Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 1082: Tiếp Tục Sống Trên Đời Này Sẽ Lãng Phí Lương Thực

Cập nhật lúc: 2025-07-05 01:37:30
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vân Đức Hậu tiếp tục lùi về sau.

Triệu Hướng Vãn cũng tiếp tục tiến lên một bước nữa.

“Sau khi Tạ Lâm ra nước ngoài du học, cô ấy gả cho một người nước M, sau đó sinh sống ở nước ngoài, mấy lời này là do ai truyền ra? Là anh đúng không?”

Tim Vân Đức Hậu đập như đánh trống, lớn tiếng chối: “Không phải tôi.”

Lúc này, bởi vì phải dốc hết chống lại áp lực mà Triệu Hướng Vãn đã gây ra thông qua lời nói, hắn bị buộc phải chấp nhận khoảng cách 60 centimet giữa mình và Triệu Hướng Vãn.

Điều này đại diện cho việc Triệu Hướng Vãn đã bước vào phạm vi, “người quen, bạn bè”.

Bên trong bãi bùn đen trong nội tâm Vân Đức Hậu, tiếng bong bóng sôi ùng ục càng rõ ràng hơn.

[Giết cô ta…]

[Tiếp tục sống trên đời này sẽ lãng phí lương thực.]

[Băm ra làm thành thịt viên.]

Triệu Hướng Vãn nghe xong, trong lòng cảm thấy buồn nôn.

Cô vừa nghe được gì thế này?

Tên đàn ông này đã g.i.ế.c c.h.ế.t vợ mình.

Vậy có nghĩa là hắn ta g.i.ế.c người phanh thây, hơn nữa còn băm ra rồi làm thành thịt viên, thậm chí còn ép con gái phải ăn những viên thịt này…

Vân Khiết không phát điên đã vô cùng kiên cường rồi!

Sau khi làm cảnh sát mấy năm qua, Triệu Hướng Vãn đã từng gặp vô số tội phạm, cũng nhìn thấy vô số vụ án.

Nhưng nếu xét về mất trí, vậy thì Vân Đức Hậu có thể được xem là người đứng đầu.

Tuy nhiên tất cả những điều này chỉ là suy đoán của Triệu Hướng Vãn.

Không có bất kỳ chứng cứ nào.

Đầu óc Triệu Hướng Vãn bắt đầu xoay chuyển nhanh chóng, vô số suy nghĩ thoáng hiện lên trong đầu cô.

Cơ thể cô còn nhanh hơn cả đầu óc cô, Triệu Hướng Vãn lại tiến về trước một bước nữa, khoảng cách giữa hai người họ lúc này là 45 centimet.

Đây là khoảng cách giới hạn giữa người với người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-1082-tiep-tuc-song-tren-doi-nay-se-lang-phi-luong-thuc.html.]

Vân Đức Hậu bắt đầu cảm thấy căng thẳng, cổ họng dường như bị thứ gì đó chặn lại, hô hấp cũng trở nên khó khăn, điều này khiến cánh mũi hắn ta nở ra, tham lam hít từng ngụm từng ngụm không khí.

Hắn ta muốn lùi về sau, nhưng lời nói tiếp theo của Triệu Hướng Vãn lại khiến hắn ta cứng đờ tại chỗ, chẳng hề nhúc nhích nổi một chút nào.

“Không phải anh thì còn có thể là ai nữa?”

“Tạ Lâm từng liên lạc với ai?”

“Ai tung tin đồn nói rằng cô ấy lập gia đình mới rồi định cư tại nước M luôn nhỉ?”

“Mục đích của những lời đồn này là gì? Muốn che giấu một vài chuyện không thể để lộ ra ngoài, có đúng không?”

Những ký ức chôn giấu trong đáy lòng suốt sáu năm qua đột nhiên bị Triệu Hướng Vãn bóc trần, nhịp tim của Vân Đức Hậu tăng nhanh đến mức dọa người.

Nếu không kiểm soát, hắn ta có cảm giác trái tim mình như thể sắp bay ra khỏi cổ họng.

Giờ phút này, một bãi bùn lầy trong nội tâm hắn ta đang nổi bong bóng lên ùng ục, âm thanh càng lúc càng vang dội, càng lúc càng dày đặc.

[Phải che giấu, không được để những chuyện này lộ ra ngoài… Cô ta đang ám chỉ điều gì? Cô ta biết chuyện gì rồi chứ?]

[Cho đến bây giờ chưa từng có ai nghi ngờ, trong khu dân cư có vô số ánh mắt nhìn thấy con khốn đó kéo vali hành lý thật to rời đi.]

[Bắc Kinh lớn như vậy, đâu thể chôn được xác cô ta chứ!]

[Mình đã cho cô ta ra nước ngoài! Mình cũng để cho cô ta ly dị! Con khốn đó!]

Tiếng lòng của Vân Đức Hậu lại lần nữa giúp Triệu Hướng Vãn lấy được manh mối của vụ án.

Tạ Lâm thật sự đã rời khỏi thành phố Dao, nhưng trên đường đến sân bay đã bị Vân Đức Hậu sát hại. Cho đến nay, t.h.i t.h.ể của cô ấy vẫn đang ở đâu đó tại Bắc Kinh.

Nhưng Bắc Kinh lớn như vậy, thời gian trôi qua đã được sáu năm, làm thế nào mới tìm được t.h.i t.h.ể của Tạ Lâm đây?

Sự yên lặng của Triệu Hướng Vãn đã cho Vân Đức Hậu cơ hội để điều chỉnh lại tâm trạng.

Hai tay hắn ta nắm chặt thành quyền, móng tay hung hăng đ.â.m sâu vào lòng bàn tay, cảm giác đau đớn khiến hắn ta tỉnh táo lại.

Vân Đức Hậu lùi về phía sau một bước dài, kéo giãn khoảng cách giữa Triệu Hướng Vãn và mình.

Sau khi lùi lại chừng một mét, cảm giác căng thẳng trên làn da và sự cứng ngắc trên cần cổ mới dần biến mất, đồng tử, nhịp thở và nhịp tim của Vân Đức Hậu cũng nhanh chóng trở lại bình thường.

Những bọt khí đang không ngừng sục sôi trong đống bùn nhão dần dần biến mất.

Bãi bùn đó tỏa ra mùi hôi thối, nước bùn sền sệt, trở nên u ám âm trầm.

Vân Đức Hậu đưa tay đẩy chiếc kính gọng đen gác trên sống mũi, đôi mắt híp lại, thái độ trở nên cực kỳ sắc bén.

“Đồng chí cảnh sát, cô đang làm gì vậy? Thẩm vấn tôi sao? Tạ Lâm vừa ra nước ngoài đã chẳng thấy tăm hơi, cô có biết tôi đã phải chịu đựng bao nhiêu lời dối trá vu khống không? Có người mắng tôi vô dụng, có người cười nhạo tôi vô năng, nhiều hơn nữa là thương hại tôi, thương hại tôi đã bán nhà của cha mẹ tôi để cho cô ta ra nước ngoài, nhưng lại bị cô ta vứt bỏ như một cái giẻ rách!”

Loading...