Ba Triệu Hướng Vãn, Chúc Khang, Quý Chiêu thì chuẩn tìm những đứa trẻ nhận nuôi ở nhà từ thiện huyện La năm xưa, hỏi thăm tung tích của Mẫn Gia Điệp, vẽ chân dung cho cô .
Ngày hôm , Kiều Hồng Ngọc tới thành phố Tinh.
Nhìn thấy Quý Chiêu lạ lùng, Kiều Hồng Ngọc tròn xoe mắt. Lại thấy Quý Chiêu và Triệu Hướng Vãn thiết, bà há hốc mồm khen ngợi: "Chà, cảnh sát Triệu, bạn trai em trai quá, lắm, hợp đôi."
Trong lòng bá còn thêm một câu… Tốt hơn cảnh sát Chúc.
Triệu Hướng Vãn lãng phí thời gian mà dẫn thẳng Kiều Hồng Ngọc đến nhà của Mẫn Gia Hòe.
Khu tập thể của Ngân hàng Kim Tuệ là một căn nhà cũ năm tầng. Trên tường cầu thang dán đầy quảng cáo nhỏ lẻ, tay vịn sắt rỉ sét do lâu ngày sửa chữa.
Vốn dĩ khi Mẫn Thành Hàng bắt vì tấn công ngoài đường, ngân hàng ý định sa thải và thu hồi nhà ở mà đơn vị cấp. nhờ tổ trọng án phá vụ án, phanh phui kế hoạch của Lưu Thương Quân, Cảnh Lượng và Cung Trường Thủy về việc cướp xe chở tiền của ngân hàng, bắt cóc Mẫn Gia Hòe để uy h.i.ế.p Mẫn Thành Hàng, ban lãnh đạo ngân hàng đồng cảm với cảnh của Mẫn Thành Hàng, tạm thời sa thải , cũng thu hồi căn hộ.
Có thể , việc gia đình Mẫn Gia Hòe vẫn còn ở trong căn nhà cũ , phần lớn là nhờ sự giúp đỡ của tổ trọng án.
Đối với Mẫn Gia Hòe, tổ trọng án của Sở cảnh sát, đặc biệt là Triệu Hướng Vãn, là ân nhân của cả gia đình cô . Vì , cô đón tiếp Triệu Hướng Vãn và những cùng với thái độ nhiệt tình nhất, tươi, chuẩn trái cây và , kiên nhẫn chờ họ rõ lý do đến thăm.
Triệu Hướng Vãn giới thiệu Kiều Hồng Ngọc với Mẫn Gia Hòe: "Cô còn nhớ chị ?"
Mẫn Gia Hòe gật đầu: "Nhớ chứ, bà chủ của cửa hàng thực phẩm Hồng Ngọc, từng gọi điện ở đó mà."
Triệu Hướng Vãn : "Tôi thể tìm thấy chỗ ở của cô và Song Song nhanh như là nhờ chị Kiều cung cấp thông tin đấy."
Mẫn Gia Hòe dậy, cúi thật sâu, ánh mắt đầy cảm kích: "Cảm ơn chị Kiều."
Nghe lời cảm ơn của cô , Kiều Hồng Ngọc xúc động, đôi mắt đỏ hoe, môi run rẩy.
[Em và em gái sinh cùng năm, cũng đến cô nhi viện mùa hè.]
[Nếu em gái còn sống, lẽ giờ cũng giống như cô .]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-90-nu-than-tham-doc-tam/chuong-944-cuoi-cung-cung-co-nguoi-den-tim-minh-sao.html.]
[May mắn là khi Cảnh sát Triệu tìm , kể hết những gì . là giúp cũng là giúp , ?]
Trong giây lát, Kiều Hồng Ngọc nghĩ nhiều, nhưng nhanh chóng lấy bình tĩnh, dậy đỡ lấy tay Mẫn Gia Hòe: "Không gì , gì . Là nhờ cảnh sát Triệu nhanh nhạy, chỉ kể những điều thôi, chứ giúp gì. Người bắt tội phạm, cứu , là những cảnh sát như họ cả."
Giọng điệu của Mẫn Gia Hòe dịu dàng: "Có thể với chị đó chỉ là chuyện nhỏ, nhưng với em và con gái, chị là ân nhân. Lần chị đến đây việc gì ?"
Kiều Hồng Ngọc trở ghế sofa, hai tay đan đặt lên đùi, tha thiết Mẫn Gia Hòe: "Chị một em gái, sinh năm 61. Vì nhà nghèo nuôi nổi, nên đưa đến nhà từ thiện huyện La."
Ánh mắt của Mẫn Gia Hòe thoáng sáng lên: "Là... ai ?"
[Là ?]
[Cuối cùng cũng đến tìm ?]
[Chị là chị gái của ?]
Tim của Mẫn Gia Hòe đập nhanh hơn, trong lòng tràn đầy mong đợi. Trong khoảnh khắc , Triệu Hướng Vãn bất giác thấy suy nghĩ của khác.
Hy vọng nhen nhóm nhưng cũng sắp tan vỡ, thật quá tàn nhẫn.
Kiều Hồng Ngọc thấy Mẫn Gia Hòe hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Em gái , một vết bớt đỏ hình con bướm xương bả vai."
Tim của Mẫn Gia Hòe trở nhịp đập bình thường, cô gật đầu: "À, là Gia Điệp."
[Thật , Gia Điệp chị .]
[Dù của , nhưng thấy Gia Điệp tìm chị gái, cũng vui lắm.]
Kiều Hồng Ngọc ngờ rằng chỉ với một đặc điểm mà bà thể đoán chính xác tên của em gái , khỏi kích động, nắm chặt lấy cánh tay của Mẫn Gia Hòe: “Em con bé ở ? Em con bé ở ?"
Vẻ mặt Mẫn Gia Hòe áy náy, lời của cô giống hệt như Mẫn Thành Hàng: "Khoảng năm sáu tuổi, nhà từ thiện hoạt động nữa, cha xứ chia chúng em nhiều nhóm. Em và Thành Hàng ở cùng nhóm, chuyển đến cô nhi viện thành phố Tinh, nhà nước hỗ trợ lớn lên, học hành, làm việc. Còn Gia Điệp thì em ."
Nước mắt hiện lên trong mắt Kiều Hồng Ngọc: "Em gái chị trông thế nào? Mập ? Cao ? Có giống chị ? Nó là một khổ, sinh thì mất vì khó sinh, chị nuôi nó bằng nước cơm đến khi đầy tháng, gầy như con mèo nhỏ. Sau nhà còn gì để ăn, sợ nó c.h.ế.t đói, đành gửi nó đến nhà từ thiện. Con bé lớn lên , thật , thật !"