Nếu đổi thành Triệu Thần Dương, !
Càng nghĩ càng thấy sợ, Triệu Thần Dương về phía Triệu Hướng Vãn, trong ánh mắt là vẻ căm ghét, nhưng hết tới khác dám nặng lời với Triệu Hướng Vãn, những lời mắng chửi thậm tệ cũng giấu chặt trong lòng, cả gần như nổ tung.
Triệu Hướng Vãn tiếng lòng của Triệu Thần Dương, nhịn thầm lắc đầu. Sống là bàn tay vàng mà bao nhiêu cầu mà , thế nhưng Triệu Thần dương chỉ cướp đoạt cuộc đời của khác. Một con đường giống , Triệu Hướng Vãn thể qua trót lọt, nhưng Triệu Thần Dương chắc thể .
Sự thản nhiên của Triệu Hướng Vãn thành công chọc giận Triệu Thần Dương, cô cũng khống chế nữa, tiếng truyền kẽ răng: “Triệu Hướng Vãn, cho dù chị dùng âm mưu quỷ kế gì, Thanh Khê cũng là của , chỉ thể là của mà thôi.”
Triệu Hướng Vãn còn kịp lên tiếng, Mai Thanh Khê nổi giận .
Anh đột nhiên bật dậy: “Triệu Thần Dương, Mai Thanh Khê từ đến giờ vẫn luôn là một cá thể độc lập, thuộc về bất kỳ nào, đính hôn thì cũng , đây là chuyện giữa hai chúng , liên quan gì tới Hướng Vãn chứ?”
Từ đến nay, Mai Thanh Khê vẫn luôn là một dịu dàng, ấm áp và lịch sự, đây là đầu tiên nổi giận nhiều như thế. Khí thế lấn át đó khiến Triệu Thân Dương lập tức ỉu xìu. Nước mắt cô thi rơi xuống, ngơ ngác vị hôn phu mắt, đôi môi run rẩy nửa ngày, cuối cùng mới thốt lên một câu: “Anh, mắng em…”
Cố Chi Tinh và Mai Thanh Khê là bạn chung ký túc xá suốt bốn năm, đây cũng là đầu tiên thấy Mai Thanh Khê nổi giận, trợn tròn mắt dám lên tiếng. Cố Chi Quang cầm một hạt đậu phộng đặt bàn, lột vỏ bỏ miệng nhai chậm rãi, ánh mắt qua giữa ba Mai Thanh Khê, Triệu Hướng Vãn và Triệu Thần Dương.
Triệu Hướng Vãn bỏ ly trong tay xuống, ly va chạm với mặt bàn phát tiếng “cạch” nhỏ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-277-mot-bo-phim-ten-la-co-phong.html.]
Tiếng động tuy nhỏ nhưng giòn dã, khi tai Triệu Thần Dương như phóng đại gấp trăm , khiến lòng cô chấn động một cái.
Triệu Hướng Vãn vẫy vẫy tay với Triệu Thần Dương: “Tới đây.”
“Làm, làm gì?” Ánh mắt Triệu Thần Dương tránh né, sợ hãi chột . Cô mới tố cáo xong, lập tức cảm thấy hối hận. Lúc ở thôn họ Triệu, Triệu Hướng Vãn nắm thóp chuyện cô sống , bắt cô trả lời những câu hỏi Triệu Hướng Vãn đưa bất cứ lúc nào, khi bởi vì chột nên cô sảng khoái đồng ý, nhưng nghĩ một chút mới cô rơi bẫy của Triệu Hướng Vãn, cô thừa nhận chứ?
Cô những tránh xa một chút mà tự đ.â.m đầu , não úng chứ! Triệu Thần Dương càng nghĩ càng thấy hối hận, thế nhưng đối mặt với cái ngoắc tay của Triệu Hướng Vãn, thấy đôi mắt đối phương mang theo vẻ uy nghiêm của Triệu Hướng Vãn, Triệu Thần Dương phản kháng , chỉ đành chậm rãi về hai bước, đến gần Triệu Hướng Vãn một chút.
Triệu Hướng Vãn nhàn nhạt : “Cô cảm thấy, tương lai cô sẽ làm gì để kiếm tiền?”
Triệu Thần Dương ngó trái một chút, thấp giọng trả lời: “Tôi, ?”
[Kiếp làm công nhân ở thành phố Tinh và thành phố Châu mấy năm, đó về thôn lập gia đình, năm ba mươi tuổi sống , thật cũng hiểu gì. cũng may kiếp thích xem ti vi, nhớ một bộ phim tên là “Cổ Phong”, chơi cổ phiếu kiếm tiền. Còn một bộ phim tên là “Ông trùm bất động sản” nữa, cũng xây nhà, đầu tư bất động sản đều lời nhiều, còn … cũng nhiều lắm.]
Triệu Hướng Vãn cô một cái, hài lòng với những gì , nhớ đầu tiên thấy Nguỵ Mỹ Hoa, thấy tiếng lòng của bà cái gì mà lời Triệu Thần Dương mua cổ phiếu gốc của Ngân hàng Phát triển Thâm Quyến, kiếm ít tiền. Khi , cô còn cảm thấy kỳ quái, Triệu Thần Dương chơi cổ phiếu từ bao giờ. Hoá … là một bộ phim truyền cảm hứng cho cô .
Triệu Hướng Vãn nhướng mày: “Thật sự ?”
Triệu Thần Dương Triệu Hướng Vãn chằm chằm, : “Chắc là đầu tư cổ phiếu, đang học kế toán, cũng học một chút kiến thức liên quan tới cổ phiếu. Tôi cảm thấy, mua cổ phiếu là mua cũng chính là kiếm .”