Một ngày  hôn ba , Lục Kiến Nghiệp  tức   hổ, thế nhưng   tiện cọi    để mắng cho một trận.
Tối hôm đó, Cố Tiểu Khê  về nhà họ Lục ăn tối mà  ăn bên ngoài với Tư Nam Vũ.
Sáng hôm , Cố Tiểu Khê chọn thời gian buổi sáng để châm cứu cho Lục Kiến Nghiệp.
Trong lúc châm cứu, cô còn sử dụng thêm ngọn lửa chữa trị màu xanh lục.
Vừa châm cứu xong, cô  đeo ba lô rời .
Hôm nay cô định ở luôn tại trạm phế liệu, còn  với bà cụ Lục rằng trưa cũng  về ăn cơm.
Không  cô ở nhà, Lục Kiến Nghiệp cứ thấy nhà cửa lạnh lẽo, trống vắng lạ thường.
Ông nội thì thích sang nhà cụ Lý bên cạnh, bà nội  chợ, ba  thì  , Kiến Lâm thì ở frong phòng  lách, Lục Kiến Nghiệp đành tự  lăn xe  cửa.
Ngay lúc đó, Hà Lâm  xuất hiện.
So với hôm qua, hôm nay cô  càng táo bạo hơn.
Cô  đẩy Lục Kiến Nghiệp  phòng, vờ như vô tình chạm  chỗ đàn ông  nên  đu.ng,   giả vờ   mà xoa xoa chỗ đó.
Không khí lập tức trở nên mập mờ, đầu óc Lục Kiến Nghiệp rối bời.
   nhận  một chuyện cực kỳ nghiêm trọng: Anh  còn  nữa !
Nhận thức  khiến  như rơi xuống hầm băng,   lạnh toát.
Vốn dĩ còn phản kháng Hà Lâm,  mà đột nhiên   buông xuôi.
Anh chủ động hôn Hà Lâm,  thử xem  phụ nữ   thể khiến  “hồi sinh”  .
Gần như sắp cởi sạch quần áo của cô , bỗng nhiên  đẩy cô .
“Anh   phản ứng với em!"
Hà Lâm tổn thương, nước mắt rơi  ngừng.
“Anh Kiến Nghiệp, trong lòng  vẫn còn nhớ Tất Văn Nguyệt đúng ?”
Lục Kiến Nghiệp  trả lời, ánh mắt u tối.
Hà Lâm   đàn ông  mặt, nghiến răng một cái  chủ động cời thắt lưng quần  .
“Anh Kiến Nghiệp, Tất Văn Nguyệt lúc tỉnh táo thì  bao giờ cho  chạm ,  chắc chắn  khó chịu đúng ? Để em giúp ..."
Khi nhận  Hà Lâm đang định  gì,  hoảng hốt, cáu kỉnh đẩy cô .
“Em   lòng tự trọng ?"
Nước mắt Hà Lâm trào  mãnh liệt: “Vì , em  thể   thứ!"
Người đàn ông  cô  thích bao nhiêu năm, dù phía  là vực thẳm, cô cũng  giành lấy  bằng .
Có lẽ vì  thương khiến lòng Lục Kiến Nghiệp mềm yếu, cũng  thể là tình cảm của Hà Lâm quá mãnh liệt,  thoảng ngẩn  trong giây lát.
Ngay lúc , Hà Lâm ghé sát môi  tai , thì thầm khe khẽ: “Anh Kiến Nghiệp,   cử động , nhưng em  thể... khiến  cảm thấy dễ chịu..."
Cô  tin  đàn ông     phản ứng với !
Sáng hôm ,  khí trong nhà họ Lục bỗng trở nên kỳ lạ.
Bởi vì hôm nay  bàn ăn  thêm một , đó là Hà Lâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-70-trong-sinh-duoc-quan-quan-manh-nhat-sung-the-nhu-mang/chuong-162.html.]
Cố Tiểu Khê dù   nghi ngờ nhưng vẫn  tròn bổn phận, giúp Lục Kiến Nghiệp châm cứu.
Cô dùng ngọn lửa nhỏ chữa lành màu xanh lục châm cứu hai , đôi chân của Lục Kiến Nghiệp bắt đầu  chút cảm giác, nỗi uể oải trong lòng  cũng dần dần tan biến.
Cố Tiểu Khê thật   thích Hà Lâm lắm, nên  khi châm cứu xong liền lên lầu trở về phòng.
Hôm nay cô  tới trạm thu mua phế liệu, mà ở  trong phòng  giá sách, sắp xếp phân loại những cuốn sách   thu thập .
Cả ngày hôm đó, Cố Tiểu Khê chỉ xuống lầu  giờ ăn.
Lại qua một ngày nữa, sáng sớm hôm  Cố Tiểu Khê cố tình dậy sớm, chuẩn   phố mua đồ ăn.
Vừa mới định xuống lầu thì bất ngờ  thấy Lục Kiến Nghiệp đang một  vịn tường, từ từ   nhà vệ sinh.
Trong lòng cô chợt thấy an ủi, xem  chân của  đúng là đỡ !
Ngày mai châm cứu thêm một  nữa, là cô  thể  về Thanh Bắc !
Vì quá vui nên cô bước  khỏi nhà trong tâm trạng phấn khởi.
Hôm nay  đường sớm, vận may cũng , cô mua  hai con cá sống, còn mua thêm một cân thịt heo.
Cô  mở thêm một cái ao nhỏ trong  gian đồng hành, thả một con cá  đó nuôi,  đó lấy  hai con gà từ frong  gian, bốc thêm một bó rau tươi to đùng  mới  về nhà.
Lục Kiến Lâm thấy cô mua nhiều đồ như  cũng  chút bất ngờ.
“Chị dâu, sáng sớm chị   ngoài  ?”
Anh còn tưởng chị dâu vẫn  dậy cơ đấy!
“Ừ. Trưa nay chị nấu cơm.” Cô xách đồ  Bếp.
Lục Kiến Lâm cũng xách giúp hai con gà,  theo  Bếp.
Cố Tiểu Khê múc nước,   cá   với Lục Kiến Lâm: “Chị định mai châm cứu xong cho Kiến Nghiệp thì sẽ về Thanh Bắc."
Lục Kiến Lâm sững : “Chị  đợi  cả đến đón ?"
Còn chân  hai nữa, chẳng  vẫn cần tiếp tục châm cứu ?
Cố Tiểu Khê mỉm  : “Chị lớn , tự minh về Thanh Bắc  mà.”
Nói đến đây, cô dừng  một chút  giải thích thêm: “Sáng nay chị thấy  hai em tự   vệ sinh  , tối nay  khi ngủ chị sẽ châm cứu thêm  nữa, nữa, mai thêm một  nữa,  đó thì  cần nữa,   từ từ điều dưỡng là .”
Vân Vũ
Lục Kiến Lâm  bất ngờ, vì nửa tiếng   còn hỏi  hai, mà   chỉ bảo là bắt đầu  chút cảm giác thôi,    là   .
  hai    thì  cũng thấy vui .
Buổi trưa, bữa cơm nhà họ Lục vô cùng phong phú.
Biết  chân của Kiến Nghiệp chỉ cần châm cứu thêm hai  nữa là gần như khỏi hẳn, ai nấy trong nhà đều  vui mừng.
Cố Tiểu Khê cũng nhân cơ hội  về chuyện  định chiều mai sẽ bắt xe  về Thanh Bắc.
Bà cụ Lục tiếc nuối : “Không ở  nhà thêm vài hôm nữa ? Đến lúc đó bảo Tiểu Sâm về đón cháu."