Thi Miên - Chương 24

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-12 14:02:05
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông liếc một cái, thừa đang dối, nhưng cũng vạch trần.

"Muốn ăn thì thẳng với , tự trèo lên hái gì. Vài quả lê thì gì mà tiếc với các cháu. Các cháu xem , ruộng nương các cháu giẫm đạp tan hoang hết cả ."

theo hướng ông chỉ, những gốc cây trồng những loại cây thấp lè tè mà tên, nhiều Trương Tùng và Mao Mao giẫm hỏng.

"Bác ơi, chúng cháu ạ," .

"Lần ăn thì thẳng, đừng trộm nữa."

"Dạ!" Ba chúng đồng thanh .

Đang chuyện, một tràng từ xa vọng đến. Âm thanh đó giống bình thường phát .

Ba chúng về phía âm thanh. Chỉ vài thở, một mặc quần áo rách rưới, đầu tóc bù xù bước từ con đường núi, rừng thông.

"Haizz." Người bác mặt cũng thấy đó, mặt lộ vẻ tiếc nuối.

cảm thấy chắc chắn một câu chuyện đằng , bèn hỏi: "Bác ơi, đó là ai ?"

Bác trả lời , ông vỗ vỗ tảng đá đất. Tảng đá trông bóng loáng, hẳn là nơi ông thường xuyên .

Quả nhiên, ông phịch xuống tảng đá, đưa cho chúng mà Trương Tùng và Mao Mao hái, : "Ba đứa cháu mau về nhà , đường lớn mà về, đừng đường núi nữa."

Chúng ngượng nghịu nhận lấy lê.

"Cảm ơn bác!"

Thấy ông khó chúng , chúng như đại xá. Không dám nán lâu, lủi thủi bỏ chạy.

Lên đến đường núi, Trương Tùng và Mao Mao ai bắt đầu , cả hai chạy thục mạng. là con gái theo kịp hai , chẳng mấy chốc hết , hai tay chống lên đùi, thở hổn hển dừng đường.

Mao Mao thấy dừng bước, hét về phía : "Trương Tùng, đừng chạy nữa, Tiểu Muội theo kịp!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-24.html.]

Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)

Nghe Mao Mao , Trương Tùng . Hai nghỉ cùng con đường nhỏ.

Tiếng truyền đến, nhưng trong rừng thông, vẻ rợn .

Ba chúng . Trương Tùng gan , : "Hay là chúng xem thử, bí mật gì mà khác phát hiện thì ?"

Hồi bé luôn như , thấy chuyện gì tò mò là nghĩ ngay giấu bí mật khác , hoặc chạy đến nơi hẻo lánh, nghĩ xem chôn kho báu .

Bây giờ cũng tò mò, nhưng trong lòng lóe lên một chút lo lắng, vì cảm thấy rừng thông đó sạch sẽ.

Mao Mao thường theo chúng , chủ kiến gì, chúng cũng theo.

Trương Tùng thấy chút do dự, bèn dõng dạc : "Sợ gì, xem thử !"

nghĩ bụng, cũng , giữa ban ngày ban mặt thì gì đáng sợ. Thế là ba đứa chúng nhất trí ngay.

"Đi thôi!" .

Cứ thế, ba chúng men theo âm thanh bước rừng thông, quên bẵng lời dặn dò của bác trông vườn lúc nãy.

Chúng rón rén , cứ theo tiếng lúc ẩn lúc hiện. Đi trong rừng thông hai mươi phút thì mới bắt kịp đó.

Chúng nấp cây. Trong rừng sâu, cây thông mọc to và chắc chắn, đủ để che khuất cơ thể chúng .

Người đó lúc đang quỳ gối một gốc cây thông, , thỉnh thoảng còn lẩm bẩm vài câu.

hiểu chuyện gì đang xảy , thầm nghĩ đây chắc chắn là một điên.

Tưởng rằng bí mật thần bí gì, giờ xem là chúng nghĩ quá nhiều .

lúc định , hoa mắt , thấy cây thông mặt biến thành một cô gái xinh , đang mỉm mặt .

dường như phát hiện chúng , đầu thẳng !

Loading...