Chúc Khang , còn sang trêu chọc Chu Như lan: “Cô , khi hai họ yêu , chúng còn thể theo ăn mấy món ngon, bây giờ càng ngày càng khó khăn , lúc đưa cơm chỉ đưa cho một Hướng Vãn mà thôi, ha ha ha.”
[Buổi tối còn tiếp tục thẩm vấn ?]
Nghe câu hỏi trong lòng Quý Chiêu, Triệu Hướng Vãn kéo phòng làm việc trả lời : “ , tối nay thẩm vấn đột xuất cũng còn cách nào khác nữa.”
[Thế thể kết thúc mười giờ ?]
Triệu Hướng Vãn suy nghĩ một chút: “Còn thẩm vấn ba nữa, nhưng chắc là thể đấy.”
[Thế sẽ ở đây chờ em.]
“Được, em sẽ cố gắng thẩm vấn nhanh một chút.”
Nghe thấy sự cố chấp trong câu của Quý Chiêu, Triệu Hướng Vãn cũng từ chối, cùng bước phòng làm việc, khi bảo xuống, cô nhanh chóng mở hộp giữ nhiệt .
Mùi đồ ăn bay khắp phòng.
Chiếc hộp giữ nhiệt làm bằng thép gỉ, ngăn bên đựng thức ăn, ngăn bên là cơm.
Bên là hai món ăn do chính tay Quý Chiêu làm, trứng xào hành lá và đậu hũ non xào ớt xanh, bởi vì nấu theo khẩu vị của Triệu Hướng Vãn thế nên thêm đậu đen lên men và cả ớt khô.
Sau khi sống chung với Triệu Hướng Vãn một thời gian kha khá, Quý Chiêu rõ cô thích những món ăn quá mức xa hoa, mấy món ăn giản dị dân dã thế càng khiến cô vui vẻ hơn nhiều, thế là theo cha học nấu một thời gian, cuối cùng cũng xem như nghiệp, thể nấu mấy món ăn gia đình hợp khẩu vị của Triệu Hướng Vãn,
Triệu Hướng Vãn nhắm mắt, cảm nhận vị ngon của món ăn, đó nhoẻn miệng : “Cảm ơn .”
Quý Chiêu đưa tay xoa xoa đỉnh đầu cô, cũng gì.
Trong phòng làm việc lúc chỉ còn đôi tình nhân nhỏ , ấm áp yên tĩnh.
Chờ Triệu Hướng Vãn cơm nước xong xuôi, các thành viên của tổ trọng án cũng đẩy cửa , lập tức ùa phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-866-hoa-si-noi-tieng-toi-roi.html.]
Cao Quảng Cường lên tiếng chào Quý Chiêu: “Quý Chiêu tới .”
Chu Phi Bằng chớp chớp mắt với Quý Chiêu: “Hoạ sĩ nổi tiếng tới .”
Nhóm ba Chúc Khang, Ngải Huy và Hoàng Nguyên Đức cùng lên tiếng: “Tới ?”
Lưu Lương Câu lắc đầu một cái: “Ngay cả Quý Chiêu cũng tới , xem hôm nay chúng cố gắng thật nhiều đây.”
Chu Như Lan gia nhập đội cũng dần thả lỏng hơn, mỉm đề nghị: “Hay là chúng phân chia công việc . Hiện giờ vẫn còn Cảnh Lượng, Cung Trường Thuỷ và A Cường, chúng chia ba tổ tiến hành thẩm vấn song song cả ba họ, như hiệu suất sẽ cao hơn một chút.”
Cao Quảng Cường suy tư trong chốc lát, sang hỏi Triệu Hướng Vãn: “Hướng Vãn, cháu thẩm vấn ai?”
Triệu Hướng Vãn trả lời chút do dự: “A Cường ạ, mắt, trong bốn , A Cường thể xem là nhân vật then chốt.”
Triệu Hướng Vãn lấy phấn sơ đồ mối quan hệ giữa các nhân vật lên chiếc bảng đen nhỏ: “Cung Trường Thuỷ là đồng hương của A Lượng, A Lượng là chiến hữu của Khưu Tam Dũng, Lưu Thương Quân vốn quan hệ gì với A Lượng, thế nhưng quen Cảnh Lượng thông qua A Cường, mấy bọn họ cùng lập kế hoạch cướp ngân hàng. A Cường ghép hai nhóm bạn của thành một nhóm lớn, chắc chắn điểm đặc biệt.”
Cao Quảng Cường gật đầu một cái, bắt đầu sắp xếp tổ thực hiện thẩm vấn buổi tối.
“Được , thế khúc xương khó gặm nhất sẽ giao cho Triệu Hướng Vãn. Hướng Vãn, cháu và Chúc Khang sẽ cùng một tổ, Chúc Khang sẽ chịu trách nhiệm ghi chép, còn Quý Chiêu cũng sẽ phòng cùng hai .”
“Vâng!” Chúc Khang đầu, Triệu Hướng Vãn và Quý Chiêu một cái.
“A Lượng là cựu quân nhân xuất ngũ, tiền án tiền sự, chắc chắn năng lực phản trinh sát của mạnh mẽ, thế nên sẽ do , Ngải Huy và Hoàng Nguyên Đức phụ trách. Tôi sẽ thẩm vấn, còn Hoàng Nguyên Đức sẽ chịu trách nhiệm ghi chép.”
“Vâng!” Ngải Huy và Hoàng Nguyên Đức lập tức lên tiếng đáp .
Cung Trường Thuỷ tham gia việc bắt bóc, giỏi lừa gạt, nên Tiểu Chu sẽ phụ trách thẩm vấn , Lưu Lương Câu xem như một đồng chí kinh nghiệm lão làng, sẽ bên cạnh theo dõi tiến trình, còn Chu Như Lan sẽ ghi chép.”
“Vâng!” Chu Phi Bằng, Lưu Lương Câu, và Chu Như Lan đều đồng loạt lên tiếng.
Mỗi một thành viên trong tổ trọng án một đều bận rộn thôi.
Cao Quảng Cường là một cảnh sát hình sự kỳ cựu. Tuy thái độ của ông hòa nhã, nhưng đôi mắt toát lên sự từng trải và trí tuệ. Trong buổi thẩm vấn ôn hòa như mưa xuân của ông , Cảnh Lượng nhanh chóng khai hết chuyện.
Cảnh Lượng là đồng hương ở huyện La của Khưu Tam Dũng, là chiến hữu và cũng là bạn tù của . Tính khí hai giống , cùng quyết tâm làm một mẻ lớn. Trong tù, từng Khưu Tam Dũng kể về một kho vũ khí mà giấu ở một nơi nào đó, nhưng kịp dùng thì bắt. Sau khi thả , Cảnh Lượng chịu yên phận bao lâu, tay ngứa ngáy, kiếm ít tiền tiêu xài, nhớ tới s.ú.n.g trong tay Khưu Tam Dũng.