Thi Miên - Chương 98

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2025-10-18 14:23:31
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Tiếp theo chúng ?" hỏi .

" truyền thuyết về Bất Lão Tuyền ở A Bá, chúng cứ đến A Bá ."

Xuống núi, chúng xe khách đến A Bá (Aba, một châu tự trị ở Tứ Xuyên).

Phong cảnh ở A Bá khác biệt so với Lạc Sơn. Trông giống như phong cách độc đáo của vùng Tây Tạng. Trời cao mây trắng, núi non trùng điệp. Đứng giữa trời đất, luôn cảm thấy nơi đây rộng lớn hơn những nơi khác.

Châu A Bá nhiều chăn nuôi du mục (mục dân). và Lưu Đan Thần tiến lên hỏi thăm, nhưng họ lờ , chuyện với chúng .

Cuối cùng, và Lưu Đan Thần đành bất đắc dĩ, tìm một nhà trọ nông thôn để ăn uống .

Người tiếp đãi là một thiếu nữ, trông gần bằng tuổi . Trang phục của cô đặc trưng, một chiếc áo dài đến mắt cá chân, cổ áo và tay áo thêu hoa văn, thắt lưng cũng họa tiết, đầu quấn khăn đội đầu, tổng thể lấy màu trắng chủ đạo. Cô thấy chúng địa phương nên ngượng ngùng.

và Lưu Đan Thần gọi mỗi một tô mì. Đó chỉ là mì nấu với nước trong, bên trong vài đoạn rau muống. Không nấu kiểu gì mà hương vị thanh đạm và tươi ngon. Lưu Đan Thần ăn hết một tô gọi thêm một tô nữa.

"Xin chờ một lát," cô thì thầm .

"Muội ăn thêm ? Giờ chúng đang trong cảnh ăn bữa nay lo bữa mai đấy," Lưu Đan Thần với .

" ăn no ," xoa bụng, thật sự thể ăn thêm nữa.

Ngay lúc và Lưu Đan Thần đang trò chuyện chờ mì, một đàn ông lao từ bên ngoài cửa. Người đàn ông đầy máu, cánh tay vết thương sâu đến tận xương.

Vừa cửa, kêu lên: "A Muội!" (Em gái!)

Cô thiếu nữ bước từ rèm cửa, thấy đàn ông , vội vã kêu lên: "A Ca!" (Anh trai!)

chạy nhanh đến ôm lấy đàn ông, : "Anh ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/thi-mien/chuong-98.html.]

Yukimiko - (Tuyết Mỹ Tử)

"Đi tìm tộc trưởng, nhanh lên," đàn ông thở dốc .

Cô thiếu nữ hoảng loạn , bước tới : "Cô mau tìm bác sĩ, chúng giúp cô trông chừng ."

Lưu Đan Thần cũng tiến lên, quan sát vết thương của đàn ông.

Cô thiếu nữ giao đàn ông cho chúng , hoảng hốt chạy ngoài.

Lưu Đan Thần cởi áo của đàn ông, chỉ thấy n.g.ự.c ba vết thương sâu hoắm.

"Có vẻ như một loại mãnh thú nào đó cào," Lưu Đan Thần .

Anh lấy thuốc bột từ trong quần áo, rắc lên vết thương ngực, và cả những vết thương cánh tay .

Những vết thương trông kinh hoàng, thấy giống như móc sắt xé toạc .

Người đàn ông kêu gào t.h.ả.m thiết khi Lưu Đan Thần rắc t.h.u.ố.c bột, xem đau chịu nổi. Tiếng kêu kéo dài hơn một phút mới dừng . Bây giờ thở thều thào, xem t.h.u.ố.c bột phát huy tác dụng.

"Cảm ơn," đàn ông ơn .

Bây giờ môi tái nhợt, mặt cũng còn chút máu nào, vẻ mất m.á.u quá nhiều.

Lưu Đan Thần lấy một viên thuốc cho uống. Không lâu , đàn ông chìm giấc ngủ sâu.

Chúng chờ hai mươi phút, cô thiếu nữ mới dẫn một nhóm chạy đến. Người dẫn đầu là một tráng niên hán tử, chính là tộc trưởng đàn ông đến. Cô thiếu nữ dẫn tộc trưởng và những khác vây quanh cửa. Tộc trưởng đầu tiên ngạc nhiên hai ngoại tỉnh là chúng , đó đàn ông ngủ say, cứng nhắc : "Chuyện gì xảy ?"

Thấy cô , và Lưu Đan Thần giao đàn ông cho cô. Lúc tộc trưởng và một lão giả đỡ đàn ông dậy. Lão giả kiểm tra vết thương của đàn ông, nhiều lời, nhưng hiểu, đây chắc là ngôn ngữ của bộ tộc họ, tiếng Tứ Xuyên.

Tộc trưởng và lão giả thỉnh thoảng liếc hai chúng . Cho đến khi họ chuyện xong, tộc trưởng mới bảo những bên cạnh khiêng đàn ông nhà. Ông dậy, đến mặt chúng , : "Đa tạ hai vị quý khách. Vừa thầy lang của tộc chúng vết thương của Hãn Nhi nặng, nhưng thứ t.h.u.ố.c thần kỳ cầm máu. Xin hai vị đừng để bụng sự thô lỗ của nãy."

Loading...