"Ngươi Trời Đất tự nhiên, vạn vật đều định , tại mau chóng luân hồi, mà ở đây hại nhân gian?" Trương đại sư với vẻ chính trực, đầy khí phách.
Mọi thấy Trương đại sư chuyện với khí, rằng Linh Linh xuất hiện, ai nấy đều cúi đầu, dám lên tiếng.
"Thiên đạo bất công, tại c.h.ế.t ở đây, tìm xuống bầu bạn với !" Giọng Linh Linh chói tai, cô bé mặt mày dữ tợn, nghiến răng nghiến lợi .
"Mạng ngươi vốn như thế, thể oán trách ai khác. Nếu còn ngoan cố chịu tỉnh ngộ, đừng trách nương tay!" Trương đại sư dứt khoát, mạnh mẽ.
"Đạo sĩ thối tha, coi lôi mày xuống nước, cho mày nếm mùi ngâm trong nước lạnh suốt ngày!" Nói xong, Linh Linh phun một luồng khí đục về phía Trương đại sư, đ.á.n.h luồng điện phía ông.
Luồng khí đục và luồng điện va chạm, phát tiếng xì xì xẹt xẹt.
Trương đại sư thấy Linh Linh tà khí quá nặng, chịu luân hồi, khẽ thở dài. Gỗ sét đánh trong tay ông loé sáng, một tấm lưới điện lao về phía Linh Linh.
Linh Linh lưới điện bao bọc, hề sức phản kháng. Nhìn thấy khí đen cô bé càng lúc càng bốc lên nhiều, hồn thể cũng càng ngày càng mờ ảo, sắp sửa tiêu diệt.
"Linh Linh!" Một giọng lo lắng vang lên từ xa.
đầu , dì Tuyết đang lảo đảo chạy đến.
Hai thanh niên lưng dì giữ dì .
Dì Tuyết chạy đến mặt Trương đại sư, giật lấy cây gỗ sét đánh của ông, che chắn mặt Linh Linh. Dì dùng hai tay giữ chặt Trương đại sư, khiến ông thể thi pháp.
Trương đại sư tỏ bất lực, đối với lệ quỷ ông thể sắt đá, nhưng đối diện với sống, ông thực sự thể tay. Trong chốc lát, hai cứ thế giằng co ở đó.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Tất cả xảy quá nhanh, đều kịp phản ứng.
Gỗ sét đánh của Trương đại sư giật mất, pháp thuật mất tác dụng, lưới điện biến mất.
Linh Linh lúc thương m.á.u me be bét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-37.html.]
"A!" Linh Linh kêu lớn một tiếng bay về phía Trương đại sư.
Do tình thương con quá mức của dì Tuyết, dì cứ cản trở Trương đại sư, điều tạo cơ hội cho Linh Linh. Chiếc răng nanh của cô bé c.ắ.n mạnh cánh tay Trương đại sư. May mắn , pháp lực của Trương đại sư mạnh, bộ đạo bào ông phát một luồng ánh sáng vàng, đẩy Linh Linh .
Linh Linh cam lòng, lao tới.
Trương đại sư định tay, dì Tuyết loạn quấy nhiễu tâm trí, dẫn đến phép thuật thể thi triển chỉnh.
Mọi thấy , nhất thời luống cuống tay chân, cuối cùng vẫn là ông khô quyết đoán, bảo trong làng kéo dì Tuyết .
Ai ngờ, khi gần dì Tuyết, Linh Linh bỗng nhiên hiện nguyên hình.
Hai mắt cô bé đẫm máu, miệng phát tiếng rên rỉ thê lương, thương tích đầy , làn da xanh đen bốc lên khí đen, lao những đang kéo dì Tuyết.
Người thường từng thấy cảnh tượng như , ai nấy đều sợ hãi bỏ chạy thục mạng về phía .
Linh Linh định đuổi theo, nhưng Trương đại sư dùng một tia điện quang đ.á.n.h gục xuống đất.
Dì Tuyết thấy Linh Linh sấp mặt đất, vật lộn dậy , khóe miệng chảy máu, liền vội vàng che chở cho Linh Linh.
Linh Linh tuy dì Tuyết ôm ấp , vẫn gầm gừ với Trương đại sư, hai tay cào xuống đất tạo thành hai vệt máu.
Dì Tuyết nước mắt giàn giụa, ôm chặt lấy Linh Linh.
Trương đại sư cũng thở dài, nhất thời .
Trái tim lay động.
đến mặt Trương đại sư, hỏi: "Chẳng lẽ chú cách nào khác để siêu độ cô bé ?"
Trương đại sư thấy một cô bé nhỏ như hỏi ông câu , đầu tiên là sửng sốt, đó kỹ một lúc, lộ vẻ kinh ngạc, cuối cùng mới : "Nếu sư tôn của ở đây, với pháp lực của ông , lẽ thể cưỡng chế hoá giải oán khí cô bé, nhưng pháp lực của đủ. Ban đầu dùng kinh văn để siêu độ, nhưng nỗi chấp niệm của cô bé quá sâu, than ôi."