Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 90: Nữ Thần Thám Đọc Tâm - Chương 60: Ở Đâu Có Cây Lớn?

Cập nhật lúc: 2025-07-02 01:20:25
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Phi Bằng sợ xảy chuyện, vội kéo hai .

Phùng Hồng Anh ngã khuỵu xuống đất, ho thở dốc.

Chắc chắn là bà gì đó khiến Quý Chiêu đau lòng! Quý Cẩm Mậu trừng mắt Phùng Hồng Anh, trong đầu chợt lóe lên một ý nghĩ: , hồi nhỏ mỗi khi Quý Chiêu buồn đều sẽ trèo lên cây. Ngồi cành cây, dang rộng hai tay, đung đưa hai chân, giải phóng cả hai tay hai chân. Chỉ như , nó mới cảm thấy vui vẻ.

Ý nghĩ xuất hiện, Quý Cẩm Mậu kích động, lớn tiếng hỏi: “Ở cây lớn? Khách sạn chỗ nào thể thoải mái, thả lỏng tay chân ?”

Tầng cùng của khách sạn vài cây thấp, đại sảnh tầng cây cảnh, nhưng chỗ nào để .

Xung quanh khách sạn là tường kính, trơn trượt, thể trèo lên .

Phòng khách thì khí tù túng, Quý Chiêu thích.

Dường như Quý Cẩm Mậu nghĩ điều gì đó, nhưng nhớ , ông lo lắng đến mức bứt tóc xoay vòng vòng.

Những xung quanh thấy ông như con ruồi mất đầu chạy lung tung, hiểu chuyện gì đang xảy , an ủi như thế nào.

Chỉ Triệu Hướng Vãn tiếng lòng của ông , đầu óc nhanh chóng vận động.

Quý Chiêu thích ở trong phòng, thích ở ngoài trời? ngoài tầng cùng , xung quanh khách sạn là tường kính, còn chỗ nào thể tiếp xúc với khí lưu thông.

Anh ở tầng , mà xuống tầng .

Anh tìm một chỗ thể đung đưa tay chân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-60-o-dau-co-cay-lon.html.]

Chờ , đung đưa tay chân?

Ý tưởng lóe lên, Triệu Hướng Vãn hét lên: “Biển quảng cáo!”

Cả Quý Cẩm Mậu chấn động một cái, chợt ngẩng đầu, lảo đảo về phía thang máy: “Lên lầu mười, lên lầu mười, ở cuối hành lang cửa sổ, thể nó trèo ngoài từ chỗ đó.”

Hứa Tung Lĩnh vẫn ngừng thúc giục: “Hà Minh Ngọc ? Đã gọi điện thoại cho cục cảnh sát ? Khi nào mấy tên cảnh sát c.h.ế.t tiệt đó mới tới?” Nhìn thấy Quý Cẩm Mậu đột nhiên xông ngoài như mất hồn, khó hiểu hỏi: “Sao thế?”

Tim Triệu Hướng Vãn suýt rơi khỏi lồng ngực.

Ban nãy lúc tới đây, cô thấy tấm biển quảng cáo dài treo thật cao bên phía tây của khách sạn. Khi màn đêm buông xuống, đèn neon sẽ sáng lên, ánh đèn xanh đỏ nhấp nháy chói mắt.

Bảng hiệu neon của khách sạn Tứ Quý dài chín mét, hàn tường bằng khung thép, nếu như Quý Chiêu thật sự trèo lên đó, thì chắc chắn sẽ xảy án mạng!

Là lầu mười đấy, mấy khung thép chống đỡ bảng hiệu thể chịu lực tới chứ? Một đàn ông trưởng thành lên đó, hơn nữa tay chân còn lắc lư, lỡ như sập xuống thì thế nào?

“Đội trưởng Hứa, tổng giám đốc Quý nghĩ một nơi, thể Quý Chiêu đang ở đó, chúng lên đó xem thử.” Theo lời giải thích của Triệu Hướng Vãn, tất cả đều lao về phía cầu thang.

Lầu mười.

Có gió thổi tới.

Ánh đèn neon chiếu xuyên lớp cửa sổ, tô điểm cho mặt đất chỗ hành làng thêm nhiều màu sắc.

Cả Quý Cẩm Mậu nhoài ngoài cửa sổ, khàn giọng kêu lên: “Quý Chiêu…”

Ba khung thép hình tam giác, một đầu hàn tường, một đầu khác đỡ tấm biển quảng cáo dài chín mét . Mấy sợi dây điện tứ tung đung đưa trung, ánh đèn trang trí tô điểm cho màn đêm thật .

Lúc một đang ở tầng chót khung thép.

Loading...