Lúc đó đang là mùa hè, trăng sáng vằng vặc. và Mao Mao chuyện, nhanh lên đến lưng chừng núi. Ngay từ lúc bắt đầu lên núi, cảm thấy khó chịu khắp , một cảm giác bứt rứt tả . con đường bao nhiêu , cảnh vật xung quanh, cỏ dại ánh trăng xanh rờn, gì khác so với khi.
Hai đứa chúng lên đến sườn núi. Nhà Mao Mao là nhà đầu tiên chân núi, nhưng vì là buổi tối và đường núi nên chúng nhanh lắm. Sau khi đưa Mao Mao về tận nhà, theo đường cũ. Cái cảm giác khó chịu càng trở nên mạnh mẽ hơn.
Bây giờ chỉ còn một đường núi. Ánh trăng trắng bệch, chiếu rõ từng ngọn cỏ, bụi cây, nhưng bối cảnh đen kịt. xung quanh, dãy núi đen nối liền nhấp nhô, như đang đổ ập từ bốn phương tám hướng về phía . vô thức tăng tốc bước chân, vội vã về phía sườn núi.
Lúc , cảm thấy cứ theo phía . dám đầu , vì cả đoạn đường núi chỉ tiếng bước chân của , ai khác. nhanh hơn, cuối cùng chạy lon ton, nhưng cảm giác những cắt đuôi "nó", mà dường như "nó" còn đuổi theo sát hơn.
Lưng toát mồ hôi lạnh, cảm thấy mỗi giây trôi qua đều là một sự tra tấn. Cuối cùng, chịu nổi nữa, phắt đầu , nhưng thấy gì cả. Trời mùa hè vốn nóng, nhưng giờ đây lạnh toát khắp , nổi hết da gà.
dám dừng , đầu chạy tiếp. Ngay khoảnh khắc đầu, cảm thấy thứ đó bám theo . cũng chẳng kịp nghĩ nhiều, cứ thế cắm đầu chạy cho đến khi lên đến sườn núi, thấy ngôi làng hiện mắt mới dừng , thở dốc hổn hển. Nhìn thấy nhiều nhà trong làng còn sáng đèn, trái tim đang đập thình thịch của dần bình tĩnh .
bắt đầu xuống núi, mắt luôn dán chặt ánh đèn của làng, như thể chúng thể bảo vệ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-3.html.]
một lúc thấy gì đó sai sai. Bình thường, từ sườn núi xuống làng chỉ mất hai ba phút, nhưng chắc chắn lâu hơn thời gian đó. Ngôi làng dù ngay mắt, tưởng chừng sắp đến nơi, nhưng tài nào .
Ở nông thôn mùa hè, buổi tối sẽ tiếng côn trùng rả rích, huống hồ đang ở núi, trong đám cỏ dại ven đường lẽ nhiều tiếng côn trùng kêu. bây giờ, ngoại trừ tiếng bước chân rõ mồn một của , thấy bất kỳ âm thanh nào khác. Trái tim mới bình tâm của , lúc treo ngược lên. nhấc chân chạy thục mạng về phía làng, chắc chắn là đang chạy thẳng về phía , nhưng tài nào đến làng.
cảm thấy thứ đó đuổi tới, dám đầu, chạy nhanh hơn, nhưng nó đang chậm rãi tiến gần , những móng tay dài sắp chạm ! Da đầu tê dại, phắt đầu , nhưng vẫn thấy gì.
buộc tiếp tục chạy. Cứ thế chạy mười phút, cuối cùng cũng chạy đến làng. Vào làng xong, lao như điên về nhà, nhưng chạy một đoạn thấy gì đó đúng, bởi vì ngôi làng làng của .
Từ núi xuống, chỉ một con đường dẫn về làng , thể nào chạy nhầm sang làng khác . Hơn nữa, những làng lân cận đều từng đến, ngôi làng đang bước xa lạ.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
kỹ , nhà cửa trong làng đều là những ngôi nhà gỗ kiểu cổ, cửa đóng kín mít, cửa treo hai chiếc lồng đèn trắng to, nến bên trong phát ánh sáng u ám, ngọn lửa chập chờn.
Lồng đèn trắng, từ xưa đến nay chỉ dùng khi nhà tang sự. Tuy còn nhỏ, nhưng cũng điều . ở đây nhà nào cũng treo lồng đèn trắng, nhất thời hiểu rốt cuộc là chuyện gì.
Lúc , một cơn gió thổi qua phố, trong gió xen lẫn tiền giấy màu trắng, ập thẳng mặt . Cơn gió thổi mạnh khiến mở mắt nổi, đành lấy tay che đầu.