và Trương đại sư trò chuyện một lúc, đến buổi chiều, Trương đại sư và ông nhỏ với một lúc, ông dẫn .
Ra khỏi cổng làng, Trương đại sư dán hoàng phù ở hai đầu cầu, dẫn thẳng về phía Nam Sơn.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Phải rằng Nam Sơn là nghĩa địa, thôi thấy âm u.
hỏi ông : “Đại sư, chúng về phía Nam Sơn gì?”
Trương đại sư lắc đầu, : “Không Nam Sơn, mà là Lão Tọa Tử ở phía Nam Sơn.”
“Lão Tọa Tử?”
Trương đại sư gật đầu.
chút khó hiểu, Lão Tọa Tử là một ngọn núi Nam Sơn, cách Nam Sơn xa. Cả ngọn núi là cây lớn, mặt giống như lưng cá, hẹp và dài, mặt là một vách đá trơ trụi cao bao nhiêu, chung là vô cùng hùng vĩ, ở làng cũng thể thấy vách đá khổng lồ đó. Nơi đó đừng là bóng , e rằng ngay cả bóng ma cũng .
Trương đại sư ắt hẳn dụng ý của , hỏi thêm nữa, cứ thế theo ông về phía Lão Tọa Tử.
Tục ngữ câu " núi chạy c.h.ế.t ngựa", Lão Tọa Tử thực sự xa. Đến chân Lão Tọa Tử thì mặt trời lặn. Trên núi là rừng rậm, cây cối che kín bầu trời. Nơi đây đường , chỉ thể theo sát lưng Trương đại sư.
Trong rừng tối đen như mực, căn bản rõ gì.
Trương đại sư lấy đèn pin , chiếu một luồng sáng mạnh.
Cứ như , và Trương đại sư cứ vấp váp leo lên Lão Tọa Tử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-52.html.]
Dưới gốc cây nhiều cây cỏ nhọn (cây tầm ma), cẩn thận là sẽ để vết máu, những đau mà còn ngứa. Trương đại sư lấy thanh kiếm lưng dọn dẹp tiến lên, tóm tốc độ di chuyển của hai chúng vô cùng chậm chạp.
Khi bước Lão Tọa Tử, còn thấy bất kỳ ánh sáng nào nữa, chỉ ánh sáng yếu ớt từ đèn pin. Lúc sợ, vì trời tối, mà vì sợ rắn.
Khó khăn lắm mới tìm một chỗ bằng phẳng, và Trương đại sư xuống, lấy lương khô và nước , chuẩn nghỉ ngơi một lát.
Lúc thực sự kìm sự tò mò trong lòng, liền hỏi ông : “Đại sư, chúng đến khu rừng già gì ạ?”
Trương đại sư : “Đến tối con sẽ thôi, bây giờ với con cũng vô ích.”
Nghỉ ngơi một lát, và Trương đại sư tiếp tục leo lên, đến giữa sườn núi, cảnh vật đột nhiên rộng mở. Cuối cùng cũng thoát khỏi những khu rừng rậm rạp đó, lúc mặt trăng treo bầu trời, hôm nay trăng tròn, ánh trăng chiếu xuống vách đá, phủ lên nó một lớp ánh sáng trắng xóa.
định , Trương đại sư dùng tay hiệu cho im lặng, chỉ tay về phía vách núi xa xa.
theo hướng ông chỉ, ở đó một ngọn lửa yếu ớt.
Giữa đêm khuya thế , ngờ ngoài hai chúng , còn ở Lão Tọa Tử .
một lúc nhận lầm, ngọn lửa đó cách chúng quá xa, thấy rõ nó đang di chuyển.
, ngọn lửa đó đang động đậy.
Ngọn lửa càng lúc càng mạnh hơn khi nó nhảy nhót, từ từ biến thành một quả cầu lửa màu đỏ. Quả cầu lửa đó ngừng bay lên xuống trong trung, biên độ ngày càng lớn.
kinh ngạc cảnh tượng , rằng đó chắc chắn là ngọn lửa do con tạo , chẳng lẽ là gặp sơn tinh .
Ở chốn rừng sâu núi thẳm , gặp sơn tinh thấy gì lạ. Đặc biệt bây giờ là nửa đêm, chính là lúc sơn tinh, địa quái ngoài hoạt động.