“Vậy điều đó liên quan gì đến việc đến đây ạ?” khó hiểu hỏi.
“Em ?” Trương Đại Sư ngạc nhiên .
lắc đầu.
Trương Đại Sư đặt tấm bản đồ lên bàn, chỉ vị trí của quán trọ và : “Nơi là con đường bắt buộc qua để từ chỗ chúng đến núi Đoạn Hồn. Nếu xe theo đường lớn, mất bảy, tám ngày mới tới nơi.”
Sau đó, ông chỉ dọc theo con đường bản đồ. theo tay ông, ở mép ngoài cùng của bản đồ, vài chữ mờ nhạt.
“Đây chính là núi Đoạn Hồn. Vị trí chúng đang gọi là núi Che Dương, còn quán trọ tên là Hồi Dương Quán (Quán trọ Quay về Dương gian). Thông thường, chỉ những trong Huyền Môn chúng mới đến nơi , ngờ em vô tình lạc bước đến đây.”
dãy núi mà Trương Đại Sư chỉ. Hóa mấy chữ mờ nhạt đó là “Đoạn Hồn Sơn” (núi Đoạn Hồn). Cũng thể trách , mấy chữ đó lẽ bằng chữ triện nên .
“ em bản đồ lấy từ tượng đất sét trong miếu, e rằng chuyện ở núi Đoạn Hồn đơn giản như bề ngoài. Thảo nào Đan Dương lâu như mà vẫn tin tức, xem là quá sơ suất ,” Trương Đại Sư lo lắng .
“Chuyện nên chậm trễ, chúng nghỉ ở đây một lát tiếp thôi.” .
“Em cũng cùng chúng ?” Trương Đại Sư hỏi.
“Đương nhiên . Đan Dương sư gặp nguy hiểm, chuyện thì thể ngoài cuộc chứ?” Thực tò mò nhiều hơn, núi Đoạn Hồn xem . Có Trương Đại Sư và hai vị sư Đan Hi, Đan Thần cùng, còn sợ gì nữa.
“Chuyến núi Đoạn Hồn sẽ gặp nguy hiểm gì, thể để em mạo hiểm .” Trương Đại Sư .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-68.html.]
“Ông đừng coi thường , bản lĩnh của ông rõ.” Bây giờ kiên quyết như sắt đá (hết lòng, đổi ý định).
Trương Đại Sư suy nghĩ một lát, : “Vậy đường em lời tuyệt đối, quậy phá.”
Trương Đại Sư đồng ý, vội gật đầu: “Vâng, con lời ông hết.”
Cứ như , chúng nghỉ ngơi một lúc tại Hồi Dương Quán, thu dọn đồ đạc, tiếp tục lên đường.
Trương Đại Sư , tiếp theo là hai vị sư Đan Hi, Đan Thần, theo hai họ, Thanh Vân cuối cùng.
Đi trong rừng, cảm nhận con Quỷ Bồng Đầu vẫn luôn theo . sang bên cạnh, quả nhiên thấy nó ở đó. Con Quỷ Bồng Đầu sống một trong rừng, ngày ngày bầu bạn với thú vật, khó khăn lắm mới gặp một “đồng trang lứa” như , thể chơi đùa và giúp nó giải khuây, chắc là nó nỡ để .
Sau hai, ba canh giờ ( 4-6 tiếng), chúng khỏi khu rừng. Cơn mưa kéo dài hai ngày cũng tạnh. vẫy tay về phía khu rừng, hành động Thanh Vân giật , bé hiểu đang gì. Trong rừng, con Quỷ Bồng Đầu ở bìa rừng, cũng vẫy tay chào .
Thanh Vân đầy khó hiểu. Sau khi chào tạm biệt Quỷ Bồng Đầu, sang Thanh Vân quát: “Nhìn gì mà !” Tiếng quát của bé giật , mặt lộ vẻ ngây thơ, vô tội.
Trương Đại Sư và các sư phía quen với tính cách của , đang trêu chọc Thanh Vân, nên để ý, tiếp tục về phía .
vội vàng theo, bỏ Thanh Vân đang ngẩn ở đó. Thấy , bé cũng vội vàng đuổi theo. Cậu bé bây giờ còn nhỏ, nhút nhát, giống Mao Mao hồi bé, đó cũng là lý do thường xuyên trêu bé.
Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)
Chúng theo bản đồ hai ngày, đường thì bình yên vô sự.
Vào ngày thứ ba, chúng thấy một ngôi làng, bia đá ở cổng làng khắc chữ: “Đoạn Hồn Thôn” (Làng Đoạn Hồn).
Sau một thời gian dài cật lực lên đường, cuối cùng cũng đến địa phận của núi Đoạn Hồn.