Vương Phú im lặng gì.
Vương Hạo ở bên cạnh đốt vàng mã lóc, miệng lẩm bẩm.
Đến nửa đêm, một trận gió lạnh thổi qua, ngọn lửa đèn trường minh lay động dữ dội theo hướng gió, suýt chút nữa thì tắt. Vương Phú vội giơ tay che đèn, ngọn lửa dần định sự bảo vệ của hai bàn tay.
“Đừng nữa, phiền tao quá.” Vương Phú trút giận lên Vương Hạo.
Hắn quát xong, một trận gió lùa qua, ngọn lửa vốn chập chờn nay tắt hẳn.
Vương Hạo Vương Phú mắng, đành nín ở bên cạnh, dám lên tiếng.
Vương Phú thấy đèn trường minh tắt, chửi rủa lầm bầm.
Hắn lấy diêm , quẹt mấy cũng cháy.
lúc , Vương Hạo đột nhiên : “Mẹ ơi.”
Vương Phú thấy, giật , sang Vương Hạo quát: “Kêu la vớ vẩn gì đấy, mày đang trong đó!”
Vương Phú xong, chỉ tay quan tài, chiếc quan tài “Quang!” một tiếng rơi thẳng xuống đất.
Họ hàng trong nhà cũng tiếng động giật tỉnh giấc, vội chạy xem chuyện gì.
Họ đến nơi, thấy quan tài bung , thi thể Vương Hạo chỏng chơ bên ngoài, khóe mắt chảy hai hàng máu.
Chứng kiến cảnh tượng , tất cả xung quanh đều sợ đến c.h.ế.t lặng.
Mãi một lúc lâu , ai dám tiến lên khiêng .
Cứ như , lo lắng chờ đợi cho đến sáng. Sau đó, họ chuẩn một chiếc quan tài mới, gom t.h.i t.h.ể Vương Hạo cùng với đồ tùy táng, đặt chung, đóng nắp quan tài vội vàng, thổi kèn và đưa tang ngay lập tức.
Khi đưa tang, Vương Hạo ở phía , ôm di ảnh của , đội khăn tang, .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-32.html.]
Người hai bên rải tiền giấy trắng, từng nắm tiền giấy tung tóe mặt đất, gió thổi qua, bay khắp phố.
Chiếc quan tài đen đỏ ngang qua cửa nhà . Có bốn khiêng, hai thanh gỗ ngang luồn đáy quan tài, mỗi khiêng một đầu. Mỗi đều một dải vải đỏ đặt trong túi ngực, để gì. Nhìn họ khệ nệ khiêng quan tài vẻ nặng, thở hổn hển. Vương Phú ở phía , chuyện với họ hàng, vẻ mặt , mặt mày đen sạm.
Thông thường, việc canh linh cữu kéo dài ba ngày, nhưng mới canh một ngày phát tang .
Tiếng kèn chói tai vang vọng khắp làng, cho đến khi khỏi cổng làng vẫn còn thấy.
Họ thẳng đến cửa sông Lãm Hà, rẽ , về phía núi Nam Sơn. Nam Sơn giữa cửa sông Lãm Hà và Hạ Câu, nơi đó nhiều mồ mả. Hầu như nhà nào c.h.ế.t cũng chôn cất ở đó.
Đến nơi, họ đào một cái hố đơn giản chôn.
Hôm nay gió lớn, xổm ở cửa, những tiền giấy trắng gió thổi bay lên, xoay tròn trung, rải đầy đất.
Vì Vương Hạo là c.h.ế.t oan, ngoài họ hàng thích đến viếng, những nhà còn đều thấy xúi quẩy, hầu như nhà nào cũng đóng chặt cửa, phố thấy một bóng . Những ông bà già ở cổng làng ngày thường cũng biến mất, cả ngôi làng yên tĩnh bất thường.
Dưới ánh nắng hè gay gắt, cảm thấy một chút lạnh lẽo.
Khoảng một giờ , thấy nhóm đó vội vã về.
Sau khi phát tang c.h.ế.t, theo phong tục của chúng , gia đình cần mời họ hàng ăn bữa cơm tạ lễ.
Bữa cơm kéo dài mãi đến hoàng hôn mới tan.
giường. Vì trong làng c.h.ế.t, cũng chơi. Cứ nghĩ vẩn vơ như , chìm giấc ngủ lúc nào .
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Khi tỉnh , ánh trăng xuyên qua cửa sổ rọi . dụi mắt, đồng hồ treo tường, mới chín giờ tối.
trằn trọc mãi, tài nào ngủ . Ông nội nhà, thể nhờ ông kể chuyện. Không lăn qua lộn bao lâu, lơ mơ ngủ .
“Quang! Quang!”
Có vẻ như thứ gì đó đang đập cửa , nhưng ngủ quá say nên thấy.