Thi Miên - Chương 81

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-16 15:31:01
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Núi Che Dương.

Nhìn rừng vân sam rộng lớn mắt, cảm giác như cách biệt một đời.

"Đi thôi," Lưu Đan Thần gọi , thấy vẻ ngẩn .

theo sát Lưu Đan Thần. Chúng cần tìm Hoàn Hồn Thảo, nhưng chỉ sâu trong Núi Che Dương, vị trí cụ thể. Con đường cổ chỉ là vành đai bên ngoài của Núi Che Dương, nên chúng thể theo lối đó.

Núi vốn khó , nay đường mòn, càng trở nên hiểm trở hơn. Chúng chỉ thể tiến lên qua những kẽ hở giữa các cây.

Lưu Đan Thần liên tục la bàn trong tay, điều chỉnh phương hướng. Hai chúng cứ thế khó khăn tiến về phía .

Mãi mới lên một đỉnh núi, về phía xa, chỉ thấy bốn bề núi non trùng điệp, một dấu chân .

dọc theo sống núi quanh, khắp nơi đều là cây cổ thụ cao chót vót, tìm Hoàn Hồn Thảo đây.

"Tiểu Muội xem, đó là cái gì?" Lưu Đan Thần chỉ một chỗ chân núi phía .

theo hướng chỉ, qua kẽ hở che khuất bởi cây cổ thụ, lờ mờ thấy nơi đó màu sắc khác lạ, giống với màu sắc của núi rừng sâu thẳm. Nếu chúng đang ở vị trí địa thế cao, lẽ thể phát hiện .

"Hay là chúng xem thử? Nếu cứ tìm kiếm như ruồi đầu thế , đa phần sẽ công cốc," dò hỏi ý kiến.

"Đi!" Lưu Đan Thần cũng thấy hợp lý.

Núi Che Dương quả thực rộng lớn vô cùng, trùng điệp nối tiếp. Những khe suối sâu giữa hai sống núi khiến và Lưu Đan Thần bước khó khăn.

Xác định phương hướng, hai chúng thẳng đến nơi đó.

Tục ngữ câu, lên núi dễ, xuống núi khó. Việc lên núi tiêu hao nhiều thể lực của chúng , bây giờ cả hai đều mệt mỏi, khi xuống núi còn cẩn thận từng bước chân, đề phòng trượt ngã.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-81.html.]

Đi một lúc lâu, mắt đột nhiên xuất hiện một con đường đất hẹp, giống như con xây dựng, mà giống như do các loài động vật khác thường xuyên qua tạo thành. Điều kỳ lạ là đường bất kỳ dấu chân động vật nào.

Thấy đường trở nên dễ dàng hơn, và Lưu Đan Thần đều lộ vẻ mừng rỡ.

Hai chúng theo con đường, con đường dường như dẫn đến nơi chúng thấy từ đỉnh núi. Ban đầu nó còn hẹp, nhưng bây giờ đủ rộng để ba bốn song song.

sự việc bất thường tất yêu quái (sự bất thường tất ẩn ý), lúc đầu để ý, một lúc lâu mới thấy, ở hai bên đường, luôn một tiếng ma sát nhỏ, hẳn là ma sát, mà giống như tiếng nhai nuốt, loại âm thanh côn trùng ăn lá cây. thông thường âm thanh đó nhỏ, căn bản thể thấy .

"Lưu sư , thấy tiếng gì ?" dừng bước hỏi.

Lưu Đan Thần dừng cùng , lắng kỹ một lúc, một cách kỳ lạ : "Không tiếng động gì cả."

lắng kỹ, quả thực tiếng động. chắc chắn lầm.

sang hai bên đường, xong, da gà lập tức nổi lên.

Trên cây, lá cỏ hai bên đường núi, chi chít những con sâu kỳ dị. Chúng hình dạng giống như sâu róm, dài, nhiều chân, đầu hai sợi râu dài gần bằng chiều dài cơ thể. Chúng thẳng lên như rắn hổ mang khi gặp nguy hiểm, nhưng khác với rắn, chúng thẳng bằng ba phần tư cơ thể , và đang chằm chằm chúng .

, chúng đang chúng !

Lưu Đan Thần thấy bất động ven đường, cũng theo.

"Chạy!" hét lên thật lớn.

Lưu Đan Thần cũng thấy những con sâu chi chít đó, tiếng hét lớn, liền nhanh chóng chạy về phía cùng .

Những con sâu hai bên đường lẽ tiếng hét của kinh động, chúng rào rào rào rơi xuống đất. Khi chúng rơi xuống, cả mặt đất phủ kín đầy sâu quái dị, đuổi theo chúng . Chúng bò như sâu róm mặt đất, mà nhảy tưng tưng chạy.

Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)

và Lưu Đan Thần từng thấy loại sâu kỳ lạ như , nhưng dù thấy, trong lòng cũng rằng nếu chúng đuổi kịp, hậu quả chắc chắn thể tưởng tượng nổi. Chúng dốc hết sức lực chân, chỉ mong bay lên. Những con sâu đó tuy nhỏ, nhưng tốc độ nhảy cực kỳ nhanh, hai chúng căn bản thể cắt đuôi chúng.

Loading...