Thi Miên - Chương 50

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-14 05:16:46
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ngày hôm , trời sáng, thức dậy sớm.

Ông nội xong bữa sáng, cầm bát nhưng tâm trạng ăn.

"Con việc thì cứ , việc chú ý an , đừng cố chấp càn." Ông nội thấy tâm sự, với giọng trầm ấm, thâm tình.

Nghe lời ông nội, tâm trạng trở nên vui vẻ hơn, ông nội lúc nào cũng hiểu lòng .

nhanh chóng húp vội vài miếng cơm, với ông: "Ông ơi, cháu Bạch Vân Quan."

Ông nội gì, chỉ lấy một túi vải từ chăn của ông, ông mở từng lớp , bên trong là những đồng tiền lẻ tẻ, lặt vặt.

Ông lấy vài chục tệ đưa cho .

Từ khi lớn lên đến giờ, từng thấy nhiều tiền như .

để Bạch Vân Quan, cần mua vé xe. Một một vé, lúc đó chỉ thể chờ xe buýt công cộng, khởi hành lúc tám giờ sáng, đến Bạch Vân Quan mười hai giờ trưa.

bỏ tiền túi, nắm chặt trong tay, sợ mất.

Ông nội đưa lên xe, dặn tài xế cho xuống ở bến xe huyện, dặn dò một thôi một hồi, đến khi tài xế sốt ruột ông mới xuống xe.

xe, bóng lưng còng còng của ông nội, nhất thời thấy lưu luyến. Mặc dù chỉ là tìm Trương đại sư, thể một hai ngày là về, nhưng lúc cảm giác như sắp chia xa lâu.

Chẳng mấy chốc xe rời khỏi địa phận làng , cảnh vật mắt trở nên xa lạ.

từng huyện thành một với gia đình, quên mất đó gì, chỉ nhớ lúc đó đường phố huyện hình như tổ chức hoạt động, còn trúng hai giải nhì là nồi cơm điện, cái nhà đang dùng chính là phần thưởng đó.

Đêm qua thức trắng, xe một lúc cảm thấy cơn buồn ngủ ập đến, lơ mơ ngủ .

Khi tỉnh là lúc tài xế đang gọi .

dụi mắt, tài xế bảo đến trạm.

Núi Vụ Long, ở phía bắc huyện thành. Xe buýt công cộng chỉ chạy đến bến xe huyện, đoạn đường còn tự bộ.

sợ lạ, nhưng vẫn lấy hết can đảm, hỏi đường khắp nơi, cuối cùng cũng lọ mọ đến núi Vụ Long.

Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)

Núi cao, nhưng hiểm trở, men theo đường núi mà leo lên. Những bậc thang đá xếp chồng lên quanh co uốn khúc, dẫn thẳng lên đỉnh núi. Hai bên đường núi trồng đầy tùng bách, tiếng chim hót vang vọng giữa rừng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-50.html.]

Buổi trưa ăn gì, leo một lúc thấy đói bụng, ngước đỉnh núi xa xăm, leo đến bao giờ.

Lúc , phía truyền đến tiếng trò chuyện, đầu , là hai thanh niên đạo sĩ.

Hai họ thấy cũng ngạc nhiên, hỏi: "Cô bé thế?"

"Cháu đến Bạch Vân Quan tìm Trương đại sư."

"Trời còn sớm nữa, cô bé nên về nhà , sáng mai hãy đến." Một trong hai đạo sĩ .

"Lần Trương đại sư đến làng cháu phép, chuyện gì cứ đến tìm ông . Làng cháu xa lắm, bây giờ cháu về ."

Hai đạo sĩ , , : "Nếu như , theo chúng , bây giờ Sư Bá Trương hẳn là đang ở Quan."

Cứ thế, theo hai họ leo liên tục, mất hơn một tiếng đồng hồ. vốn đói, khi đến Bạch Vân Quan, bệt xuống cổng, thể thêm nữa.

Hai đạo sĩ đỡ Bạch Vân Quan, rót , đưa cho một ít bánh ngọt, đó mới thông báo cho Trương đại sư. Một lát , thấy bóng dáng quen thuộc của Trương đại sư bước .

"Trương đại sư!" bật dậy khỏi ghế.

"Không tiểu hữu vội vàng đến đây việc gì?" Ông lộ vẻ khó hiểu.

kể ngọn nguồn câu chuyện về cầu Xuân Hà ở làng cho ông .

Ông vuốt râu, im lặng một hồi lâu.

"Trương đại sư, khó giải quyết ạ?" hỏi.

"Thôi , con bé như con mà cũng dám mạo hiểm , sẽ cùng con xem rốt cuộc là chuyện gì!" Trương đại sư quyết định.

Nghe ông đồng ý cùng xử lý chuyện cầu Xuân Hà, lập tức vui mừng khôn xiết.

"Hôm nay trời tối , chúng ngày mai khởi hành, tiểu hữu cứ tạm trú Bạch Vân Quan một đêm ."

"Cảm ơn Trương đại sư!"

"Không cần khách sáo."

Sau khi Trương đại sư , vơ lấy bánh ngọt và nhét miệng, thực sự quá đói .

Loading...