"Ván nào cũng thắng! Làm thể?"
"Có cược ?"
Triệu Trọng Vũ hào phòng đáp: "Cược!"
Sau đó... đó Triệu Trọng Vũ thua, trợn mắt Triệu Hướng Vãn đại sát tứ phương, khiến Triệu Đại Mao tổ chức sòng bạc kinh ngạc đến mức mắt lồi . Cuối cùng, Triệu Đại Mao sụt sùi cầu xin Triệu Hướng Vãn đừng đánh bạc nữa, đồng thời hứa rằng từ nay nếu gặp Triệu Trọng Vũ sẽ đuổi ngay, tuyệt đối cho tham gia bất kỳ sòng bạc nào.
Triệu Hướng Vãn chặn hết đường lui của Triệu Trọng Vũ, xung quanh làng hễ sòng bạc, nếu thấy Triệu Trọng Vũ thì như thấy ôn thần. Triệu Trọng Vũ ép thực hiện lời hứa. Cho đến hai năm ngoài làm công, đổi chỗ ở, rời khỏi tầm mắt của Triệu Hướng Vãn, mới dám lén đánh bạc.
Kết quả như thế nào? Vì cờ b.ạ.c mà kiếm đồng nào, còn quán ăn sa thải, Triệu Trọng Vũ chột , dám đối mặt với Triệu Hướng Vãn.
Nghe thấy Tiền Thục Phân gọi đón Triệu Hướng Vãn, Triệu Trọng Vũ làm: "Con . Bây giờ Triệu Hướng Vãn còn là em gái con nữa, con đón em chứ?"
Tiền Thục Phân tức giận đến mức bốc hỏa, ai nấy đều coi lời bà như gió thoảng bên tai, thật là quá đáng! Bà cắn răng nén giận, móc 20 đồng từ trong túi dúi tay Triệu Trọng Vũ, cắn răng : "Nghe lời , mau ! Đưa em Ba về đây."
Thấy tiền, sắc mặt Triệu Trọng Vũ khá hơn chút, đảo mắt: "Có 20 đồng? Mẹ cho ăn xin ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-161-bay-gio-moi-nhan-ra-nha-cua-co-su-thay-doi.html.]
Tiền Thục Phân làm bộ như lấy tiền : "Con ? Nếu thì bảo Trụ Tử giúp."
Nhìn Triệu Trọng Vũ vui vẻ đạp xe rời , Triệu Thần Dương hiểu, liền hỏi : "Anh cả ?" Trong ấn tượng của cô , thường sai bảo cả thật thà, hôm nay gọi hai chạy việc?
Tiền Thục Phân vui mừng : "Anh cả con khi nghiệp trường y phân đến bệnh viện nhân dân huyện, là dược sĩ đó, nó bận lắm, đến 30 Tết mới về nhà nghỉ."
"Cái gì?!" Triệu Thần Dương dám tin kêu thành tiếng.
Anh cả làm việc ở bệnh viện? Với dáng vẻ như con gấu thể làm dược sĩ ở bệnh viện nhân dân huyện ? Đời , chỉ làm ruộng, hiền lành thật thà, thành tựu nào.
Tiền Thục Phân nhận sự ngạc nhiên của con gái, híp mắt thêm: "Anh cả con năm 1986 tham gia thi đại học dành cho lớn, thi đậu học đại học ở thành phố Châu, nghiệp phân công. Vì con là con trai cả, nên về làm việc ở bệnh viện huyện."
Triệu Thần Dương hỏi: "Anh hai thì ?" Năm nay hai 21 tuổi, đời là một tên lêu lổng, suốt ngày đánh bạc, đó cảnh sát bắt vì tổ chức đánh bạc, nhốt vài tháng mới , tiếng lan khắp làng.
Tiền Thục Phân thở dài: "Anh hai con thông minh thì thông minh nhưng chẳng thể làm gì lâu dài. Sau khi nghiệp cấp hai, cho học nghề đan lát, học hai tháng bỏ về, ngày nào cũng chẻ tre đến nát hết cả tay; cho làm thợ xây ở thành phố, nửa năm bỏ về, làm việc ở công trường quá mệt, ăn đủ no. Năm ngoái nó tự chạy lên thành phố Dương học nấu ăn, vì ham ăn nên ở nhà hàng lớn làm một năm, tiếc là... cũng bền, về , ôi chao!"
Triệu Thần Dương xung quanh, bây giờ mới nhận nhà cửa sự đổi.
Bức tường đất cũ kỹ đây nay quét vôi trắng, sàn đất ẩm thấp tối tăm giờ lát gạch dày, thậm chí mép hiên nhà cửa cũng lát bằng đá xanh lớn. Tuy ngôi nhà vẫn mang nét đơn sơ mộc mạc, nhưng trông sáng sủa hơn so với tám năm , phần tươm tất hơn.
Triệu Thần Dương nhíu mày: "Nhiều năm gặp, nhà cũng đổi kha khá đấy chứ."