Sáng hôm tỉnh dậy sớm, cửa thấy vài vết giày lộn xộn ở ngoài cửa . Vết giày đứt quãng kéo dài đến giữa sân đột nhiên biến mất.
Đây là vết giày của phụ nữ.
trong nhà chỉ là con gái, đây tuyệt đối vết giày của .
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Hơn nữa, nhà lòng trong làng, cũng chẳng ai đến nhà chơi, quan trọng nhất là, cửa chính vẫn đang khóa chặt, cô thế nào mà cửa ?
Trong đầu kìm liên tưởng đến của Vương Hạo.
Cứ nghĩ như , cảnh bà c.h.ế.t cứ ám ảnh trong tâm trí dứt.
mở cổng, ngoài phố một bóng , làn sương mù trắng xóa bao phủ cả con đường. Hai bên đường còn rải rác nhiều tiền trắng (tiền giấy cúng c.h.ế.t).
tìm ông nội, vì ngủ một buổi tối yên tâm.
Như thường lệ, cất chìa khóa xong, liền khỏi nhà.
Sương mù hôm nay thật sự dày, đường lớn, đầu ngôi làng, lớp sương trắng đậm đặc bao phủ. Ngay cả cây liễu già ở đầu làng cũng ẩn hiện trong sương. Không chỉ làng chúng , mà cả ngọn núi cũng sương mù che phủ, giống như một tấm vải liệm, khiến lòng thấy bất an.
Khi đến cầu Xuân Hà, một cảm giác khó chịu bao trùm khắp cơ thể, kìm bước nhanh hơn, nhưng mắt vô thức về phía lan can cầu.
, nhưng đôi mắt dường như kiểm soát, cứ tìm kiếm.
Đôi dấu chân , giữa làn sương mù mờ ảo, hiện rõ ràng mắt .
Tim như nhảy khỏi cổ họng, cố sức rảo chân, chạy điên cuồng qua cầu Xuân Hà, cho đến tận Tây Câu Khẩu mới dừng .
thở dốc liên hồi.
Có lẽ là do quen bà chăng? Mẹ của Vương Hạo khiến sợ hãi hơn bất cứ thứ gì từng gặp đây.
một đường lớn, buổi sáng sớm tĩnh lặng một bóng , ngay cả xe cộ qua cũng . Mãi đến ngã ba Lương Nhỏ, thấy ba đang giặt quần áo bên bờ sông Ngưu Gia Loan đối diện.
kỹ, cả ba mặc đồ trắng toát, ngay cả tóc cũng trắng. Ba cúi đầu, chóp tóc trắng ngâm trong nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-33.html.]
Có lẽ cảm nhận ánh mắt của , cả ba đột nhiên đồng loạt ngẩng đầu về phía .
Trên ba khuôn mặt, ngũ quan, trơ trụi, vị trí đôi mắt chỉ hai cái hố nông.
Đây là !
vội vàng đầu dám nữa.
"Tít tít tít tít!" Một tiếng còi xe chói tai giật tỉnh táo.
Đoạn đường một khúc cua nhỏ rẽ về phía Bắc, còn phía trong cua là một ngọn núi cao, bình thường rõ đường phía khúc cua, bây giờ là ngày sương mù dày đặc, càng khó hơn.
Trong lúc đang chằm chằm ba thứ đó, bước giữa đường lớn, để ý đến chiếc xe tải lớn đang lao tới từ phía .
May mắn là tài xế thấy , kịp thời bấm còi liên tục.
nhanh chóng chạy về phía lề đường, chiếc xe tải lướt qua sát bên .
Cánh tay xước một mảng máu, cơn đau khiến tỉnh táo hơn một chút.
cánh tay trầy xước, may mà tài xế xe tải bấm còi kịp thời, nếu thành vong hồn bánh xe .
Sau khi phanh gấp, tài xế mở cửa xe bước xuống xem : "Con nít con nôi kiểu gì thế, chạy giữa đường gì!"
Nghe giọng vẻ tức giận.
Thấy cánh tay thương, hỏi: "Sao , chứ."
lắc đầu, : "Không ."
Lúc sang bờ sông đối diện, ba bóng biến mất còn dấu vết.
Tài xế cũng sợ rước phiền phức, liền lên xe bỏ .
ôm cánh tay, vội vàng theo con đường nhỏ bên cạnh núi Tây Bắc xuống Hạ Câu. Mặc dù vòng, nhưng dám qua khu Ngưu Gia Loan nữa.
Chắc là do còn nhỏ tuổi, là con gái, dương khí đủ, nên mới luôn gặp những thứ dơ bẩn .