Qua lời hai họ, chúng ngọn núi tên là Bạch Kiên Sơn, trong truyền thuyết của tộc họ là nơi thần ưng hạ cánh. Bạch Kiên Sơn địa hình phức tạp, đường núi khó , khắp nơi là đồi núi gập ghềnh, cao còn tuyết đọng thể thấy bằng mắt thường. Điều khó khăn nhất, là trong núi nhiều khe nứt thung lũng sâu thấy đáy, nếu sơ suất trượt chân ngã xuống, e rằng xương cốt cũng tìm thấy.
cẩn thận theo họ, đường cũng hỏi họ về truyền thuyết Bất Lão Tuyền, những gì họ đại khái giống với lời kể của Nhĩ Mã.
Chúng mãi đến trưa, lúc đường núi khá mờ ảo, nhưng đường vẫn thể thấy vết m.á.u đen, hẳn là do trong tộc họ để .
Tang Mộc và Ương Lãng rõ ràng chút căng thẳng, chúng quan sát xung quanh, nhưng phát hiện cái gọi là sơn quỷ.
“Trách!” Một tiếng kêu kỳ lạ truyền đến từ trong rừng.
Âm thanh cao vút và vang vọng, xen lẫn một chút nguy hiểm.
Tang Mộc và Ương Lãng thấy tiếng kêu liền hoảng hốt quan sát những cây cao xung quanh, xem đây chính là âm thanh do con sơn quỷ đó phát .
và Lưu Đan Thần cũng cảnh giác chú ý xung quanh.
“Trách!” Âm thanh gần hơn lúc nãy, một bóng đen phóng tới từ cái cây ở xa.
Đợi đến khi nó dừng một cành cây cách chúng mười mấy mét, cuối cùng cũng rõ cái gọi là sơn quỷ rốt cuộc là thứ gì. Chỉ thấy nó một khuôn mặt , nhăn nheo như vỏ dưa già, cơ thể giống một con khỉ, chỉ một chân, hai cánh tay thô hơn con nhiều, nó đang bám lấy cành cây, cành cây thô to sự va chạm sức mạnh của nó đang rung lắc dữ dội.
“Sơn Tinh!” Lưu Đan Thần nhận thứ ngay lập tức.
Nó nhảy mạnh một cái, vượt qua cách mười mấy mét và rơi xuống mặt chúng . Nó thẳng , cao đến ba mét. Bây giờ nó đang quỳ rạp xuống, trườn bò qua mặt chúng , đôi mắt gian xảo thì hề rời khỏi chúng .
Lưu Đan Thần lập tức rút bảo kiếm lưng , chắn , cũng bấm pháp quyết, sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.
“Cù cù, cù cù.” Nó duỗi thẳng cổ, kêu hai tiếng hướng lên trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-101.html.]
Sau đó đột nhiên nhảy bật lên, nhảy lên cây bên trái chúng , nhảy liên tục mấy cái, biến mất, chỉ còn cành cây đang rung lắc.
Tang Mộc và Ương Lãng thở phào, thấy họ mồ hôi đầm đìa.
“Nó ?” hỏi.
Lưu Đan Thần gật đầu.
Đây cũng là đầu tiên thấy Sơn Tinh, nó sức áp đảo hơn so với những gì ghi chép.
Tang Mộc và Ương Lãng tuy dũng cảm, nhưng khi thấy Sơn Tinh cũng sợ hãi.
“Bây giờ chúng gì?” Ương Lãng Lưu Đan Thần.
“Chắc chắn thể đuổi kịp,” Lưu Đan Thần . “Hay là chúng tìm một nơi nào đó ở đây để phục kích.”
Ý cũng giống như , xét về tốc độ di chuyển của con Sơn Tinh đó, trừ khi Lưu Đan Thần thuật ngự gió trong truyền thuyết, nếu tuyệt đối thể đuổi kịp.
Cứ thế, bốn chúng tìm một đất trống, dựng tạm một cái lều để nghỉ chân. Hai họ lấy vài thanh thịt bò khô từ trong túi, thứ hơn nhiều so với lương khô chúng mang theo.
Thịt bò khô lúc đầu cứng, nhưng càng nhai càng tỏa mùi thơm đậm đà.
khỏi : “Đan Thần sư , đợi chuyện ở đây xong, chúng cũng mua một ít thịt bò khô để dành ăn đường nhé.”
Lưu Đan Thần : “Ăn cái đầu ngươi , ngươi thấy ăn thịt bò bao giờ !”
Lúc mới phát hiện, đang ăn lương khô mà chúng mang theo.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Chứng kiến cảnh , ăn càng ngon miệng hơn.