Bà lão thấy, nửa đêm nửa hôm thế ai gõ cửa? Thật thời xưa, nhà cửa điện, thắp sáng chủ yếu bằng nến, bảy tám giờ tối là ngủ hết . Gọi là nửa đêm, cũng chỉ mười giờ tối bây giờ.
hai ông bà tính tình hiền lành, nghĩ bụng trời mưa to thế , là nửa đêm, nhất là cứ để nhà . Hồi đó phong tục trong làng chất phác, hơn nữa trong nhà cũng gì đáng giá, nghĩ đến chuyện kẻ . Ông lão liền mạo hiểm dầm mưa mở cửa.
Cửa mở, ông lão thấy một bóng đen cao lớn. Người đó đội nón tơi, lưng cõng một vật gì đó đen thui. Vì trời tối, cộng thêm mắt ông vốn , ông tưởng đó là hành lý, nên cũng để ý.
Ông lão vội vàng đón đó nhà, bật đèn lên, lúc mới rõ: đó mặt tròn, mắt lớn, để hai chòm râu ria dài. Người đó : “Anh cả thật là trượng nghĩa, gõ cửa mười mấy nhà phía , chẳng nhà nào mở cửa cho .”
“Đêm hôm thế , lẽ họ ngủ hết ,” ông lão .
Người đó chỉ , gì.
Ông lão thấy đó im lặng, liền hỏi: “Chàng trai, thấy vùng , trời mưa lớn thế ở nhà?”
Người đó đáp: “Ôi chao, cũng mới đến đây hôm nay thôi. Anh cả nhà gì ăn , ăn gì cả ngày nay.”
Tuy nhà ông lão nghèo khó, nhưng cũng nỡ thấy đói bụng. Thế là ông bảo bà lão luộc vài quả trứng, hâm một ấm rượu nữa.
Ông lão đặt cái bàn gỗ nhỏ lên giường, đợi mười phút, trứng và rượu dọn lên.
Hồi đó, trứng gà còn chẳng dám ăn, hoặc đem bán, hoặc chỉ để dành ăn dịp Tết. Người đó thấy bà lão bưng bốn năm quả trứng, liền lấy một quả bóc vỏ nhét thẳng miệng.
Ông lão thấy như , nghĩ bụng chắc là chạy nạn đến đây, lẽ đói mấy ngày . Ông cầm ấm rượu, rót cho , rót : “Đây là rượu gạo đục nhà tự nấu, uống tạm nhé.”
Người đó cũng khách sáo, bưng chén rượu uống cạn một .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-2.html.]
Một chén rượu nóng bụng, mới bắt đầu trò chuyện với hai ông bà. Bốn năm quả trứng đó cũng bụng hết.
Cứ thế, chuyện đến gần nửa đêm, đó với hai ông bà: “Hôm nay đa tạ cả, chị dâu. Đã đến giờ, cũng . Sau khi , hai đóng chặt cửa , bất kể thấy gì, cũng đừng ngoài xem, cứ ở trong nhà ngủ ngoan. thấy cả say rượu , chị dâu nhớ lời dặn nhé.”
Hai ông bà định mời ở một đêm sáng hãy , dù trời vẫn đang mưa lớn, nửa đêm tối om cũng khó . Người đó nhất quyết chịu ở , chỉ một mực dặn dò hai ông bà, bất kể thấy gì cũng chỉ việc ngủ.
Bà lão tiễn ngoài. Thấy đó cõng một vật gì đó tròn vo lưng, bà cũng tưởng là hành lý, nên : “Chàng trai, cẩn thận nhé, đường khó lắm.”
“Chị dâu, khóa cửa về nhà , đừng tiễn nữa.” Người đó với bà lão. Nói xong, dần dần biến mất trong màn đêm.
Bà lão thấy đó xa, liền chốt cửa cẩn thận, nhà ngủ.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Nửa đêm, sấm chớp đùng đùng đ.á.n.h thức hai ông bà khỏi giấc ngủ. Ông lão chăm chú lắng , tiếng mưa rơi ào ào bên ngoài, còn lớn hơn cả ban ngày, thỉnh thoảng còn xen lẫn tiếng nước chảy. Ông lão lo lắng : “Có chuyện gì thế bà nó ơi, ngoài xem .”
Bà lão ông định ngoài, liền nhớ lời thanh niên tối nay , túm chặt ông lão , : “Ông quên lời dặn chúng ?”
Ông lão lúc mới nhớ lời đó dặn, dám ngoài. tiếng nước bên ngoài, hai ông bà bồn chồn yên, trằn trọc ngủ , cứ mơ màng chống chọi qua cả đêm.
Đến sáng hôm , trời tạnh mưa, hai ông bà dậy, ngoài xem xảy chuyện gì.
Nào ngờ, mở cửa , bên ngoài là một biển nước lũ, cả ngôi làng của họ ngập lụt chỉ còn sót duy nhất nhà hai ông bà.
Nghe xong câu chuyện kỳ quái đó, mặt trăng lên cao từ lâu.
vẫn như thường lệ, đưa Mao Mao về nhà.
Trăng đêm nay sáng bất thường.