Thi Miên - Chương 58

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-15 05:36:38
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

khi bước sân, ông vẫn về.

Ngôi nhà trống rỗng, suy sụp, xổm xuống đất ôm lấy đầu gối, nức nở.

Rốt cuộc ông , tại đột nhiên biến mất, xin ông đừng xảy chuyện gì.

Ông nội nuôi bế nhà, bật đèn lên, ông an ủi : “Đừng lo lắng, lát nữa ông sẽ về.”

điều đó là thể, nếu về về từ lâu , nhưng trong lòng vẫn nhen nhóm một tia hy vọng. cứ chằm chằm cổng, hy vọng giây tiếp theo ông sẽ đẩy cửa bước .

Ông mãi mãi .

Kể từ nay về , chỉ còn một .

Nhìn cây đại thụ trong sân, tán cây khổng lồ che phủ nửa sân. Dưới gốc cây, là chiếc bàn đá mà ông yêu thích nhất. Mỗi khi chiều tối, đều nép lòng ông ông kể chuyện.

Chiếc quạt mo của ông cẩn thận cất tủ.

Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)

Trong tháng học, Mao Mao và Trương Tùng đến tìm , chuyện của nên mỗi ngày khi tan học đều đến ở bên cạnh .

Ông nội nuôi cũng bảo đến nhà ông ở, nhưng , sợ ông về sẽ tìm thấy .

Kể từ đó về , nghỉ học, bắt đầu cuộc sống một . Thời gian đầu gì cả, dần dần học cách tự chăm sóc bản , học cách sinh tồn. Nhìn ngôi nhà trống rỗng, lòng trở nên chai sạn.

Mãi cho đến năm mười lăm tuổi, Mao Mao thi đỗ trường cấp ba trọng điểm của huyện, một tháng chỉ nghỉ một hai ngày, nhưng mỗi nghỉ đều đến tìm chơi. Trương Tùng thi đỗ cấp ba, cha lính. Cậu nhập ngũ, thì mấy năm nữa mới về .

Lúc đó hình như là kỳ nghỉ mùng 1 tháng 10 năm Mao Mao học lớp 10, Trương Tùng nhập ngũ, Mao Mao đến nhà chơi.

ngoài.” với Mao Mao.

“Đi ?” Mao Mao hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-58.html.]

“Không , tóm ngoài.”

Mao Mao gì, thấy tâm trạng chút buồn bã.

“Này, cái cho .”

lấy hai miếng thẻ gỗ trong túi.

Mao Mao nhận lấy thẻ gỗ, .

“Cái lấy về từ Bạch Vân Quán, bằng gỗ sét đánh (lôi kích mộc), đó khắc phù lục, pháp lực của Trương đại sư gia trì, còn cả niệm lực của bám . Chuyên dùng để trừ tà, như sẽ cần sợ hãi nữa. Miếng còn cơ hội thì gửi cho Trương Tùng, gấp quá, kịp xong.”

Mao Mao , rằng quyết tâm . Cậu lặng lẽ cất kỹ hai miếng thẻ gỗ, giọng buồn bã: “Vậy ngoài nhất định chú ý an .”

Mắt đỏ hoe, thấy liền giả vờ phóng khoáng : “Yên tâm , bao nhiêu năm nay vẫn một , chắc chắn sẽ tự chăm sóc cho bản , cần lo lắng.”

chịu đựng nỗi đau chia ly , liền đẩy Mao Mao khỏi cửa, bảo nhanh chóng về nhà.

Cậu một bước ngoái ba , đến đỉnh đồi.

Nhìn bóng lưng dần biến mất, cuối cùng cũng rơi nước mắt. Cậu và Trương Tùng, là những bạn quý giá nhất của thế giới .

Ai ngờ xuống trở lên, chắp hai tay hình loa kèn mặt, lớn tiếng hét về phía : “Bây giờ can đảm lắm , đừng coi thường !

Bị hét như , nỗi buồn bã ban đầu của vơi đôi chút, khuôn mặt còn vương nước mắt bật .

Cậu mãi mãi vẫn là một tên nhát gan!

cũng chắp hai tay miệng, hét lớn về phía .

Cậu vẫy tay sườn đồi, bóng dáng kéo dài ánh hoàng hôn.

Loading...