Kiến Sâm vòng tay ôm lấy cô, bế thẳng về giường.

"Vương Sinh bắt, thực sự đang ở Thành phố Hồng. Anh áp giải về Kinh Đô nên tiện đường ghé qua."

Nói xong, hôn nhẹ lên đôi môi mềm mại của cô: "Anh nhớ em lắm!"

Cố Tiểu Khê đỏ mặt: "Vậy hôm nay ngay ?"

"Tối muộn mới ." Lục Kiến Sâm luyến tiếc ôm chặt cô gái trong lòng, nâng niu hôn lên từng đường nét gương mặt cô.

Đã quen với việc cô ở bên cạnh, mấy ngày qua cô, thấy quen chút nào.

Mỗi đêm, chỉ hận thể ngủ một phút nào, hết việc trong tương lai vài ngày tới để thể sớm về đón cô.

"Anh định đến bệnh viện thăm Lục Kiến Nghiệp ?" Cố Tiểu Khê đẩy nhẹ .

"Không. Anh để Lục Kiến Lâm . Nó đến bệnh viện ." Thật , Lục Kiến Sâm chỉ đưa cô cùng.

Cổ Tiểu Khê bất ngờ: "Lục Kiển Lâm cũng về ?"

"Ừ. Chiều nay sẽ cho Lục Kiến Nghiệp xuất viện, thì em cần chạy chạy giữa bệnh viện với nhà nữa."

Cổ Tiểu Khê còn kịp gì thì môi chiếm đoạt.

Lần , còn là nụ hôn nhẹ nhàng nữa mà là một nụ hôn sâu cuồng nhiệt dứt.

Thời gian ở nhà chẳng nhiều, chỉ tận hưởng trọn vẹn sự mềm mại, ấm áp của cô.

Lục Kiến Sâm nhiều thời gian ở nhà, chỉ để dấu vết của khắp nơi cô, từ trong ngoài.

Cùng lúc đó, Lục Kiến Lâm xong thủ tục xuất viện cho hai.

Cả nhóm về đến nhà thì là mười hai giờ trưa.

Trong nhà yên tĩnh, phòng khách một bóng .

Lục Kiến Nghiệp tự lăn xe đến rót một ly nước, uống một ngụm thì thấy cả từ lầu bước xuống.

Cổ áo mở, mặt tràn đầy vẻ dịu dàng khi thỏa mãn.

khi ánh mắt hai chạm , vẻ mặt Lục Kiến Sâm lập tức trở nên lạnh nhạt: “Tỉnh là , vết thương sẽ mau khỏi thôi."

“Anh cả, định ?" Lục Kiến Nghiệp nhịn hỏi.

“Ừ, còn việc.

Vân Vũ

Lúc , Lục Kiến Lâm bê đồ , thấy cả thì thuận miệng hỏi: “Chị dâu nhà ?"

 

 

 

 

 

Loading...