Chu Xảo Tú cũng vui lây với cô, rạng rỡ: "Em thể thực hành tổng kết, kết hợp giữa phá án và lý thuyết vi biểu cảm, tính sáng tạo cao, việc luận văn chấp nhận là điều bình thường thôi. Trường chúng , việc đăng luận văn gần như đều là việc của các giáo sư, nhưng em là sinh viên đại học, mới năm nhất thể đăng luận văn tạp chí chất lượng cao, đây là vinh dự của cả lớp đấy. Cứ chờ xem, trường chắc chắn sẽ khen thưởng cho em thôi."
Triệu Hướng Vãn ngượng ngùng: "Luận văn của em đăng là sự công nhận lớn nhất , em hài lòng lắm, cần khen thưởng gì ạ."
Chu Xảo Tú vỗ nhẹ cánh tay cô: "Khen thưởng chỉ dành cho riêng em , đó còn là vinh dự của chuyên ngành điều tra hình sự khóa 91 của chúng nữa, nên chắc chắn ."
Thời tiết nóng nực, Triệu Hướng Vãn mặc áo sơ mi ngắn tay, cánh tay để lộ ngoài. Trong ấn tượng của Chu Xảo Tú, Triệu Hướng Vãn thường tránh né những tiếp xúc cơ thể, vì cô cẩn thận đặt tay lên cánh tay của Triệu Hướng Vãn qua lớp áo ngắn tay, dám chạm da cô.
Chu Xảo Tú vui mừng nhận thấy rằng thái độ của Triệu Hướng Vãn tự nhiên hơn nhiều, cơ thể cô còn cứng đờ. Đối với một luôn thận trọng và điềm tĩnh như Triệu Hướng Vãn, đây là một dấu hiệu .
Chu Xảo Tú dịu dàng hỏi: "Bây giờ em đang yêu đương ?"
Triệu Hướng Vãn do dự một chút, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Chu Xảo Tú, khẳng định cũng phủ nhận.
Chu Xảo Tú là giáo viên chủ nhiệm của Triệu Hướng Vãn, cô hiểu rõ tính cách của cô học trò . Nhìn thấy biểu hiện của cô, lòng Chu Xảo Tú lập tức cảm thấy lo lắng: Có tình cảm. Nếu như chuyện yêu đương, Hướng Vãn chắc chắn sẽ phủ nhận nhanh, nhưng cô làm thế, điều nghĩa là trong lòng cô thừa nhận Quý Chiêu.
Buổi trưa hôm nay Hứa Tung Lĩnh cố ý về nhà một chuyến, lẩm bẩm nhiều với Chu Xảo Tú, đại ý là cô khuyên nhủ Triệu Hướng Vãn nên yêu đương với Quý Chiêu. Lý do đơn giản: Quý Chiêu bình thường.
Chu Xảo Tú từng thấy cách Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu thường ngày tương tác với , ấn tượng của cô về Quý Chiêu vẫn dừng ở gặp thoáng qua tại khách sạn Tứ Quý, chỉ nhớ là một ấm giàu , xinh , trầm lặng, lãnh đạm, một thiên tài hội họa mắc chứng tự kỷ, chuyện, hễ vui là trèo lên cao làm sợ c.h.ế.t khiếp.
Nghĩ đến đây, Chu Xảo Tú thăm dò hỏi: "Cô thầy em , em ở tổ trọng án hòa đồng với lắm. Bên Cục Công an thành phố nhiều trai xuất sắc lắm, em để ý ai trong đó ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-404-em-cung-de-y-mot-nguoi-roi.html.]
Triệu Hướng Vãn mỉm : "Có, em cũng để ý một ."
Chu Xảo Tú cảm thấy lo lắng: "Ai ?"
Triệu Hướng Vãn thản nhiên thừa nhận: "Quý Chiêu."
Chu Xảo Tú còn kịp lên tiếng, Hứa Tung Lĩnh nóng nảy bước tới, lớn tiếng : "Không ! Tôi đồng ý."
Chu Xảo Tú vội vàng kéo Hứa Tung Lĩnh , trách móc: "Phụ nữ chuyện, là đàn ông xen làm gì? Đi, rửa bát ."
Hứa Tung Lĩnh vẩy vẩy tay còn dính nước: "Anh rửa xong ."
Chu Xảo Tú tức buồn , thật cố chấp, rõ ràng là cô chỉ tìm cớ đuổi : "Anh , bế Bảo Bảo xuống chơi , để em chuyện riêng với Tiểu Vãn một lát."
Lần cuối cùng Hứa Tung Lĩnh cũng hiểu , tức giận bế con xuống tầng, khi vẫn yên tâm, còn chạy thêm: "Anh kiên quyết phản đối!"
Triệu Hướng Vãn gương mặt đen thui của Hứa Tung Lĩnh: "Thầy, em ý của thầy." Hứa Tung Lĩnh là dẫn cô nghề, sự quan tâm của dành cho cô cần bàn cãi, nhưng thực sự hiểu rõ Triệu Hướng Vãn, cũng chẳng hiểu rõ Quý Chiêu.
Hứa Tung Lĩnh đối diện với ánh mắt phượng bình tĩnh của Triệu Hướng Vãn, hiểu chút nản lòng, thở dài một tiếng: "Em, em luôn chính kiến. Cuối cùng là nghĩ thế nào thì với nhé." Nói xong, bế Bảo Bảo rời khỏi phòng.
Hứa Trân Bảo nỡ rời, vẫy tay nhỏ về phía Triệu Hướng Vãn: "Chị ơi, xuống chơi với em nha~"
Khi cánh cửa đóng , trong phòng chỉ còn Chu Xảo Tú và Triệu Hướng Vãn, Chu Xảo Tú rót một cốc mát đưa tay Triệu Hướng Vãn, khuôn mặt đầy lo lắng.